Truyện hư cấu trên những sự việc có thật 100%. Mời cả nhà đọc để giải trí.
.. 7h45 phút giờ Việt Nam, A.Xián nhảy lên con wave alpha phi đến viện Saint Paul sau khi măm măm vội cái bánh mì trứng cùng Huy Cool đệ đệ. Trong lòng vui phơi phới..miệng cười toe toét chào tân trưởng Dương péo khỏe péo đẹp péo tự tin..thì từ xa..một bóng người lướt nhẹ trên bậc thang từ tầng 2 khoa Thận Tiết Niệu xuống..AAAAAAA...Hóa ra là LÂM THẦN Y chút chít chụt chịt LÂM HOA ĐÀ LÂM TRANG CHỦ ở LÂM GIA TRANG . Quả đầu thầy mới cắt để lộ vầng trán ngố tàu làm thầy trông có phần thần thông quảng đại ghê gớm khiến bọn đồ đệ Hiền Míp,Péo cùng Đu Đủ cô cô mình mẩy run lên vì cười nắc nẻ. Bỗng cả bọn im re,từ đâu mây đen kéo đến ầm ầm,sấm chớp giật đùng đừng,tà khí bay ngút trời khu vực bệnh viện Saint Paul. Dù đã kịp vận nội công xuống đan điền

A. Xián là một cô nương sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Nga Sơn-Rau Má. Vốn dĩ ngày ngày chỉ ăn cơm Tám,thịt gà vườn,sáng sáng đạp xe đi tu luyện mong có ngày làm nên chuyện lớn. Sống trong cảnh yên bình đã lâu nay ra Hà Nội tu chí học hành vẫn chưa quen được cái không khí hỗn tạp này,bèn rủ Đu đủ cô nương ra ngồi trên ghế thần gần tượng đài cụ Saint Paul quá cố để cùng "Tu chỉnh chân kinh". Mải mê nghiên cứu sự uyên thâm của võ thuật..đến khi 2 cô nương ngẩng mặt lên để tìm đồng môn thì đã không thấy bóng một ai. Bèn tức tốc dùng phép "Cưỡi giày búp bê,đạp xăng đan" lập tức đã đến được phòng sinh viên. Lúc này chỉ còn 2 môn sinh của Y Hà Nội cũng đang chăm chỉ đọc sách. Trong lòng vô cùng lo lắng nhìn về phía hội trường đã thấy cửa đóng từ bên trong. A. Xia'n vội vàng dùng "Nhất dương chỉ" đẩy cảnh cửa nhà Hội trường bật ra. Mọi ánh mắt trong hội trường đổ dồn vào 2 nhân vật kiệt xuất.
-Sao chúng m không gọi anh?
Một vài đứa cười cho cái sự đến muộn của 2 nàng. Lúc này Lâm Thần Y đã bắt đầu giục thu bài kiểm tra.
-Thưa thầy,đồ đệ đến muộn. Xin phép thầy cho thêm thời gian để bọn đệ làm bài.
-Không được. Đến muộn coi như không có bài kiểm tra.
Nước mắt từ đâu lăn trên đôi gò má hồng của A. Xia'n. Nàng ta vô cùng ấm ức vì là người biết tin sớm nhất,đã dùng bồ câu điện thoại đưa thư cho vài đồng môn khác. Nhưng lại là người đến muộn nhất. Lại nghĩ đến những ngày đầu khó khăn vất vả khi mới đặt chân lên vùng thánh địa "Saint Paul". Lâm thần Y đã giúp đỡ nàng và 2 đồng môn khác là Happy Sheep và Đường muội muội vượt qua hàng rào bảo vệ vững chắc của y tá trưởng phòng mổ-một nơi rất nhiều âm khí. Ngày đó cô đã vô cùng sung sướng khi được Lâm thần y dạy bảo cho từng cách rửa tay,cách đeo găng vô khuẩn,cách mặc áo mổ. Và thích thú vô cùng khi được xem "Kiên đại ca " biểu diễn võ thuật. Nhất là cảnh tung áo mổ và dang rộng 2 tay đón lấy thật đẹp mắt và tinh tế.Vậy mà hôm nay khi gặp khó khăn thì thầy lại không nương tay.
Thầy vô tình nhưng là đồ đệ không thể vô nghĩa.
Quay về chỗ ngồi,đồng môn thương xót đã trợ giúp bằng đủ các loại phao cùng đề cương cao cấp. Dù đã cố gắng dùng cạn kiệt gần hết công lực để khai triển "bút pháp" nhưng tính thời gian làm bài chỉ bằng thời gian ăn vội cái bánh mì sáng nay nên mọi thứ như loạn hết cả lên. Đầu óc quay cuồng trong khi nước mắt nhỏ từng giọt xuống bài thi. Viết được khoảng 10 dòng thì quá thời gian nộp bài. Lâm thần y tỏ ra khó chịu không chấp nhận bài thi của A. Xia'n. Đu Đủ cô nương nhanh tay nộp trước nên coi như bình an vô sự. Đôi mắt Lâm giáo chủ đỏ ngầu "nóng trong người uống trà DR Thanh" nhưng không đỏ bằng đôi mắt đẫm lệ của Hiền míp cô nương.
-Thưa thầy em ngồi ngoài ghế đá ôn bài nhưng e không biết kiểm tra luôn ạ.
-Tôi không chấp nhận.Thế bài này của ai?
-Dạ của em ạ.
Nói rồi Lâm thần y hiền từ cho bài vào tập bài kiểm tra của cả môn phái.
A. Xia'n vẫn chưa hết nấc. Cô tủi thân xuống cuối lớp khóc tiếp.
Đồng môn vô cùng thông cảm cho sự cố ngày hôm nay. Đến an ủi và chia sẻ với nàng.
"Ngoài kia trời nắng, lau khô tâm hồn và đôi mắt"