Đó là câu chuyện mà HBO đã kể với chúng tôi
Câu chuyện cách đây đã 5 năm mà sao nó kể sôi nổi đến thế.
Ngày ấy nó gà mờ lắm, sinh viên mới vừa ra trường và đi làm. Nó đã cảm 1 cô bé bằng tuổi, nó mất rất nhiều thời gian để cưa đổ cô bé đó. Tâm huyết nó bỏ ra rồi cũng được đền đáp nhưng trớ trêu thay, lúc đỉnh cao nhất cũng là lúc cô ấy đề nghị 2 đứa nên làm bạn, do gà và ngu ngốc nó đã đồng ý. Nó âm thầm chờ đợi thêm 1 năm, thời gian đó nó đã đóng kịch rất nhiều cốt để phục hận. Nhưng than ôi, cái trò đó của nó bị bại lộ. Nó còn nhớ lần cuối cùng cô ấy bảo "Đừng tìm tôi nữa".
Nhà Quỳnh chả giàu có gì như HBO tưởng lúc đầu, bố mất sớm, chả có quen biết dựa dẫm gì, cô ấy không đành để 2 đứa chết trùm trong nghèo khổ
Với lòng tự trọng nó đã bỏ đi, vì nó biết nguyên nhân chính của việc này là do cô ấy ra trường, đi làm và tiếp xúc với môi trường mới, con người mới, cô ấy đã thay đổi, nó không còn là vị trí để cô ấy coi là 1 nơi để có thể tin tưởng gửi gắm, để lựa chọn nữa, mặc dù cô ấy vẫn còn chút gì đó ở nó.
Hơn nữa, lúc đó nó cũng chẳng có tương lai gì, công việc thì vớ vẩn bấp bênh, tương lai thì mù mịt. Nó thì biết thân biết phận, còn cô ấy thì cũng rất khó xử do tình nghĩa của 2 đứa rất sâu đậm nhưng sự thực tế lý trí đã thắng con tim của cô ấy. Đã 2 năm, nó không liên lạc gì cả, quyết tâm đặt sự nghiệp lên trên hết, nó phấn đấu không ngừng bằng tất cả năng lực của mình. Quả thật ông trời cũng có mắt, giờ con đường sự nghiệp thênh thang, dù có bị quẳng ra đường cũng chẳng lo thất thế. Trong mấy năm qua nó cũng thay đổi nhiều, từ ngoại hình cho đến tác phong, và nó có rất nhiều cơ hội để có thể tiến tới những cuộc tình mới. Vậy mà chẳng hiểu sao, trong lòng nó vẫn cứ nguội lạnh, vẫn còn nhớ tới mối tình thuở hàn vi nghèo khó mỗi khi trái gió trở trời thế này.
Nghe đâu Quỳnh đã yêu tay trưởng phòng của cô ấy, có người bảo không phải là trưởng phòng mà là 1 gã giàu có nào đó thôi, hình như nàng đã cưới và lại nghe nói hình như nàng đã chuyển vào Huế…
Phần 2
…
Các cậu biết cái giọt nước nào làm tràn ly không?
Cái làm tớ và Quỳnh cứ xa nhau ấy
Tớ mất Quỳnh vì đâu, giờ ngồi nghĩ lại tớ vẫn sững sờ không hiểu, quá nhiều điều, quá nhiều lần ngỡ gần lắm mà lại xa lắm, ngỡ mất rồi mà lại gắn lại
Thế nhưng rồi…
…
1 điểm yếu của tớ lại chính là cái gọi được là "Nhân chi sơ, tính bản thiện", khi tớ chuẩn bị công tác "lên giường khẩn trương" thì có 1 cái gì đó thôi thúc giữ tớ lại, làm như thế là làm trái với lương tâm mình, làm như thế là làm cho người con gái mình yêu thật lòng thất tiết, và như thế là sẽ không giữ được sự trinh nguyên của nàng cho đến ngày vu quy. Và mình đã nói với nàng về điều này. Điều này chỉ xẩy ra khi cả 2 đều tự nguyện hiến dâng.
