Nga Sơn nắng gió...đón bước anh.
Thời gian ngủ quên bên chén rượu nồng...vơi...cạn
Chiến chinh một đời...gió sương dày dạn...
Giữ sao cho trọn lời: “Anh sẽ về với em...”
Hoàng hôn rơi vào kí ức lãng quên
Ngày thu ấy...em mang nhớ thương vào huyền thoại.
Đánh đổi cả đời lấy phút hân hoan mãi
Anh thấy nụ cười mình trong sương khói...chiến tranh...
Ngày gió lên...ngày anh trở lại
Đồng cói ngày nào..hướng dương ấy...vẫn xanh
Trong tiếng sáo đêm có phải lời em trách
“Phục hưng...thái bình...anh...có phải là anh ??”...
** cấm đọc
Bài thơ này về Nga Sơn à 
Nga Sơn có rừng thông ở chỗ nào nhỉ?
phải chăng chống dân Mông cổ
( 
p/s: Cái tên topic rất là mất cảm tình nhóe, viết ra mà ko ai đọc thì đó là 1 điều đáng sỷ nhục đấy /

Nga Sơn có rừng thông ở chỗ nào nhỉ?
Thơ đây là vào thời bình hay thời chiến? Chiến tranh chỗng Mỹ hay chống Pháp ( có khói lửa mà )Rừng thông ngày nào..hướng dương ấy...vẫn xanh



p/s: Cái tên topic rất là mất cảm tình nhóe, viết ra mà ko ai đọc thì đó là 1 điều đáng sỷ nhục đấy /
