Tôi yêu một người - lần đầu tiên- lúc cả hai đang ở cái tuổi đẹp nhất của đời người, mơ mộng và hạnh phúc.! Tình yêu đôi lúc làm tôi không còn là chính mình, người ta thường bảo yêu là mù quáng có lẽ bởi vậy.!
[CENTER]

hình ảnh chỉ mang tính minh họa !!![/CENTER]
Tình yêu đầu - có lẽ giống như một ly cà phê đối với tôi thuở ấy, rất lạ lẫm và thú vị.! Thoạt đầu nó rất đắng- chát nơi đầu lưỡi, tôi cứ ngỡ mình ko thể uống đc ly cà phê ấy, nhưng càng lúc tôi càng nhận ra trong tim mình ly cà phê ấy có vị trí rất lớn. Ngồi thư thái, nhâm nhi ly cà phê của chính mình, đừng so sánh với bất kì ly cà phê của một ai khác, đừng có ý định gọi một ly cà phê nhiều đường khác để thay thế, ta sẽ thấy thực sự ly cà phê của mình rất ngọt ngào, nó chứa đựng cả những gì tinh khôi nhất, đáng quý nhất của 2 người đang lần đầu tiên bước vào tình yêu.
Tình yêu đầu- người ta nói đó là thứ tình yêu bồng bột thoáng qua, nhưng không! Thật sự với tôi, tình yêu đầu tiên thiêng liêng và ...không sao quên được.! Nó không phải là cảm xúc nông nổi của cái tuổi mới lớn, không là giây phút xao động thoáng qua nhẹ nhàng... nó in rất đậm trong lòng tôi, mà mãi đến bây giờ, tiếp xúc với bao nhiêu người con gái tốt tôi vẫn ko sao quên được hình ảnh ấy. Ly cà phể của cái tình yêu đầu ấy thực sự là một nửa hồn tôi!
Tình yêu đầu tiên- nên chẳng ai có đủ kinh nghiệm để biết rằng nên yêu như thế nào cho đúng cho đủ và cho nồng nàn, tha thiết. Và vì là tình yêu đầu tiên nên ta đã vô tình làm nhau buồn quá nhiều.! Lời hứa giữa hai đứa tôi vẫn giữ, tôi sẽ không thất hứa đâu. Tôi đi tìm lại ly cà phê ngày ấy, cho thêm vào đó một chút xin lỗi, một chút chân thành, một chút vị tha và tình yêu lớn mà tôi mãi dành cho người ấy để ly cà phê thêm đậm đà, để nó không là niềm nuối tiếc của hai chúng tôi. Để tình yêu đầu tiên luôn là tình yêu đẹp nhất..!