
Ngày của yêu thương
VÀI NÉT QUÊ
Mặt trời lặn chiều xa
Trăng mờ lên chóp núi
Con diều nghe bối rối
Giữa khoảng trời trăng xanh
Lúa chín ở đồng anh
Cỏ non chiều tím bặt
Tiếng sáo ai dìu dặt
Gợi nhớ tuổi thơ mình
Trâu về tắm ao đình
Vui mùa vui lúa mới
Chở rơm về thơm tho
Dậy nẻo đường đi tới
Em học từ Hà Nội
Chợt nhớ về Nga Sơn
Khoác áo bạc vai sờn
Cởi giày, đi dép mộc?
Chân trần thong thả bước
Giữa đồng lúa ruộng khoai
Lòng chợt nghĩ về ai
Chạnh lòng con đóm nhỏ
Ánh điện vàng đầu ngõ
Rọi bóng xuống mờ sân
Em về bến rửa chân
Giếng trong lành, mát rượi
Mùa này ta mở hội
Em quên rồi ca dao
Ru em bằng lời hứa
Của một thời anh trao…
Trăng giờ lặn dưới ao
Cá lên bờ đớp muỗi
Gà con như tập nói
Câu ạ…ời…
em…ơi…
Mặt trời lặn chiều xa
Trăng mờ lên chóp núi
Con diều nghe bối rối
Giữa khoảng trời trăng xanh
Lúa chín ở đồng anh
Cỏ non chiều tím bặt
Tiếng sáo ai dìu dặt
Gợi nhớ tuổi thơ mình
Trâu về tắm ao đình
Vui mùa vui lúa mới
Chở rơm về thơm tho
Dậy nẻo đường đi tới
Em học từ Hà Nội
Chợt nhớ về Nga Sơn
Khoác áo bạc vai sờn
Cởi giày, đi dép mộc?
Chân trần thong thả bước
Giữa đồng lúa ruộng khoai
Lòng chợt nghĩ về ai
Chạnh lòng con đóm nhỏ
Ánh điện vàng đầu ngõ
Rọi bóng xuống mờ sân
Em về bến rửa chân
Giếng trong lành, mát rượi
Mùa này ta mở hội
Em quên rồi ca dao
Ru em bằng lời hứa
Của một thời anh trao…
Trăng giờ lặn dưới ao
Cá lên bờ đớp muỗi
Gà con như tập nói
Câu ạ…ời…
em…ơi…
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

CON GÁI NGA SƠN
Bởi vì em là con gái Nga Sơn
Áo bạc vai sờn da nâu tóc cháy
Ở giữa cánh đồng anh sẽ thấy
Bàn tay em cấy lúa thẳng hàng
Bàn tay em thấm nước đã vàng
Bốn mùa chân trần em lội ruộng
Những cô nàng thị thành bóng lộn
Gọi tên em bằng “nhà quê”
Nhà quê em xin anh đừng chê
Thổi cơm cho anh củi bằng lá cỏ
Hái rau rền sau nhà thái nhỏ
Giã cua đồng lấy nước nấu canh
Đêm về em tắm giếng nước xanh
Chẳng phải cô tấm bước ra từ cổ tích
Da em lại thơm, tóc em lại biếc
Anh sẽ hiểu sao hai má em hồng…
Mùa đông em khép cửa phòng
Chẳng ôm mèo vào lòng, em đan áo
Bật đài nghe báo bão
Để thương người em yêu
Bởi vì em là con gái Nga Sơn
Áo bạc vai sờn da nâu tóc cháy
Ở giữa cánh đồng anh sẽ thấy
Bàn tay em cấy lúa thẳng hàng
Bàn tay em thấm nước đã vàng
Bốn mùa chân trần em lội ruộng
Những cô nàng thị thành bóng lộn
Gọi tên em bằng “nhà quê”
Nhà quê em xin anh đừng chê
Thổi cơm cho anh củi bằng lá cỏ
Hái rau rền sau nhà thái nhỏ
Giã cua đồng lấy nước nấu canh
Đêm về em tắm giếng nước xanh
Chẳng phải cô tấm bước ra từ cổ tích
Da em lại thơm, tóc em lại biếc
Anh sẽ hiểu sao hai má em hồng…
Mùa đông em khép cửa phòng
Chẳng ôm mèo vào lòng, em đan áo
Bật đài nghe báo bão
Để thương người em yêu

[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

CUỐI HẠ
Về cuối hạ dầm mưa
Quả cà chua chín mọng
Con cua đồng tuổi mộng
Bữa cơm chiều xanh rau
Về cuối hạ trèo cau
Hái mồng tơi nấu mướp
Mèo con vừa tỉnh giấc
Ngáp nghiêng đầu lim dim
Về cuối hạ chuồn kim
Tìm chỉ vàng thêu nắng
Ở trên giàn mướp đắng
Có hoa vàng mướp hương
Em về kiếm người thương
Vào một chiều nắng đổ
Nằm trong chiều hạ đó
Nhớ tên người rưng rưng
(
Về cuối hạ dầm mưa
Quả cà chua chín mọng
Con cua đồng tuổi mộng
Bữa cơm chiều xanh rau
Về cuối hạ trèo cau
Hái mồng tơi nấu mướp
Mèo con vừa tỉnh giấc
Ngáp nghiêng đầu lim dim
Về cuối hạ chuồn kim
Tìm chỉ vàng thêu nắng
Ở trên giàn mướp đắng
Có hoa vàng mướp hương
Em về kiếm người thương
Vào một chiều nắng đổ
Nằm trong chiều hạ đó
Nhớ tên người rưng rưng

[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]
