Sự bất hạnh của một gia đình.

<img src="http://hocsinhbadinh.net/bom/tscs.gif" border="0"></br>
Nơi chia sẻ những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống, tình yêu...
User avatar
VuGiang
Posts: 1604
Joined: Fri Apr 24, 2009 10:53 pm
Contact:

Sự bất hạnh của một gia đình.

Post by VuGiang »

Tôi nhớ có một bài viết về sự vô tâm của thế hệ trẻ bây giờ rất hay.Dường như thế hệ chúng ta đang ngày càng tách bạch ra khỏi mọi người.Có lẽ tôi cũng là một người trong số đó.Đọc một bài viết hay cảm động nhưng đọc xong cũng chẳng đọng lại điều gì,thật buồn vì ngày xưa tôi không thế.Chắc chắn cần phải thay đổi các bạn ạ.Hãy sống tình cảm và chan hòa,biết chia sẻ và cảm thông.Một người bạn nói với tôi rằng: dù tao có cho 10 người ăn xin mà có đến 9 người giả vờ đi nữa tao vẫn thấy không áy náy,biết đâu người mà mình ko cho lại là người bất hạnh thật sự thì sao.Sống phải có cái tình...
Cũng vì cái tình đó mà khi đọc trên Vnexpress.net về một người bố tìm con gái hơn 15 năm tôi thấy mình nên làm một điều gì đó.Biết rằng chỉ là mò kim đáy biển nhưng...Biết đâu đấy...
    • Trang web của người bố lập ra tìm con Nguyenminhchau.com

Người cha lập trang web tìm con gái mất tích bí ẩn
Nhiều ngày qua trong cộng đồng mạng lan truyền địa chỉ website nguyenminhchau.com với câu chuyện người cha tìm đứa con gái mất tích suốt mười lăm năm qua.
Trang web nguyenminhchau.com đăng tải thông tin bé Nguyễn Trường An sinh năm 1990, con anh Nguyễn Minh Châu, mất tích từ cuối năm 1995 (âm lịch), tức khoảng đầu năm 1996. Gia đình bé An đã tìm kiếm từ đó đến nay nhưng vẫn chưa gặp lại được cô con gái yêu của mình.
Chiều nay trao đổi với VnExpress.net, anh Châu, ngụ tại ấp Tân Quới, xã Tân Hòa Thành, huyện Tân Phước, tỉnh Tiền Giang, vẫn còn ngậm ngùi khi kể lại cái ngày định mệnh cách nay 15 năm.
Hôm đó, con gái anh là bé Nguyễn Trường An và Phan Nguyễn Diễm My, con nuôi của chị ruột anh Châu, rủ nhau đi chơi trong xóm.

Đến giờ cơm chiều, anh trai bé An là Nguyễn Minh Việt thấy hai em chưa về nên đi tìm ở các nhà xung quanh, mãi không gặp. Tưởng em mình đi chơi các nhà khác trong xóm nên An không lưu ý lắm. Nhưng trời càng lúc càng tối mà hai bé vẫn chưa về, cả nhà anh Châu thật sự lo lắng và tủa đi kiếm khắp xóm.
Lúc này bà con lối xóm biết chuyện cũng chia nhau đi tìm. Có người bảo chắc hai bé bị ma ám dụ ra đồng nên người cầm đèn pin, kẻ đốt đuốc chạy nhanh ra cánh đồng. Một số người khác nhanh chóng ra các ao nhà, lặn xuống kênh tìm manh mối.
Anh Dương Thái Thịnh, công an viên xã Tân Hòa Thành nhớ lại: “Hôm đó, có người còn bảo lúc chiều thấy lờ mờ một người đàn bà dắt hai đứa bé đi ra khỏi xóm. Lập tức người dân lập nhiều chốt chặn trên những đoạn đường làng để kiểm soát và ngăn chặn nếu hai bé bị bắt cóc”.
Cuộc tìm kiếm diễn ra suốt đêm nhưng vẫn không có kết quả. Sáng hôm sau, anh Châu báo cho công an về việc mất tích của con và cháu mình. Cả xóm tìm hai bé gái trong 3 ngày tiếp theo nhưng vẫn vô vọng.
Việc con gái đột ngột mất tích khiến gia đình anh Châu, nhất là chị Bình, vợ anh suy sụp nặng nề. Không thiết đến việc làm ăn, cả hai vợ chồng chia nhau tìm con khắp nẻo. Anh Châu kể nhiều lúc thấy vợ ngồi khóc nhớ con làm anh càng thêm đau xót. Thông tin mất con gái đã được anh Châu gửi lên đài truyền hình HTV9, một số báo tại TP HCM. Công an hình sự và công an điều tra tỉnh Tiền Giang cũng đã bắt tay vào điều tra.
Gia đình anh Châu cũng đã nhận được nhiều tin báo về tung tích con gái mình, có khi là ở Bình Phước, lúc thì ở Đà Lạt, thậm chí còn có nguồn tin báo bé An đang ở Campuchia. Mỗi lần nhận được tin báo, anh Châu và vợ nhanh chóng lên đường với hy vọng gặp lại con nhưng sau đó đều là sự thất vọng. Tuy nhiên họ vẫn tiếp tục tìm kiếm cho dù hy vọng mong manh nhất.
Đến năm 2001, một nỗi bất hạnh khác lại ập xuống nhà anh Châu. Người con trai duy nhất Nguyễn Minh Việt bị ung thư xương và mất trong khi đang thi hành nghĩa vụ quân sự.
Đến đầu năm 2010, người cháu ruột của anh Châu là Trương Hoàng Thái đang làm việc trong ngành CNTT tại TP HCM đã giúp anh hoàn thành trang web nguyenminhchau.com đăng tải thông tin tìm con, với hy vọng qua cộng đồng mạng sẽ tìm thấy bé Trường An.
Anh Châu tâm sự: “Mười lăm năm nay vợ chồng tôi không lúc nào nguôi nhớ con. Kinh tế gia đình hiện nay tuy không bằng ai nhưng cũng đủ điều kiện nuôi ăn học ba đứa con gái đều là em của bé An. Vì vậy tôi rất thương con, không biết lúc này nó có được cuộc sống vui vẻ và đầy đủ hay không. Qua trang web này tôi hy cộng đồng mạng sẽ tìm thấy bé Trường An".
Anh Châu cũng đã đăng ký thông tin tìm kiếm lên chương trình "Như chưa hề có cuộc chia ly" trên kênh VTV1.
Đưa em đi chơi xa...:l_moto:
Mai Thúy Nga

