Sau nhiều năm gắn bó với công việc chăm sóc bệnh nhân, nữ y tá người Australia, Bronnie Ware đã ghi lại 5 điều hối tiếc thường thấy nhất ở những người đang chờ chết mà cô đã đúc kết được. Sự gần gũi của Bronnie với các bệnh nhân đã khiến cô trở thành người bạn thân thiết với họ. Họ sẵn sàng chia sẻ với cô những suy nghĩ sâu kín và chân thật nhất. Bronnie phát hiện ra rằng đàn ông thường tiếc nuối vì quá dốc sức vào công việc, trong khi phần lớn người khác đều không ngừng day dứt: "Tôi ước mình đủ dũng khí để sống một cuộc sống thật sự với bản thân chứ không phải sống theo mọi người mong muốn"…
[CENTER]

Mỗi người đều trải qua những cung bậc cảm xúc rất đa dạng, như: phủ nhận, sợ hãi, tức giận, hối hận, lại phủ nhận thêm nữa và thậm chí cả sự buông xuôi. Nhưng mỗi người đều tìm thấy sự yên ổn trong tâm hồn trước khi bước vào cõi vĩnh hằng”.
[CENTER]

Đây là điều hối tiếc thường thấy nhất của tất cả mọi người. Khi mọi người nhận ra rằng cuộc đời của họ sắp kết thúc và có thể nhìn lại rõ ràng những gì đã qua, họ sẽ dễ dàng thấy được bao nhiêu giấc mơ của mình cũng chỉ dừng lại ở giấc mơ. Phần lớn mọi người đều không thể thực hiện được phân nửa giấc mơ của mình và phải chết dù biết rằng đó là những lựa chọn của họ. Sức khỏe mang tới sự tự do mà ít người nhận ra cho tới khi không còn sức khỏe nữa thì mới thấm thía.
2. Tôi ước mình đã không làm việc quá chăm chỉ
Đây là nỗi niềm đau đáu nhất của những bệnh nhân nam tôi từng chăn sóc. Họ đã bỏ lỡ tuổi trẻ của con cái và nhiều thời khắc đã qua với người bạn đời. Phụ nữ cũng nói về điều hối tiếc này nhưng phần lớn đều là người của thế hệ cũ, nhiều nữ bệnh nhân không phải là người trụ cột gia đình. Tất cả những người đàn ông mà tôi chăm sóc đều thực sự hối hận vì đã dành phần lớn cuộc đời vào guồng quay công việc.
3. Tôi ước mình đủ dũng cảm để thể hiện bản thân Nhiều người đè nén cảm xúc của mình để mang lại sự bình yên cho người khác. Kết quả là họ tồn tại một cách tầm thường và không bao giờ trở thành một người mà họ thực sự mong muốn. Do đó, nhiều người bị bệnh liên quan tới những cay đắng và oán giận mà họ phải gánh chịu.
4. Tôi ước mình đã giữ liên lạc với bạn bè Mọi người thường không nhận thức hết được ý nghĩa của những người bạn cũ cho tới những ngày cuối đời và lúc đó thì hoàn toàn không thể làm được gì nữa. Nhiều người cố chạy đua với cuộc sống của riêng mình và để tình bạn quý giá tuột mất theo thời gian. Có nhiều người tiếc nuối sâu sắc vì không dành thời gian và những nỗ lực đáng có cho bạn bè. Tất cả mọi người đều nhớ tới bạn bè mình khi họ hấp hối.
5. Tôi ước đã để bản thân được sống hạnh phúc hơn Thật bất ngờ, đây lại là điều tiếc nuối phổ biến nhất. Nhiều người không nhận thấy rằng cuối cùng, hạnh phúc là một sự lựa chọn. Họ bị mắc kẹt trong những thói quen cũ. Chính điều đó đã đóng khung cuộc sống của họ. Nỗi lo sợ thay đổi khiến họ phải giả vờ với người khác cũng như chính mình.
[RIGHT](Theo Người Lao Động)[/RIGHT]