Tớ đã không dùng thủ đoạn để ép nàng làm chuyện đó.
Mặc dù, tớ biết rằng việc quan hệ thể xác với nhau sẽ làm 2 người gắn bó với nhau hơn và cũng là lớp phòng thủ chắc chắn nhất nhì để chống lại giặc ngoại xâm và sự tự đổ vỡ từ bên trong.
Đây là mâu thuẫn lớn nhất của tớ.
Xét về tương quan lực lượng thời điểm đó của 3 phía thế này :
Tên đại ma đầu : Bằng MBA, làm chuyên gia tư vấn luật,
Nàng : chuyên viên tư vấn đầu tư, hãnh tiến, quan niệm về giá trị của đàn ông là khả năng anh đạt làm được cái gì trong tương lai.
Tớ : Nhân viên quèn.
Thằng ma đầu kia có văn phòng cạnh công ty nàng của tớ đang làm việc. Cho nên hắn có lợi thế kinh khủng. Do đặc thù công việc của tớ và đợt đó tớ đang mải cày tiền nên không thể nắm bắt hết được tình hình, (đồng thời cũng nhân tiện bỏ đói tình yêu 1 tý chứ chăm sóc, hầu hạ, gọi điện quan tâm nhiều quá là gà đó).
Thằng cha này rất khôn, nó đánh đúng vào cái mảng thị trường mà tớ bỏ qua. Hắn biết cách chờ đợi như con thú rình mồi. Giờ giấc tan việc của nàng hắn biết hết, mỗi khi tớ vắng mặt là hắn lắp vào ngay. Chẳng biết nhà hắn ở đâu nhưng rất hay đi về cùng đường với nàng. Vì nghề nghiệp cũng giống nhau. nên hắn và nàng thường hay trao đổi.
Các cậu biết đó, khi 2 người có quan điểm chung, cùng một mối quan tâm nhất là có nghề nghiệp giống nhau thì sự đồng cảm đến nhanh hơn nhiều. Hắn dần dần tạo được sự hấp dẫn đối với nàng. Với cái tuổi của hắn, kinh nghiệm sống lâu hơn mình như thế, lại là người có chuyên nghề nghiệp môn cao, hắn dạy cho nàng nhiều thứ hay hơn mình rất nhiều, niềm tin được tạo dựng.
Mình chủ quan 1 phần, có đôi lần nghe nàng nói : nàng học hỏi thêm được rất nhiều kinh nghiệm từ 1 anh ở cạnh công ty. Mình hơi chột dạ, tuy nhiên đây cũng là điều tốt để cho nàng phấn đấu sự nghiệp. Vì nghề của mình đâu có giống nghề của nàng.
Trong khi tớ lơ mơ về vụ này thì thằng ma đầu biết tất cả thông tin về tớ, thậm chí biết luôn ở cơ quan tớ có những ai, những người đó như thế nào. Kinh khủng.
Hắn rất giỏi cài người (về sau này tớ mới biết).
Đến ngay bây giờ tớ vẫn phải công nhận là tớ đã thua mưu của hắn. Tâm phục khẩu phục luôn. Mới có 1 đòn đơn giản tớ đã thua rồi, mà có đấu với hắn nữa tớ cũng thua mất thôi.
Đợt đó cơ quan nàng tổ chức liên hoan, ai có người yêu, vợ chồng thì kéo đi cho đông vui luôn thể. Trong cty nàng có 1 tên trẻ tuổi mặt mày gian ác đang đeo bám nàng ghê gớm lắm, thằng này mình biết và rất khó chịu với nó, do đã nhiều lần dèm pha mình rồi. Buổi liên hoan cả bọn kéo nhau sang nhà 1 người nào đó trong cơ quan nàng ở tận Như Quỳnh Gia Lâm. Tớ xin đi vào từng chi tiết một.
