Page 5 of 29

Posted: Wed Sep 22, 2010 8:56 pm
by Bom
Cách một bước chân... ta ko gặp được nhau
Hai con người, đi về hai phía...
...Và chúng ta... những người xa lạ...

Tự hỏi mình, duyên phận là gì?
Để cứ vương vấn mãi trong lòng...
Từng người cứ thế đi qua,
Từng giây phút cứ thể trôi qua...

Nhìn lên bức tường gạch cũ,
vạch từng nét...
... từng nét...
...thành bức tranh người họa sĩ vẽ trời mưa

Mỗi giọt mưa rơi xuống...
là một lần... ta nhớ đến ai...
... Nhớ đến ai...
Nhớ... đến... ai?!

Posted: Thu Sep 23, 2010 10:05 am
by Bom
[RIGHT][CENTER]
♥___
♥_____♥_____
___Don't___
___leave____
____me_____
____♥


[/CENTER]


...Don't leave me Now your with me

Please say you'll stay always
Don't leave me no I've fallen girl
Cause' without your love I am no use to anyone...
[/RIGHT]


[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IW6WW97I||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/FLASH]


Without your smile
Without your touch
I am no use to anyone

Without your voice

To suit my ear
I am lost and don't know which way to turn

Always see the beginning

And fear is the end
As you tell me you love me I can't comprehend

So,

Don't leave me Now your with me
Please say you'll stay always
Don't leave me, no, now I've fallen girl
Cause' without your love I am no use to anyone

Without your hand entwined in mine

It's a miracle I still breathe
Come here you'll shine
Until all time
I will love you eternally

Always see the beginning

And fear is the end
As you tell me you love me I can't comprehend


Don't leave me Now your with me

Please say you'll stay always
Don't leave me, no, I've fallen girl
Cause' without your love I am no use to anyone


Don't leave me Now your with me

Please say you'll stay always
Don't leave me no I've fallen girl
Cause' without your love I am no use to anyone

Posted: Fri Sep 24, 2010 6:32 am
by Bom
Love, me


[RIGHT]...If you get there before I do, don't give up on me.
I'll meet you when my chores are through;
I don't know how long I'll be.
But I'm not gonna let you down, darling wait and see.
And between now and then, till I see you again,
I'll be loving you. Love, me...

...If you get there before I do, don't give up on me.
I'll meet you when my chores are through;
I don't know how long I'll be.
But I'm not gonna let you down, darling wait and see.
And between now and then, till I see you again,
I'll be loving you. Love, me.

[/RIGHT]
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IWZC6ZBB||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/FLASH]

I read a note my grandma wrote back in nineteen twenty-three.
Grandpa kept it in his coat, and he showed it once to me. He said,
"Boy, you might not understand, but a long, long time ago,
Grandma's daddy didn't like me none, but I loved your Grandma so."

We had this crazy plan to meet and run away together.
Get married in the first town we came to, and live forever.
But nailed to the tree where we were supposed to meet, instead
Of her, I found this letter, and this is what it said:

If you get there before I do, don't give up on me.
I'll meet you when my chores are through;
I don't know how long I'll be.
But I'm not gonna let you down, darling wait and see.
And between now and then, till I see you again,
I'll be loving you. Love, me.

I read those words just hours before my Grandma passed away,
In the doorway of a church where me and Grandpa stopped to pray.
I know I'd never seen him cry in all my fifteen years;
But as he said these words to her, his eyes filled up with tears.

If you get there before I do, don't give up on me.
I'll meet you when my chores are through;
I don't know how long I'll be.
But I'm not gonna let you down, darling wait and see.
And between now and then, till I see you again,
I'll be loving you. Love, me.
Between now and then, till I see you again,
I'll be loving you. Love, me.


