Có người đã nói với tôi: đừng bao giờ lấy tim mình ra đùa , dễ vỡ đấy
Thế mà sao Tôi lại tự đùa cợt với chính con tim mình
Không biết làm sao để bảo vệ nó
Thôi , vẫn đau
Không ít thì nhiều
Không ngừng
Tim đau.....rồi sương vướng mắt
Vướng làm lòng nhẹ hơn không ?
[CENTER] Không biết nữa chỉ biết vô thức , không biết & biết
Vô thức ....
Vô thức cũng là yêu .....
Vô thức cũng là đau .....
Nếu yêu trọn c0n tim ,
Trọn tất cả thì người đau sẽ là ta
Vì bản chất con người vốn không kiên định
... lòng người như gió thôi .
Dù đã biết cái hy vọng và thất vọng là cái vòng của cuộc sống nhưng đã chấp nhận không hối hận . Còn nhiều người yêu thương mình & không bao giờ làm cái gì ngu ngốc hại đến mình đâu . Chỉ vì thấy không đáng .
Em đã như thế . Giật mình tỉnh giấc .
Mong anh có thể thay đổi
Dù biết bây giờ ta đã thế .
Trong vô thức . Em nhận ra [ ... ]
Dù thế nào , đã nói là nếu Em là bức tường phong tỏa đôi cánh Anh , thì con tim Em sẽ vụn vỡ .
Không Yêu nữa
Không nói thêm gì
Bước chân Em đi , mong muốn Anh cười .
Cứ cười lên nhé...!!!![/CENTER]
[RIGHT] Không phải cái gì mình muốn là được
Ai cũng ghét cảm giác trốn tránh , thế thì anh thà đau mà đối mặt còn hơn khó chịu mà chấp nhận thế .
Tình yêu nhỏ trong tình yêu lớn trong anh nó đã lớn lên như thế .
Nhẹ nhàng mà khóc , dù ra sao , dù thế nào Anh hứa
Sẽ cho ai đó mượn vai mà khóc Chỉ cần người đó cần có Anh con trai hay con gái cũng yếu đuối như ai hết .
Dù làm gì thì cơn bão trong lòng sẽ yên lành thôi ...[/RIGHT]
[LEFT] Đừng bận tâm ?!