Hôm ấy bọn tớ đi sang GL bằng xe máy của nàng. Trong lúc vui đùa, thằng tuổi trẻ đó rất láo xược cứ nửa đùa nửa thật luôn khiêu khích, mình chẳng thèm chấp mà chỉ bảo "Khi nào chú bằng tuổi anh thì hãy nói chuyện".
Cuộc vui rồi cũng qua, mọi người lấy xe về thì mình nhận ra là bị mất chìa khoá xe (chìa khoá xe gồm cả chìa khoá nhà). Mình không nhớ là bị rơi ở đâu, mọi người đi tìm khắp nhà mà không thấy nó ở đâu cả, xe máy thì lại khoá cổ, quanh đó nông thôn chẳng hàng sửa xe nào, trời thì tối xẩm rồi, ai cũng mệt chỉ muốn về nhà nhanh, họ nhìn mình như thằng tội đồ. Trong lúc nguy khốn, thì lại chính cái thằng tuổi trẻ đó ra tay, với 1 cái tô vít hắn tháo tung đầu xe ra, mở được khoá cổ và nối lại dây diện de-pa. Không thể tưởng tượng được hắn lại có thể làm như thế. Mọi người xôn xao cả lên, trên đường về bàn tán loạn xạ. Mình mất mặt quá. Để gỡ gạc mình bảo nàng là chắc chắc anh không làm mất chìa khoá, mà bị người nào lấy. Mình chợt loé lên 1 ý nghĩ, đổ diệt cho thằng đó đạo diễn tất cả chỉ vì muốn ghi điểm với nàng, đồng thời cố gắng nói xấu về hắn (lúc này tớ cũng muốn mượn gió bẻ măng loại luôn thằng này), mình bảo nàng về nhà phải thay ngay ổ khoá cửa tất cả đi, nhỡ nó gian manh thì hậu quả to lớn lắm. Nàng gật đầu đồng ý.
Mấy ngày sau, nàng gọi điện cho mình với 1 thái độ khác thường. Nàng bảo nàng biết được thông tin : chính mình là người tự vứt chìa khoá đi, với mục đích nói xấu thằng đó, là để muốn loại thằng đó...v.v.. và điều này tạo cho nàng 1 ấn tượng cực xấu, 1 sự thất vọng về con người mình.
Tớ có giải thích gì nàng cũng không nghe, (tớ không hiểu được tại sao nàng lại nhận được tin đó)
1 tuần sau đó là 8/3, trong mấy ngày đó, có 1 anh đồng nghiệp bảo mình đi công tác hộ anh ấy, lý do anh ấy cần được nghỉ hôm 8/3 để đi chơi với bạn gái mới quen. Mình không đồng ý, nhưng hắn cứ năn nỉ mình làm hộ vì hắn mới quen được 1 cô bạn, thôi thì anh em tạo điều kiện cho nhau cái. Tớ mủi lòng đồng ý (1 phần vì đi công tác là có xiền mà). Tất nhiên là 8/3 tớ không thể rủ người yêu tớ đi chơi được rồi (tớ dở hơi thế nào lại nghĩ : ôi giời cho cô nàng năm nay đói tình 1 quả, thử xem mình bỏ đi nó như thế nào)
Mình gọi điện cho nàng nói rằng mình sẽ phải đi công tác ngày đó với 1 cái lý do như trên. Nàng lạnh lùng nói, cứ đi đi, tôi không sao cả.
1 phút hoảng sợ. Tớ mắc phải 1 sai lầm tối kỵ.
Sau đó, tớ gọi điện lại bảo rằng tớ đã huỷ chuyến đi đó rồi. Nàng đoán được điều này và càng cho rằng tớ là thằng không có chính kiến gì cả. Tớ gọi điện đến cơ quan xin được đổi lại, nhưng mọi việc đã lên lịch hết rồi.