----------------

Tôi đọc được 1 mảnh giấy nhỏ mà ông tôi đã viết từ hồi năm 1923
Ông đã cất kỹ trong túi áo khoác, đã 1 lần ông cho tôi xem và bảo rằng:
Cháu à, có lẽ là cháu không thể hiểu được đâu, nhưng đã lâu và rất lâu rồi...
Bố của Bà cháu không hề thích Ông chút nào, nhưng Ông thì rất yêu Bà..
Ông Bà đã có 1 ý định táo bạo là sẽ gặp và cùng nhau bỏ trốn...
Ông Bà sẽ kết hôn và sống mãi cùng nhau ngay ở thị trấn Ông Bà đến đầu tiên..
Nhưng đính trên thân cây, nơi mà đúng ra là chúng tôi sẽ gặp nhau...
Thì tôi lại tìm thấy mảnh giấy này chứ không phải là bà ấy, nó viết rằng:

(Nếu như anh đến đó trước khi em đến thì đừng vội thất vọng vì em chưa đến..
Em sẽ đến gặp anh ngay sau khi xong công việc nhà..
Em không biết là sẽ mất bao lâu..
Nhưng anh yêu à, em sẽ không để anh phải thất vọng đâu, hãy chờ và anh sẽ gặp em thôi..
Và từ bây giờ cho đến lúc đó, khi mà chúng ta gặp lại nhau...
Em vẫn luôn mãi yêu anh, cưng à...em yêu của anh.)


Tôi đã đọc được mảnh giấy đó vài giờ trước khi Bà tôi mất..
Tại cổng nhà thờ, nơi mà tôi cùng Ông đã ngưng lời khấn nguyện...
Tôi biết là tôi chưa bao giờ thấy Ông khóc suốt 15 năm tuổi đời của tôi..
Thế mà Ông đã dàn dụa nước mắt khi nói với Bà tôi rằng:

(Nếu như em đến đó trươc khi anh đến thì đừng vội thất vọng vì anh chưa đến..
Anh sẽ đến gặp em ngay sau khi anh cuộc sống của mình kết thúc..
Anh không biết là sẽ mất bao lâu..
Nhưng em yêu à, anh sẽ không để em phải thất vọng đâu, hãy chờ và em sẽ gặp anh thôi..
Và từ bây giờ cho đến lúc đó, khi mà chúng ta gặp lại nhau...
Anh vẫn luôn mãi yêu emh, cưng à...anh yêu của em.)


Tình yêu... thật vĩ đại :)

Posted: Sat Sep 25, 2010 8:50 am
by Bom
Ngày...những bất ngờ nho nhỏ
Nhớ lại thuở xưa... Từ khi còn bé tin hin như chú lợn con ủn ỉn, đến khi lớn lên như một làn gió nhẹ nhàng bay qua lúc nào chẳng biết... Vẫn vậy, một cậu con trai
rụt rè, nhút nhát...Đôi chân run run khi đứng, đôi tay lóng ngóng khi cầm, miệng lắp bắp, tai đỏ ửng, đôi mắt dường như ướt nhẹp với những giọt nước lúc nào cũng sẵn sàng để chảy ra...
Uh vẫn vậy.
Ôi con trai!Để rồi một ngày chợt nhận ra điều gì đó là lạ...Có gì bất thường...?Có vẻ dạn dĩ hơn, cứng cáp hơn. Đã không còn run run, không lóng ngóng, ko ướt nhẹp, ko đỏ ửng nữa...
Có lẽ những trải nghiệm của cuộc sống đã lấy đi sự yếu đuối đó... Hay thực sự là cố gắng,
hoặc là che giấu?Cố tạo cho mình một bộ mặt, hình ảnh cứng cáp g** tạo, một sự trơ lỳ dối trá?...
.
Quá khứ như nhành liễu mảnh mai, yếu đuối, vẫn thường phất phơ trước những cơn gió nhè nhẹ...! ôi con trai!
Những mong một ngày được hiên ngang như
Bách như Tùng, được trưởng thành như Sấu, như Đa...
Và câu hỏi cũng đã được giải đáp. Khi một ngày sự rụt rè, nhút nhát trốn đâu mất để nhường chỗ cho sự dũng cảm, tự tin...
Đó là sự cố gắng...!cố gắng hoàn thiện bản thân với tất cả nhiệt huyết tuổi trẻ.
Một ngày tỉnh giấc với sự bất ngờ nho nhỏ...
Với một nụ cười nở trên môi!_______Một ngày rảnh rỗi, lang thang trên thế giới ảo với những suy nghĩ miên man về nơi xa lắm...
Bất giác đôi tay gõ đường link tưởng chừng như quen thuộc. Trở lại nơi một thời từng
"tung hoành ngang dọc",từng trải qua những thăng trầm kỳ lạ...Những dấu tích vẫn còn đây. những kỷ niệm ùa về.
Đã có nhiều đổi thay lắm rồi. Người xưa cũ nay đâu?
Cố kiếm tìm thứ gì đó thân quen hơn nữa...
hi vọng để rồi lại thất vọng......Giọng buồn quá. Phải chăng ...cũng như ta lúc này. chui vào một xó xỉnh yên tĩnh, bộc bạch những suy nghĩ trong lòng. Đã lâu rồi ta biết được là như vậy. Ta biết... biết chứ. Nhưng sao vẫn bất ngờ... Vậy là thực sự ta đã có câu trả lời. Bất ngờ lắm...? àh không...không.Một ngày với những bất ngờ. Có những bất ngờ mang đến niềm vui. Có những bất ngờ mang đến nỗi buồn. Bất ngờ hôm nay ta nên vui hay nên buồn?

