Page 16 of 29
Posted: Mon Oct 03, 2011 6:46 pm
by Bom
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMC8xMC8xNC9mL2QvInagaMEZmQyMTNjOTI5N2MxZmNjZjU4YWUyZmQxYjUzNWFlOGEdUngWeBXAzfELhdUng48gTOG6oWkgU2F1IEjhdUngr90fFBo4WeBqhWeBSBBWeBmggS2hvInagaMEYXx8Mg[/FLASH]
°ღ Sống là để quên đi mà, quên đi để refresh lại tâm hồn
Posted: Mon Oct 03, 2011 10:59 pm
by Bom
Say! Rượu đã làm cho ta say! Tình cũng đã làm cho ta say! Hai thứ ấy, rượu ta đã bỏ được! Còn tình thì...
... biết phải làm thế nào đây???!
Posted: Mon Oct 03, 2011 11:16 pm
by Ma Troi
Người pùn cảnh có vui đâu bjo,cảm giác trống rỗng,trong lòng khó chịu quá
Posted: Tue Oct 04, 2011 9:28 am
by Bom
Ngày trước mình có 2 thằng bạn thân tên Tâm và Huy
Ngày trước mình có cô bạn đặc biệt người Huế tên Diệu Linh
Ngày trước mình có 1 người con gái mà mình đã từng yêu tên Linh Chi
Tất cả họ dù ở những nơi khác nhau nhưng đều có chung đặc điểm, đó là họ có thể ngồi nghe mình tâm sự mà không biết chán, nghe mình than thở mà không biết mệt. Biết khuyên nhủ mình nhưng cũng biết chửi mình. Biết quan tâm mình nhưng cũng biết giận mình. Muốn nghe mình nói dù mình nói toàn những chuyện trên trời dưới đất, muốn nghe mình hát dù mình hát chẳng khác gì vịt đực quàng quạc. Họ cũng ngồi mấy tiếng đồng hồ trút hết bầu tâm sự với mình, cũng thức xuyên đêm để kể một câu chuyện nào đó gặp phải trong ngày...
Hình như đã 2 năm rồi, bên cạnh mình không có một người như họ nữa...
Bỗng cảm thấy căm ghét tột cùng những câu nói đùa cợt hàng ngày. Nó là thứ khiến cho mình cười, và người nói chuyện với mình cũng cười. Nhưng sâu thẳm bên trong, dường như nó cứ dần bót nghẹt trái tim.
Ai đó nói "người ta cười vì người ta không thể khóc được nữa, đó là tột cùng của đau khổ". Nhưng mình, mình vẫn khóc được, hoàn toàn có thể khóc được, thậm chí ngay lúc này có thể vỡ òa lên như đứa trẻ. Nhưng không, mình vẫn cười, cười nhiều là đằng khác, cười để kiếm tìm một ai đó có thể nhìn sâu vào trong đôi mắt mình, lắng nghe trái tim mình. Nhưng suốt 2 năm qua, khi những người phía trên kia đã không còn bên mình, khi mình lang thang kiếm tìm 1 người nào đó như thế, thì chỉ nhận được những tiếng cười nhạt, rất nhạt...
Khóc thì dễ, nhưng đấy là khi ở một mình, lần gần đây nhất cũng cách đây 1 tuần gì đó. Nhưng khóc trước mặt người khác lại quá khó. Từ trước đến nay mình chưa đủ can đảm để làm điều đó. Cùng lắm là thở dài, nuốt 1 chút nước bọt cho cái cổ đang đắng nghẹt êm dịu đi đôi phần. Tuy vậy, mình lại không đi tìm 1 người có thể chứng kiến mình khóc, mình cần một người có thể cảm nhận được điều sắp xảy ra và ngăn chúng lại kịp thời...
Những người bạn mới, những thứ tình cảm mới làm cho mình mệt mỏi thực sự. 2 năm trời mình phải chủ động trong tất tần tật mọi chuyện. Đầu óc muốn nổ tung ra để nghĩ những chuyện trên trời dưới đất ra mà nói, cố gắng cho buổi trò chuyện khỏi chìm vào im lặng. Rồi những tiếng cười gượng gạo, trớ trêu cứ thế xuất hiện với tần xuất dày đặc...
Từng ngày, từng ngày, mình thèm khát tìm được cái thời gian đã qua, cái lúc mà mình không nói chuyện trên đời dưới đất, mà nói những thứ sâu thẳm trong tim. Mình cũng thèm khát được nghe người ta nói, nghe người ta kể chuyện của họ. Nhưng dường như con người bây giờ sống quá kín đáo thì phải. Hay là do mình không còn đủ khả năng làm cho người ta tin tưởng nữa?
Cứ nhớ những ký ức xưa mà trực trào nước mắt. Không còn tìm lại được cái đêm 3 thằng ôm nhau ngủ cho đỡ rét nữa. Không còn cú điện thoại từ phương trời xa tít tắp chỉ để hỏi "Nga Sơn có lạnh không?" nữa. Không còn những lúc khung chat yahoo lặng thinh, 2 đứa ngồi nghịch vẽ paint nữa. Xa lắm... xa lắm rồi... 2 năm qua, nhiều lúc cứ vừa nhóm nhen hi vọng tìm thấy, nhưng rồi lại thất vọng tột cùng. Người thì chỉ biết lặng thinh vô vị, kẻ thì lại nói nhiều, huyên thuyên nhạt nhẽo, đứa thì tỏ vẻ buồn rầu, sâu xa, đứa thì cười đùa, vô cảm... Cái bức tranh ấy, thật mà so với thứ tranh trìu tượng của Picasso thì chẳng kém là bao.