Không thể cưỡng lại được mệnh trời. Khi tớ trở về thì cũng là lúc nàng đã thuộc về kẻ khác. Đó chính là tên đại ma đầu kia. Hắn đã thuyết phục nàng cái gì thì tớ không biết, tớ chỉ biết rằng bao nhiêu thủ đoạn, những khuyết điểm, những tật xấu của tớ nàng lôi ra kể lể, nàng đã hết yêu. Tất cả những gì tốt đẹp nàng quên hết, chỉ còn lại ấn tượng xấu về tớ. Cái này ai nói với nàng ?
Sau này tớ biết thêm được. Tên đại ma đầu kia đã đạo diễn tất cả. Thằng trẻ tuổi là người của hắn, hắn tương kết tựu kế, không phải tớ loại được hắn mà chính hắn loại tớ. Hắn chỉ đạo cho thằng trẻ tuổi, lấy chìa khoá của tớ (do tớ có thói quen, để chìa khoá vào mũ cap vứt lên bàn khi đến nhà ai đó), hắn cũng biết luôn là tớ sẽ tiện đường mượn gió bẻ măng, nhưng chính tớ mới là thằng nhận hậu quả.
Còn nữa, cái con bé mà thằng đồng nghiệp tớ bảo mới yêu đó cũng là người của hắn, tớ bị qua mặt vào ngày 8/3 năm đó. Không biết tại sao hắn lại có thể sắp đặt được làm được điều đó.
8/3 nàng đã đi chơi với tên cáo già ấy, nàng nói nàng có những tiêu chí riêng, có những thứ không thể giải thích được tại sao, thực sự nàng không yêu mình từ thuở ban đầu (chẳng qua yêu vì mình cưa được). Bây giờ nàng tìm được người hợp với ước mơ của nàng rồi.
Mọi chuyện cứ như 1 giấc mơ. Bao công lao xây dựng bỗng chốc sụp đổ trong tíc tắc vì những thứ rất dở hơi.
…
Ấy thế mà lại không phải các cậu ạ
Hồi trước có lần tớ bảo là Quỳnh cặp với hết thằng trưởng phòng đến thằng Luật sư phải không?
Không phải đâu…
Tớ kể là Quỳnh theo thằng cha trưởng phòng tay trong tay vào Huế công tác phải không?
Nhưng Quỳnh không hề yêu tay trưởng phòng kia, tớ biết từ khi nàng quay ngược từ Huế ra. Công nhận là thằng cha đó cũng yêu Quỳnh thật sự và bày trò trẻ con xỏ mũi tớ, và tớ lúc đó cũng dở hơi nữa.
Quỳnh đã cố tình làm thế để cho tớ biết rằng nàng tỏ thái độ dứt khoát, chuyển công tác vào Huế để tránh xa tớ. Cộng với sự tích cực yêu đương, chăm sóc nàng của bác Luật sư kia.
Nhưng đấy chỉ là lần chia tay tập 1 (lý do rất lãng xẹt).
Thực ra câu chuyện này thật sự phức tạp và nhiều tình tiết mà tớ không thể kể ra hết được. Quá dài, dài đến 2 tập và bây giờ là tập 3.
Vì theo tớ nàng cũng có 1 nỗi niềm, nhưng chẳng bao giờ nói ra cả. Phương châm của nàng là : "Ai cũng muốn một cái cột để dựa, nhưng một khi cái đó đổ rồi ta biết dựa vào đâu". Có phải vì vậy mà thần kinh thép của nàng càng ngày càng vững, kể từ khi ông cụ mất, và khi tớ ra đi.
Lúc xưa cô ấy nhiều lần nói rằng cô ấy không muốn lấy chồng sớm, thích được làm việc và lấy công việc làm niềm vui. Trước khi chia tay thật sự, cô ấy đã mấy lần định từ chối tớ rồi nhưng vì không có cớ gì và còn thấy thương tớ nên 2 người dùng dằng mãi.