Posted: Sat Sep 25, 2010 8:54 am
by Bom
"con kiến mà leo cành đa
Leo phải cành cụt leo ra leo vào
Con kiến mà leo cành đào
Leo phải cành cụt leo vào leo ra"

Con đang đi trên con đường mà con đã chọn. Nhưng thực ra chính con cũng chẳng biết đó là sự lựa chọn đúng hay sai.
Mà chính con cũng không tự nhận ra được
đâu là sự thật?
Con cảm thấy như người đã bỏ rơi con mất. Phải chăng đứa con tội lỗi này là một
"sản phẩm bị lỗi" của người?
Đành vậy!
Con lang thang suốt hơn 20 năm để đi tìm lời giải đáp cho
những câu hỏi trong tiềm thức.Có lẽ đó là một hành động thừa, vì con cũng hiểu những câu hỏi trong con là vô cùng vô tận, những câu hỏi mãi mãi chẳng có câu trả lời.
Nhưng con vẫn đi tìm. Người ạ!
Con đường con đang đi phải chăng là cái "cành cụt" kia? mơ hồ, tối tăm, chẳng biết đâu là đích đến, chẳng biết tương lai sẽ thế nào.
Con như con kiến bé nhỏ kia, leo ra... leo vào...

Con
lạc đường trong chính cuộc đời của con? Như một mê cung vậy!
Àh mà ko. cuộc đời con cũng chưa được là một mê cung. Nếu như là một mê cung, dù nó khó khăn cỡ nào, nhưng đó luôn là những đoạn đường bằng phẳng.
Con nhận ra cuộc đời con là một mớ tơ vò, với biết bao đường nét...biết bao dây nhợ...biết bao cung bậc thăng trầm...
Sẽ đến khi nào con mới có thể tháo gỡ được nó đây? Chắc chắn con ko biết. Nhưng chắc gì người đã biết...
Người bây giờ ở đâu?

Con cứ mong cuộc sống được tiêu diêu tự tại, được thanh thản, vui thú với thiên nhiên như Trang Tử. Có được đâu khi cuộc sống này thật bộn bề...
Một chữ
"Vô" bé nhỏ. Vì thế mà hơn 20 năm nay con vẫn chưa tìm thấy được...

Hôm nay con
"liều" mình để hiểu 4 câu ca dao kia theo nghĩa khác... ngẫm cuộc đời con như vậy cũng không sai... vì sao ư? con cũng chẳng biết...!

"...Đá một cái bay đi hết phong ba
Tạt một phát bao sầu ưu tan biến"
Kẻ say thấy cuộc đời như loài kiến
Nhỏ vô cùng- thôi quên hết cho xong."


Bất giác mở tập thơ ra. con chợt giật mình khi đọc đoạn trên. Lại là kiến!
Phải chăng thơ của con và bài ca dao đều có liên quan.... phải chăng nó ám chỉ điều gì đó???
Lại ko trả lời được...!

Giá như được say như Lưu Linh cũng tốt...!

Mỗi ngày con đi qua lại thêm những dấu hỏi lớn, nhỏ...
Buồn làm chi...

Để từng đêm nằm một mình với đôi mắt long lanh dòng lệ... Miệng nhẩm bài ca dao:
"Con kiến mà leo cành đa..."

