Lần đầu tiên em được cầm cuốn sách học văn em thấy cái gì đó lâng lâng trong lòng em .Hình như văn có duyên với em từ lâu rồi thì phải ?Được học văn,được chứng kiến cảnh xô bồ ngoài đời em thấy có gì đó gắn kết.Em nhớ em đã từng gặp cụ già khốn khổ đi xin miếng cơm ,đôi tay yếu ớt của cụ ấy run run lên .Giọng yếu ớt:Ai làm ơn làm phúc cho tôi xin chút cơm thôi !!!Chả ai thèm ngó ngàng,chả ai thèm quan tâm....
Đọc những bài văn em bắt gặp hình ảnh những con người em từng chứng kiến ngoài đời :Những tí,rồi Liên,hay giangvangiang

-Đó là một chút gì đó của em về văn,còn các bạn ??các bạn nghĩ sao ?