Khi tớ bỏ đi, cô ấy cũng biệt tích luôn, thậm chí cái nick yahoo cũng chẳng còn sáng lên nữa. Thi thoảng những dịp hiếm hoi như Tết Nguyên Đán và sinh nhật tớ nhắn tin chúc mừng, cô ấy cũng không reply. Chỉ có duy nhất 1, đó là lúc tớ được công ty đề bạt, sướng quá nhắn tin bảo cô ấy chúc mừng tớ đi, và hỏi còn nhớ tớ là ai không bằng 1 số máy mới. Cô ấy reply là không nhớ ai cả, bảo có nhầm chuồng không. Sau đó tớ gửi tiếp 1 tin nhắn chê cô ấy là lú lẫn rồi, nên đại tu nâng cấp nội dung, hình thức và giá trị đi để còn chào mừng cái dịp lễ gì sắp tới của năm đó. Do nội dung có biểu hiện khiêu khích nên cô ấy gọi điện lại xem chủ nhân của số máy đó là ai, tuy nhiên nghe thấy giọng tớ thì ngay lập tức cụp máy.
Vậy là cô ấy muốn dứt khoát quên tớ đi phải không !?
Cách đây nửa năm tớ có dịp đi qua trước cổng cty cô ấy vào cuối tuần, tớ đứng lại đằng xa chờ đợi hình bóng đó. Vẫn thấy cô ấy tươi cười với đồng nghiệp, xong đi thẳng về nhà, ... cất xe.
Tớ cũng nghĩ các chiêu thức để áp dụng trong trường hợp này đề vô tác dụng. Vì khi 2 người yêu nhau tớ cũng đã thực hiện rồi. Thế thì ở đây, tớ phải làm thế nào ?
Tớ biết các cậu sẽ bảo tớ là bỏ đi, hoặc khuyên tớ tìm tình yêu mới. Những điều đó tớ đã đọc nát nước rồi và ngay hiện tại tớ có rất nhiều cơ hội để tiến tới với người khác.
Nghĩ cho cùng, cũng 1 phần ở cô ấy mà tớ có động lực để đạt cái gọi là công danh sự nghiệp ngày hôm nay.
Chuyện tình cảm của tớ thì giờ chắc chắn không thể áp dụng các tiểu xảo, chiêu bài nữa thật rồi. Nó đã quá xưa cũ và con trẻ. Vô vọng sao ? Thật buồn khi nghe sự thật phũ phàng.
Trong 2 năm qua, chỉ có 3 lần tin nhắn đi từ tớ mà không có hồi âm. Cứ thế suy ra nho vẫn còn xanh lắm, thành rượu sao được phải không?
Liệu tớ có thể nhờ 1 người nào đó, thu thập tin tức từ cô ấy và nếu cô ấy thật sự chưa yêu ai thì tớ xuất hiện được không ? Lạ thật, tình cảm của tớ bị giam hãm ngần ấy năm, đã phải nhiều lần tự bóp chết nó, vậy mà nó vẫn sống vẫn không nhạt nhoà, giờ trỗi đậy mạnh mẽ quá. Có bác nào thật sự đã kinh qua chuyện này chưa ? giúp tớ được không ?
Hôm qua tớ đi gặp mấy người quen để đề cập chuyện này. Cũng như đa số giống các cậu, họ đều xua tay bảo bỏ đi, tốn công sức, dở hơi. Nghe thấy thế tớ cũng chẳng dám nói sâu hơn nữa (vì nhiều khi cũng là cái danh dự của mình).
Cuối cùng tớ nói chuyện được với 1 đứa bạn, năn nỉ nó mãi, nó mới đồng ý bảo khi nào tao rỗi rãi tao mới đi thu thập tình hình của nàng cho mày được (gọi là đi thu thập tình hình nhưng thực chất là đi theo dõi, chuối vật các bác nhỉ ). Tớ định thuê thám tử tư nhưng chưa biết thế nào, giá cả ra sao, nghĩ thấy kì quặc quá. Có cậu nào rảnh rỗi giúp hộ được không ?