Posted: Sat Sep 25, 2010 1:30 pm
by Bom
Gửi anh Hề:

[font=&quot]Đã là thằng hề, thì anh mãi là thằng hề chỉ biết diễn trò. Dù anh có cố gắng dùng trái tim và tâm hồn để sống thật, thì người ta cũng chỉ cười và cho đó là trò đùa.[/font]

Anh mang nụ cười đến cho người ta để làm gì? anh được cái gì? đam mê? tình yêu công việc? hay cái chết tiệt gì. anh nói đi!

[font=&quot]Chả đc cái gì cả. cuối cùng thì a cũng chỉ là 1 thằng hề ở rạp xiếc cho người ta nhìn và cười. ko hơn. ko kém.

[/font]
[font=&quot]Anh nghĩ mình là nghệ sĩ. Nhưng a ko biết người ta gọi sau lưng anh là thằng hề. người ta bỏ tiền ra để coi anh diễn trò hệt 1 con khỉ trong sở thú.

[/font]
[font=&quot]Trong rạp xiếc anh diễn trò, người ta cười. Ra cuộc sống, a có sống thật thì người ta cũng cười lên cái mặt anh thôi[/font].

[font=&quot]Chả được cái chết tiệt gì đâu anh ạ. cái nghề mua vui cho người khác. khi mình vui, mình diễn trò, khi mình buồn, mình cũng phải diễn trò giả vui. để cho người ta cười.

[/font]
[font=&quot]Rốt cuộc, người ta cũng đâu có biết a vui hay a buồn. bỏ đi, quên đi. làm cái nghề ấy cực lắm... thà mình im lặng, còn hơn phải diễn trò cho người khác vui...[/font]

Posted: Sat Sep 25, 2010 2:58 pm
by Bom
Vẻ đẹp mùa thu Hà Nội

Lộc vừng lấm tấm nở bên hồ Gươm, hoa sữa thơm ngào ngạt, hoa hướng dương vàng rực theo những những bánh xe tỏa đi khắp phố..., Hà Nội đang ở thời điểm đẹp nhất của năm.


http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/DSC_0539.jpgImage
Hoa lộc vừng nở bên Tháp Rùa, hồ Gươm.
http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/3343.jpgImage
Ánh nắng nhẹ man mát chiếu qua từng kẽ lá. http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/DSC_0534.jpgImage
Từng chùm hoa sữa thơm ngào ngạt.
http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/em.jpgImage
Em nhỏ nâng niu từng cánh hoa lộc vừng trên trang sách nhỏ http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/DSC_0576.jpgImage
Các thiếu nữ Hà thành bên nhành liễu rủ mặt Hồ Gươm. http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/DSC_0151.jpgImage
Mùa thu cũng là mùa lá rụng. Con đường Phan Đình Phùng như đẹp hơn sau cơn mưa. http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/DSC_0640.jpgImage
Những con đường thủ đô dường như thơ mộng hơn khi mùa hoa hướng dương lại về. http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/DSC_0695.jpgImage
Cô Liên, làng Tây Tựu cho hay hoa hướng dương được nhiều bạn trẻ mua tặng nhau từ đầu thu. http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A2/0C/BD/1110a.jpgImage
Nhắc đến mùa thu cũng không thể không nhắc đến cốm Làng Vòng, một đặc sản của mùa thu Hà Nội. Ảnh: Hoàng Hà.

Nguồn: Quang Xuân - vnexpress.

-----
Nhớ HN, nhớ những ngày nhặt lá đá ống bơ đường Hoàng Diệu, nhớ cái khung gian tĩnh lặng của Quốc Tử Giám, nhớ những lần tha thẩn dọc hồ Gươm, ngắm hoàng hôn bên Tây Hồ thơ mộng, rồi dang tay đón từng cơn gió mát lạnh trời đêm...