Cuộc sống xô bồ, bon chen, ganh đua, ồn ào. Muốn chìm vào trong cái khoảng lặng nào đó, nghe đôi ba câu nhạc Trịnh da diết, du dương...
Nhấm nháp ly cafe, đợi chờ niềm hi vọng ví như mò kim đáy bể...
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?YS9hZC9hYWQ3YTI0NTViYzExMjgzNjI1MWMzMjMwMTkwZDE0My5cUIbaBmUsICDN8TmlnaHQgSW4gR2FsZXx5YW5pfDF8MQ[/FLASH]
Posted: Tue Oct 04, 2011 8:05 pm
by Bom
Cuộc sống toàn 1 lũ nham hiểm, dối trá, lừa lọc.
Tao thà tự phá con đường tao đang đi chứ quyết không dẫm phải bẫy của chúng mày 1 lần nào nữa!
Posted: Tue Oct 04, 2011 8:52 pm
by a Trang TAnh
Bom wrote:Cuộc sống toàn 1 lũ nham hiểm, dối trá, lừa lọc.
Tao thà tự phá con đường tao đang đi chứ quyết không dẫm phải bẫy của chúng mày 1 lần nào nữa!
Anti đi anh ạ!
Posted: Wed Oct 05, 2011 9:38 pm
by Bom
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMS8wOS8yNS9lL2IvInagaMEZWJmMDU2YmZlNmU5ZjY4ZWI2MjMzYzJhNzY4MWJmMWUdUngWeBXAzfE3DoWkg4WeBqkWeBXxUaOG7p3kgVHJp4WeBdUngBdSDEkOG7j3x8Mg[/FLASH]
Cuộc đời bao hoài bão, con đường vàng son phía xa
Không ai không muốn đi tới chân trời
Cuồn cuộn bao khát khao, lòng trào dâng sóng xô
Về nơi xa, nơi sẽ cho ta phút huy hoàng
Khi ta muốn đi, về bên kia ước mơ
Dằn lòng mang theo nhớ nhung
Bóng tiễn đưa bồng bế… xa khuất chân trời
Vượt lên trên ngàn nỗi đau, thăng trầm đời bão giông
Một ngày kia, bao khát khao nắm trong tay
Con đường vàng son in dấu chân
Nơi mà ngày xưa ước mơ
Giờ đây vắng xa hơi ấm trái tim
Sao ta cứ đi tìm nơi hạnh phúc dối gian ?
Thật sâu trong trái tim, ai muốn xa rời mái ấm.
Ánh mắt trông ngóng từng ngày, từng giờ
Bóng thơ bé mong vòng tay nâng niu
Rời xa cơn mơ, dù ta đã như bóng chim mỏi cánh
Khát khao về bên mái ấm thân thương.

Posted: Wed Oct 05, 2011 11:44 pm
by TrA My
Mượn tạm khung trời của a, Bom nhé! Vào đây cảm nhận đc sự bình yên đến lạ, cứ tưởng cuộc sống là sắc hồng dịu nhẹ, hoá ra có nhữg lúc bầu trời tối sầm và đen kịt, đêm đó. Một đêm cuối thu, mưa, lạnh,... muốn gọi điện nc vs ai đó nhưg cầm máy lên rồi bấm số,...lại ...thôi.
Posted: Thu Oct 06, 2011 12:22 am
by Bom
Đêm khuya rồi...
Ngày mới rồi...
Và cũng như bao đêm khác, bao ngày khác, ta lại lặng thầm với những dòng nghĩ suy bất tận.
Nhẹ nhàng...
...tiếng mưa rả rích
...tí tách đượm buồn
không gian về đêm thật trầm lắng, nhưng sao trong lòng lại chẳng yên bình chút nào?!
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMC8xMS8xNS85L2IvInagaMEOWJmNGNiYjgyZmVmOGZmNTU4ZGFmNDNiNjM5ZGQxMTUdUngWeBXAzfFhpWeBiDEkOG7q25nIEzDoCBHaeG6pWMgTmUsICahfELhdUngrFdUngZyBDxrDhdUng51dUngZ3x8Mg[/FLASH]
Lại một lần anh chìm vào trong mơ
Ôi xót xa khi thấy em vô tình
Em vội đi và mang tình yêu
Trao một người không phải là anh
Anh bơ vơ ngồi ôm nỗi sầu
Tiếng yêu đầu... giờ tan vỡ mau...
Lại một lần thương phận mình không may
Mãi bước theo em người cứ hững hờ
Anh tìm em, tìm một niềm hạnh phúc
Quá xa vời... anh đớn đau người hỡi
Mưa từng đêm nhớ từng ngày về người
Chợt giật mình... anh thức giấc trong đêm...
Để rồi mình anh nghe nghẹn ngào
Chẳng thể nói tâm tư cùng ai
Bồi hồi anh nhớ mong nụ cười
...khát khao được bên người...
Để rồi lại yêu em thật nhiều
Yêu người mãi nghe lòng cô liêu
Mong tình ta sẽ chẳng phai nhòa
Xin em đừng... như giấc mơ... đêm qua...
Posted: Fri Oct 07, 2011 2:17 am
by Bom
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMC8xMC8wNi8wLzEvInagaMEMDE2MTM3MjhjNTBkZjM4ZGFiOGQ5ZDVlYTlkNzQyMTMdUngWeBXAzfFRo4WeBqxWeBmmUsICgQdUngG7nW18QUMmYW1wO018fDI[/FLASH]
Thằng Bờm có cái quạt mo