Các cậu bảo tớ nên trực tiếp đến thẳng nhà cô ấy mà hỏi chuyện như 1 người bạn lâu năm. Tớ nghĩ cũng nên làm như vậy. Nhưng chắc chắn phải thực hiện sau khi theo dõi đã nhỉ ? Nghĩ khổ thật, kiếp cầm cưa của con trai nhục như chó. Hic
…
Hôm nay tớ không thể chịu nổi nhớ cô ấy. Tình cảm năm nào lại vụt về. Tớ chỉ muốn nhìn mặt cô ấy 1 chút thôi. Thế là tớ dại dại dột viết một tinh nhắn, với lý do nhờ cô ấy tư vấn cho 1 hợp đồng kinh tế (cô ấy làm luật mà), chủ yếu cũng chỉ kiếm cớ tìm cơ hội để hỏi thăm người ta thôi. Vẫn không có phản hồi.
Lúc đó tớ như người mất hồn, dù không muốn nhưng chẳng hiểu sao tớ vẫn đến nhà cô ấy. Vừa đến cửa nhà thì tớ gặp mẹ nàng. Bà cụ nhận ra luôn và gọi tên tớ. Bà cụ nhớ dai thật, vẫn nhớ được mình, thật là xúc động. Tớ nói chuyện với cụ được 1 lát, hỏi cụ về tình hình nàng dạo này ra sao. Cụ nói nàng chuyển sang làm cho 1 cty chứng khoán. Lúc hỏi về bao giờ nàng cưới chồng, cụ cười không nói gì, chỉ nói nó đi học suốt, giờ giấc về nhà linh tinh lắm. Rồi cụ vào nhà gọi điện cho nàng (ý muốn gọi cho nàng là tớ đến chơi), tớ sợ quá bảo cụ là thôi không phải gọi đâu, phiền nàng ra. Nói xong thì cụ quay ra bảo, nó tắt máy rồi.
Tớ hỏi han thêm được mấy câu, xong thấy cụ có vẻ phải làm việc gì đấy tớ đành xin phép về.
Tớ nghĩ ra 1 cách để bắt quan hệ lại.
Đó là nhờ nàng hướng dẫn cho cách chơi chứng khoán, dù sao làm theo cách đó tớ ít ra cũng có thể gặp lại được nàng mà không cảm thấy khó xử.
*
Quay lại chuyện cưa cáo thuở đó. Tớ mất tất cả 4 tháng để cưa đổ được Quỳnh, chuyện xẩy ra đúng 99% như những gì tớ kể.
Nghe chuối lắm phải không các bạn.
Sau vụ sắm ngựa Đích lư và 1 loạt các trò tán tỉnh đó, tớ và nàng yêu nhau, tớ tưởng đây là bến đỗ cuối cùng của đời mình, nên tình cảm của tớ dành cho Quỳnh là rất lớn, sự chân thành đó không chẳng phải bàn cãi nữa. Mối tình đó kéo dài 3 năm, tất nhiên, trong khoảng thời gian đó, chúng tớ không thể không tránh khỏi những trục trặc.
Tớ nói điều này để mọi người hiểu rõ câu chuyện này hơn.
Mỗi lần có va chạm, xích mính, lệch lạc quan điểm bọn tớ cũng gay gắt. Tuy nhiên, không đến nỗi giận nhau kiểu trẻ con vì do cả 2 đều là người biết nhường nhịn, kẻ nói thì người nghe, nên việc kết quả của việc giải quyết các chuyện xích mích đó đều làm 2 bên cảm thấy thoả mãn.
Đấy là 1 trong những lý do tớ thấy Quỳnh là người hiểu và biết cách thông cảm với mình và ngược lại, cô ấy cũng thừa nhận rằng mình là người luôn làm cho cô ấy cảm thấy dễ chịu và thoải mái khi ở bên cạnh.