Post by Mai Thúy Nga »

Tivi hồi này nhiều chương trình cảm động :) ko ngờ đc, trên đời có những cảnh ko khác trên phim là mấy =.="
Cái chương trình gì gì mà nhịp cầu trái tim à :-/ ml nhà mình thích chương trình đấy :-j
p/s: Ko hay xem tivi, nói đúng hơn là lâu lắm ko nhìn thấy cái tivi như nào, toàn màn hình máy tính thôi :D
Nhocd3vjl

Post by Nhocd3vjl »

vô tâm điều đáng buồn
tui ko nói về cái gọi là cảm động hay ko tui nói về sự vô tâm và cái gì đó ko gọi tên dc
Có thể tôi là 1 thằng hen hay ko mọi ng` cứ chém tôi chỉ kể về thứ trước mặt tui 1 thứ mà tôi khá an hận nhưng nếu dc quay lại tui cũng vẫn chỉ làm thế
1 cô gái bị móc điện thoại tại điểm trung chuyển giao thông ai cũng thấy ai cũng nhìn và tôi cách đó hơn 2m cũng chỉ nhìn cô ấy kéo tay tên trộm lại tên trộm cứ vằng đi và tất nhiên nó thoát.ai cũng thấy ai cũng ức nhưng ko ai làm gì .ko làm vì sợ rắc rối ko làm vì hỉ có 1 mình liệu ai đó có ủng hộ mình liệu ai là ng` can đảm chét trước
lớp cấp 3,1 mình tôi dám chấp cả 1 tổ oánh lộn ko phải vì tổ ấy ko có con trai mà vì thằng nào sẽ lao lên đầu tiên chịu ăn đấm
vậy phải chăng ai cũng chờ ng` dám liều lên trước tại sao ko phải ta lên trước.đó gọi là Vô tâm ko !
User avatar
haha_emne
Posts: 915
Joined: Sat Dec 26, 2009 1:24 am
Contact:

Post by haha_emne »

Tôi nhớ có một bài viết về sự vô tâm của thế hệ trẻ bây giờ rất hay.Dường như thế hệ chúng ta đang ngày càng tách bạch ra khỏi mọi người.Có lẽ tôi cũng là một người trong số đó.Đọc một bài viết hay cảm động nhưng đọc xong cũng chẳng đọng lại điều gì,thật buồn vì ngày xưa tôi không thế.Chắc chắn cần phải thay đổi các bạn ạ.Hãy sống tình cảm và chan hòa,biết chia sẻ và cảm thông.Một người bạn nói với tôi rằng: dù tao có cho 10 người ăn xin mà có đến 9 người giả vờ đi nữa tao vẫn thấy không áy náy,biết đâu người mà mình ko cho lại là người bất hạnh thật sự thì sao.Sống phải có cái tình...
Thay đổi gì , thay đổi như thế nào ,..............
vì cái vô tâm mà bác nói ở trên giờ như bản chất của con người rồi
tất nhiên phải trừ hao những người tốt rồi , nhưng khổ nỗi thời buổi này mà làm người tốt wa thì bị mọi người cho là hâm đó
저는 바람입니다.
User avatar
haha_emne
Posts: 915
Joined: Sat Dec 26, 2009 1:24 am
Contact:

Post by haha_emne »

Chúa sẽ phù hộ cho người có tâm
Chẳng biét chúa ở đâu nhưng cứ tin và chúc như thế
저는 바람입니다.
User avatar
Tieu Long
Posts: 1301
Joined: Tue Apr 14, 2009 5:22 pm
Location: Trái đất ..
Contact:

Post by Tieu Long »

tui không phủ nhận mình là ngưới không vô tâm.nhưng cầu chúa phù hộ cho anh châu tìm được con gái của mình,
[LEFT]Đừng Buồn....Vì những người không xứng đáng !
Đừng Khóc....Vì những điều đã qua !
Đừng Chờ Đợi
....Những điều không bao giờ đến !
Hãy tận hưởng cuộc sống này...♥
Dù cuộc đời có khó khăn, có mang đến cho bạn hàng nghìn lí do để khóc...
....thì hãy cho thế giới thấy rằng bạn vẫn có cả triệu lí do để cười
:)

[/LEFT]
♥♥♥_(¯`•♥Tiểu Long♥•´¯)_♥♥♥
Post Reply

Return to “Tâm sự - Chia sẻ”