Post
by nh0ck_kut3 »
nhòe quá, vs lại k đầy đủ từ đầu đến cuối...
Tôi ước mình là một loài cỏ dại
Sống cả đời trên mảnh đất hoang vu
Ở nơi đó tung tăng theo làn gió
Chẳng buồn phiền chẳng suy nghĩ âu lo
... Cười một nụ cười trong nước mắt.
Khóc giọt nước mắt của trái tim
Tìm một người quen đã trở thành xa lạ.
Nhớ một người lạ đã từng quen…
=> Biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên dặn lòng hãy nhớ để rồi quên.