Trong suốt 3 năm đó, vài lần tớ đề cập đến chuyện cưới xin nhưng Quỳnh gạt đi. Quỳnh nói rằng, Quỳnh còn trẻ, không muốn mệt mỏi với chuyện đìu ríu chồng con. Quỳnh không muốn nghĩ xa xôi cho nặng đầu. Và Quỳnh cũng hiểu tớ nói thế thôi chứ Quỳnh đồng ý thì tớ cũng chẳng đủ tiền để cưới Quỳnh đâu. Vì khi đó khó khăn chồng chất nhiều lắm.
Một chi tiết nữa là bố Quỳnh mất, nhà chỉ có 3 mẹ con, nên Quỳnh có lần nói không muốn lấy chồng, muốn ở vậy để sau này chăm sóc gần gũi với mẹ già.
Nhiều khi tình cảm của Quỳnh đối với cụ ông trỗi dậy, khi tớ vô tình nói đến từ ông cụ nhà tôi, tớ biết Quỳnh muốn khóc, nhưng thật kì lạ, nàng không bao giờ thể hiện sự yếu đuối của mình. Mỗi lần biết Quỳnh có tâm trạng, tớ lại phải làm 1 người đàn ông che chở và ôm Q vào lòng....
Bà cụ nhà Quỳnh thì quí tớ lắm, tuy nhiên cụ vẫn không biết là 2 đứa yêu nhau. Cụ vốn vô tư mà, nếu cụ biết chắc sẽ tác động nhiều.
Chắc mọi người thắc mắc là tại sao ở vụ cưa cáo 5 năm trước đã thấy nàng đã đi làm rồi thì xin thưa : nàng vừa học vừa làm việc với tư cách thực tập sinh của cái Quĩ xoá đói gì đó. Sau này nàng nhẩy cty cũng nhiều, và trước khi nói chuyện chia tay, hình như nàng nhận ra 1 điều gì đấy hoặc là bị tác động gì đó. Nàng luôn nhấn mạnh rằng "mỗi người có 1 nấc thang giá trị của mình". Tớ đoán ý nàng là bọn tớ bắt đầu khập khiễng rồi (không biết có phải ở điều đó không ?), vì về cuối nàng có vẻ coi thường cái công việc ỳ ạch không tương lai của mình lắm. Tuy ở ngoài vẫn rất thông cảm, thi thoảng lại bảo tớ nên vào chỗ nọ chỗ kia để phát huy năng lực bản thân…
........
Rồi 1 ngày ...cái bóng hồng tri kỉ vẫn ôm eo khi tớ chạy xe tà tà dưới khí trời lãng đãng Thu về. Nàng lạnh lùng tàn nhẫn bỏ lại tớ bên đường kia, với bao nỗi niềm còn đang dang dở, phủ định sạch trơn mọi thứ. Xót xa làm sao.
Và lần này tớ đã khép cửa lòng thật chặt, không muốn yêu ai nữa. Người tri kỉ nhất tớ đã tìm được lại dập tan giấc mơ yêu của tớ.
Muốn nhắn tin giãi bày tâm sự
Với 1 người hơn 1 lần yêu.
Tin nhắn nhỏ viết rồi lại xoá
Chợt lặng thinh chợt muốn nói bao điều.
Một câu chuyện hay,hài hước và lãng mạn
- Kiniembuon
- Posts: 1525
- Joined: Fri Sep 11, 2009 8:46 pm
- Location: Hà Nội
- Contact:
[CENTER]Khi bạn sinh ra mọi người cười còn bạn khóc[/CENTER]
[CENTER]Hãy sống sao cho khi bạn chết đi họ khóc còn bạn cười[/CENTER]
[CENTER]http://cc2.upanh.com/25.938.33114101.eEo0/kiniembuon.png[/CENTER]
[CENTER]Hãy sống sao cho khi bạn chết đi họ khóc còn bạn cười[/CENTER]
[CENTER]http://cc2.upanh.com/25.938.33114101.eEo0/kiniembuon.png[/CENTER]