"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn"


Đếm từng ngày để trở về với HN... nhưng chợt nhớ ra, khi ta về thì mùa thu HN đã ko còn. Thèm biết bao cái cảm giác se lạnh mỗi cơn gió thổi qua, muốn biết bao được 1 lần đi trên con đường tĩnh lặng trải đầy lá vàng... Và mùi hoa sữa, mùi cốm cứ sực nức vào mũi kẻ lang thang...
Cũng yêu mùa đông lắm... nhưng sâu thẳm trong tâm hồn, vẫn mong được gặp lại mùa thu HN đã in vào tiềm thức, đã gắn liền với biết bao kỷ niệm của 1 thời ký ức êm đềm...

Khi về HN, sẽ mặc 1 chiếc áo thật mỏng, để có thể ngay lập tức cảm nhận đc cái lạnh ấy... Cái lạnh đã rất lâu rồi bị lãng quên...


Posted: Mon Sep 27, 2010 8:32 am
by Bom
Nhật ký...

Tuần mới...

Chỉ phải học từ 7h - 8h30...
... khó chịu.
Đang ốm. Đánh cảm... làm một vệt thâm tím giữa trán...
Sụt sịt, nhức đầu...
Hôm qua chủ quan ko uống thuốc, chắc chút nữa về phải uống cẩn thận.
Lại Panadol, có khi mình mua cả hộp để dành luôn >"<
Thích đi mưa, mà chả hiểu sao bữa nay cứ động tý mưa là lại sụt sịt. khổ!
-------------------------
HN giờ chắc lạnh lắm nhỉ...

Chả hiểu khi ra HN, mùa đông có lại làm mình ốm 1 trận kinh hoàng như lần về tết năm rồi ko...

Chậc. tại thích ko mặc áo ấm cơ
:) lâu rồi ko đc cảm nhận cái lạnh miền bắc mà :)
-------------------------
Haizzz. bao giờ mới có người đem áo ấm cho mình mặc, khi mình đặt chân về miền bắc nhỉ :D
...
Năm ngoái mình cũng tự hỏi câu này...
Rốt cuộc thì khi về vẫn lững thững 1 mình... quần bò, áo phông... bước xuống sân bay....
Chậc năm nay chắc cũng lại thế thôi.

Àh mà biết đâu được...

Sẽ khó xảy ra, nhưng mơ mộng 1 chút thì đã sao ^^~

Posted: Thu Oct 07, 2010 7:41 am
by Bom
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MS8zYy8xM2MzYjVmM2RjNzNkMDMxZTZlYTZmMjJkOWUzM2FlMy5cUIbaBmUsICDN8TeG7l2kgWeBmfDoHkgdMO0aSBjaOG7jW4gWeBeG7mXQgWeBmnhdUng4FcUIbaBIHZ1aXxLaMOhWeBmggTHl8fDE[/FLASH]

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Để mắt em cười tựa lá bay

Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Cùng với anh em tìm đến mọi người
Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
Để thấy tiếng cười rộn rã bay


Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi


Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi
Chọn tiếng ru con nhẹ bước vào đời
Tôi chọn nắng đầy, chọn cơn mưa tới
Để lúa reo mừng tựa vẫy tay

Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên
Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình
Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống
Vì đất nước cần một trái tim !

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Posted: Tue Oct 12, 2010 7:23 pm
by Bom
[RIGHT]
Khi đêm nay trôi đi thật dài vì nỗi nhớ.
Ngồi một mình mà cứ ngỡ
Nụ cười ngọt ngào vẫn còn nơi đây
Khi đêm đông sang phố xá nhạt nhòa chìm trong mưa

Ngọn đèn đường vàng hiu hắt
[RIGHT]Mình anh với sương đêm lạnh...
[/RIGHT]
[/RIGHT]


[RIGHT]
...Bao nhiêu đêm trôi qua bên căn phòng buồn rời xa vắng
Từng giọt lệ sầu cùng đêm trắng
Nơi đôi tay buông nơi bài hát nào..Về em
Khi đêm đông sang cho nơi đây vụt chìm vào băng giá

Đường dài tìm miệt mài một hơi ấm
Còn một mình anh với đôi chân lẻ loi...
[/RIGHT]

[RIGHT][FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/gentle/flash/mp3player.swf?xmlURL=http://mp3.zing.vn/play/?pid=IW60ZAZB||4&songID=0&autoplay=false&wmode=transparent[/FLASH][/RIGHT]

[RIGHT]Sài Gòn những ngày lạnh...[/RIGHT]