Khui tem luôn!
14/2/2011:
Với tớ-nó là:sáng thứ hai đầu tuần-có tiết kế toán quản trị hâm chập-và tư tưởng HCM hắc xì dầu. Ngày hôm nay lại lạnh nữa chứ-mà tớ vẫn đang còn cái k khí Tết trong đầu kìa. So,hiển nhiên là..tớ dậy muộn.

. Dĩ nhiên là muôn học-hệ quả là mất điểm danh. Bk! Tất nhiên là tớ chẳng buồn đâu-vì nỗi buồn của tớ đã được hiện thực hóa thành 2 cái dấu móng tay trên mặt thằng "khù" vì cái tội k gọi tớ dậy đi học! :d
Hiển nhiên là tớ k quên nay là ngày j. Vậy nên vừa về tới phòng-tớ đã khai...giọng bằng bài "Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn-đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng k thành...". Và kết quả của câu hát ngẫu hứng và tê tái ấy? 1 cơ số nhân trong phòng : 1 là nguyền rủa-2 là..thấy tội tội cho cái sự lẻ loi ngày tình nhân này!
Ngày tình nhân? Giờ mới là buổi trưa mà khu ký túc đã ngập tràn hương hoa hồng! ỐI chao! Các bác ạ-có tình thì giữ lại cho nhau ngắm-cho vui với nhau thôi-chứ cứ mang ra làm khổ hàng xóm thế này thì các con giời cũng vỡ tim ra mất thôi! Giời ơi! Lại còn cái khoản cài hoa ở cửa chứ! Các chàng cũng lắm trò lắm cơ-hoa hôm nay thì đắt-chả thương bố thương mẹ gì cả! Các chàng có biết các nàng dùng những bông hoa hồng ấy để làm gì không? : “ Ngắt cánh tung lên trời-cho vui” . Hic..chia buồn chia buồn!
Đấy-lại có đứa vừa mang chocolate rôi! Thôi-tớ xuống tranh ăn ké đây! Hé hé!
Ôi…”Đời tôi cô đơn nên trăm năm cũng cô đơn. Vậy nên valentine cũng ứ cần care about” (

)Cho nó vần. He he) Ăn ké thôi cũng đủ no rồi! Hê hê!
........PAMITA-HOA TULIP ĐEN........