Tổng hợp những bài blog của Joe - Dâu :D ( rất hay nhé )
Posted: Sun Oct 31, 2010 2:38 pm

Joe lớn lên tại Vancouver, thành phố lớn nhất ở bờ biển phía Tây Canada, giáp Thái Bình Dương. Khi còn trẻ, Joe không có cơ hội tiếp xúc và tìm hiểu về đất nước Việt Nam; đến tận năm học lớp 11, anh vẫn nghĩ Việt Nam là một cái đảo! Tuy nhiên bây giờ anh tin rằng mình thật sự có duyên với đất nước và con người Việt Nam.
Năm 2002, Joe tốt nghiệp Trường đại học Acadia, chuyên ngành Nghệ thuật sân khấu. Sau khi tốt nghiệp, Joe chưa có kế hoạch làm việc cụ thể. Vì vậy, anh quyết định đến châu Á theo nguồn cảm hứng không rõ ràng. Sau một mùa hè đầy gian nan ở Hàn Quốc (anh không nghĩ việc dạy tiếng Anh cho các bé học mẫu giáo lại khó thế), một chuyến bay đã đưa anh đến Việt Nam. Tại Việt Nam, anh được nhận vào làm công việc nghiên cứu cho tổ chức UNICEF. Trong 3 năm làm việc tại đây, Joe tham gia khóa học tiếng Việt tại trường đại học Xã hội và Nhân văn Hà Nội.
Vào năm 2006, một người bạn đã khuyên Joe viết blog bằng tiếng Việt. Kể từ đây, tên tuổi của Joe đã được rất nhiều người biết đến như một "ông Tây nói tiếng Việt hay kinh điển”. Những bài blog hài hước, vui nhộn dưới góc nhìn của một người nước ngoài sống và làm việc tại Việt Nam đã thu hút gần 10 triệu lượt người truy cập chỉ trong vòng chưa đầy hai năm.
Không ngừng lại ở thế giới blog, Joe đã xuất bản một quyển sách được xếp vào hàng best-seller tại Việt Nam và xuất hiện ở các chuyên mục hàng tuần trên các báo. Anh nhận được rất nhiều lời mời xuất hiện trên các đài truyền hình. Joe cũng đã tham gia đóng phim, sitcom, các chương trình gameshow…Trong đó phải kể đến việc Joe làm MC và giám khảo cho chương trìnhKết nối trẻ (VTV6) trong vòng hai năm.
Đã quyết định giữ lại tên thật của mình là Joe nhưng anh được mọi người gọi bằng một nickname giản dị thân mật là "Dâu".
Hiện nay Joe còn độc thân vui tính, vẫn đi đi về về giữa Sài Gòn và Hà Nội.
Dưới đây là 1 số bài viết Blog rất hay của anh :
Boom Boom! (25/04/06)
Dạo này báo chí Việt Nam đang xôn xao về vụ PMU 18 và các sự mâu thuẫn xung quanh chuyện đó. Thật ra chuyện báo chí Việt Nam quan tâm nhiều đến vụ này không có gì ngạc nhiên cả – đối với họ vụ này giống như là một “con cá béo”, tội gì mà không “ăn”. Thế nhưng mình đã được biết đến một sự mâu thuẫn thú vị hơn, một sự mâu thuẫn hấp dẫn phết, một sự hấp dẫn mà hiện nay ở Việt Nam chỉ có một số ít người có thể hiểu nổi – đó là sự mâu thuẫn “bà già ở công viên Lênin”.
Nói một cách cụ thể hơn, đó là sự mâu thuẫn về các bà già mà tập thể dục thẩm mỹ buổi sáng gần nhà mình ở công viên Lênin. Hàng ngày khoảng 6:00 sáng họ tập trung ở đấy, bật nhạc xập xình rồi tập thể dục thẩm mỹ đến khoảng 8:00. Có một vài lần mình đi xem trực tiếp (tức là trong 3 năm vừa qua có hai ba ngày mình có đủ sự nhiệt tình dậy sớm tập thể thao ở công viên cùng với các “đồng chí” lớn tuổi này) nhưng bình thường mình chỉ được nghe nhạc của họ từ phòng ngủ khi mình mới ngủ dậy.
“Thế sự mâu thuẫn là ở đâu?”, chắc các bạn muốn hỏi. Nó chính là ở chỗ: Khi các bà già này bắt đàu tập, họ luôn luôn mở một bài hát Tiếng Anh rất đặc biệt. Đó là bài Boom Boom Boom Boom của nhóm The Vengaboys, đã nổi tiếng ở Canada và Châu Âu cách đây khoảng 6,7 năm. Đối với người Việt Nam bình thường thì chắc bài này không có gì là lạ cả — nhịp điệu rất sôi động nên dùng bài này để tập thể dục là đương nhiên rồi. Nhưng vì mình rất hiểu lời Tiếng Anh của bài này nên mình không thể không cười khi nghĩ đến sự mâu thuẫn “dã man” mà nó gây ra. Nói một cách rất ngắn gọn, bài này bậy! Không phải rất bậy, nhưng bài này thật sự không phù hợp với một nhóm phụ nữ “phúc hậu” như thế này đâu!
Lời của bài hát là như sâu:
Boom Boom Boom Boom
I want you in my room
Let’s spend the night together
From now until forever
Boom Boom Boom Boom
I wanna go Boom Boom
Let’s spend the night together
Together in my room
Chỉ riêng từ “Boom” là bậy lắm rồi! Những từ khác chỉ là dưa chuột cắt nhỏ xung quanh một đĩa thịt gà nướng. Trong trường hợp này từ “Boom” là dùng để miêu tà cái âm thanh của một hành động nào đó. Mình sẽ không nói hành động này cụ thể là cái gì, trừ khi phải giải thích vì “hàng động này” mà mình đã có mặt ở trên thế giới để viết chính blog này. Những từ còn lại các bạn có thể tự tìm hiểu, mình sẽ không dịch nữa đâu. Dù sao, ý mình muốn nói cũng đã quá rõ ràng rồi!
À, quên! Lần sau các bạn đi công viên Lênin vào buổi sáng xin đừng giải thích sự mâu thuẫn này cho các bạn lớn tuổi nhé. Trong cuộc sống của mình luôn có một số thứ tốt nhất là mình không nên hiểu!..