<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
Một ngày buồn... và thèm được khóc như ngày xưa... tôi lại lang thang, nhưng trên thế giới ảo này. Tiện tay tôi gõ vào google từ: "thèm được khóc" và tôi nhận ra chẳng riêng tôi mà trên thế giới cũng thật nhiều người thèm được khóc... khóc cho vơi đi những nỗi lòng nặng nề u uất... khóc để thấy nhẹ nhõm hơn...
Từ khi sinh ra con người đã gắn liền với những giọt nước mắt... có lẽ đây cũng chính là những giọt nước mắt ý nghĩ nhất, những giọt nước mắt chào đời...
Nhớ thuở ấu thơ, tôi khóc nhiều lắm... có lần nửa đêm tỉnh dậy chẳng thấy ai đâu... tôi khóc. Có lần giữa trưa trốn mẹ đi chơi về bị đánh... tôi khóc... Có lần tôi ốm nặng đồi... tôi khóc... những giọt nước mắt hồi ấy còn trong sáng lắm... còn ngọt ngào lắm...
Thời gian làm cho tôi lớn dần lên và những giọt nước mắt cũng ít dần... tôi ít khóc hơn... phải chẳng tôi đã trưởng thành? đã cứng rắn hơn hồi nhỏ? có lẽ vậy... nhưng thực sự đã biết bao lần tôi kìm nén ko tuôn ra những dòng nước mắt... ko bật ra những tiếng khóc...
Tôi tự hỏi tôi khóc vì điều gì? chính tôi cũng chẳng xác định rõ được...
Tôi khóc cho tôi...
...Cũng có thể cho người khác...
Đôi khi buồn... nước mắt tự nhiên tuôn ra...
Có những giọt nước mắt chảy ngược vào trong... có những tiếng khóc không bật thành lời...
Tôi cứ suy nghĩ... và suy nghĩ... để đối diện với chính mình... rồi gục xuống... và nhắm mắt...
cho dòng lệ khe khẽ tuôn ra trong tiếng nấc nghẹn ngào...
Đôi khi người ta cần một bờ vai...
Đôi khi người ta cần một câu nói...
chẳng có...
Tôi vẫn bình thường thế... nhưng tâm hồn đang khóc...
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
khung trời bình yên
hay lắm, rất ý nghĩa
chúng ta cũng đi tìm cho mình một nơi bình yên, một nơi ấm áp để được chở che , được bảo vệ, để nhận ra rằng mình sống có ý nghĩa
hãy cứ tin nơi đo là bình yên .............. nếu bạn thật sự muốn điều đó
bài viết hay thế này mà hôm nay mình mới đọc được
bác này viết xúc dộng lắm , tình cảm nhưng có vẻ hơi triết lí rùi
đọc bài của bác mà như thấy có cả những tâm tư của mình trong đó
mà hình như bác này hay khoc?...............
hehe hơi lạ dó
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3playlist.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZAO6DI||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/FLASH] http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Que ... AO6DI.html Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay.
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng.
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông.
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che.
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng đầu hè.
Quê hương mỗi người có một
Như là chỉ một mẹ thôi.
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.
p/s: sắp đến tết rồi các bạn ạ ) (
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
[CENTER]“Sinh con rồi mới sinh cha
Sinh cháu giữ nhà rồi mới sinh ông.”[/CENTER]
Quy luật bao đời nay vẫn thế. Một người, một vật từ khi sinh ra đã là ý nghĩa, lý do để một người, một vật khác sinh ra và tồn tại.
Có con thì mới có người gọi bằng cha, có cháu thì mới có người gọi bằng ông…
Cũng như có học sinh thì mới có giáo viên, có tội phạm thì mới có công an…
Cũng như có bút chì thì mới có cục tẩy, có đường phố thì mới có xe cộ…
[CENTER]...[/CENTER]
Ấy vậy mà trên đời này có một số người, một số vật tồn tại mà chẳng biết tồn tại để làm ý nghĩa, lý do tồn tại cho ai? Cho cái gì? Hoặc là chẳng biết ai, cái gì là ý nghĩa, lý do tồn tại của mình.
Kỳ lạ thay, những người ấy, những vật ấy lại sống hoặc tồn tại một cách rất… tự nhiên.
Nhưng có lẽ có điều gì ẩn giấu bên trong chăng?...
Ẩn giấu tức là trốn chạy, trống chạy vì sợ hãi, lo lắng, hoang mang…
Ẩn giấu tức là bí mật, bí mật vì muốn chỉ riêng mình biết, chỉ riêng mình hiểu, chỉ riêng mình chịu đựng…
Cơ mà…. Đấy có phải sự gò ép không nhỉ??? Sống và tồn tại như thế để làm gì nhỉ??? Có khi một ngày nào đó “biến mất” cũng chẳng ai biết, chẳng ai để ý, chẳng ai quan tâm…
Ví như một hòn sỏi, không nằm bên bờ suối, lại nằm trên một cái cây… thế thì hài hước nhỉ, chả liên quan gì với nhau…
Lại còn bài thơ “Hòn sỏi và cọng rơm” nữa chứ… ô cái thế giới này nhiều điều kỳ thú thật…
Có khi nào hòn sỏi mọc ra đôi chân, rồi bước đi tìm bờ suối cho riêng mình không nhỉ? Chắc không thể đâu… Vậy thì nó phải chờ đợi rồi. Chờ một cơn mưa vô tình đi qua… kéo nó xuông mặt đất… đẩy nó lăn đi… lăn mãi… cho tới khi gặp bờ suối…
Chà ! sẽ lâu đấy… vả lại hòn sỏi cũng phải biết nắm bắt lấy cơ hôi nữa cơ…
Ui… lại liên thiên nữa rồi… haizzz…
Thôi “makeno” đi… vẫn có người, có vật đang sống hoặc tồn tại mà không có lý do đó thôi…
Ờ, dẫu biết rằng đó chắc gì đã là cuộc sống.
Ôi dào, ngụy biện! ... Vì ta là một người như thế.
12.03.2010
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
bjh em mới nhập ngũ nên bjh mới thấy được tài năng xuất chúng của a -Free-Wings- ^^. a viết thật nhiều để lưu truyền đời sau anh nha ^^
[CENTER]Ngã xe đau lắm phải không , nhưng tập xe mà không ngã thì không thể biết đi . Cuộc đời này cũng vậy , không vấp ngã thì chúng ta sẽ không trưởng thành vì vậy đừng bao giờ bỏ cuộc bạn nhé ! [/CENTER]
[CENTER].~!`...Chông chênh nhớ...`!~.[/CENTER]