
Viên thủy tinh sáng biết bao, sáng như ánh mặt trời đang chiếu sáng cái cõi đời đen tối, cằn cõi của nó. Nó giật mình. Liệu ánh sáng đó sẽ hủy diệt cõi đêm vô tận của nó hay nó sẽ nuốt chửng ánh đó vào bóng đêm.
Tôi liệu có thể giúp được gì đây, giờ đây tôi bất lực, chỉ cầu mong sức mạnh từ tin tưởng, từ tâm hồn, từ chính trái tim này đây sẽ tạo ra sức mạnh như ánh sáng từ viên thủy tinh kia có thể đốt cháy lại bóng đêm của nó. Tôi hồi hộp, lại hồi hộp, lại phải tin tưởng, biết phải sao, dù có hi phải hi vọng cả nghìn năm tôi cúng phải hi vọng mong ngày nào đó nó sẽ quay lại, sẽ ko như thổ dân nhìn thấy máy bay nữa

Sẽ hát, sẽ cười, sẽ đi đến chân trời để tìm lại nó, tìm lại thứ mà tôi đã vứt bỏ, đã hủy diệt, giờ đây chính nó đang hủy diệt tôi. Sr, nhưng tôi sẽ cố, sẽ tìm nó về cho bạn.