Ly nói: “Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!”
Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly. Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu.
–Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống.
–Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát.
–Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là ‘an bài’ của duyên phận. Ly kêu lên: “Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!”
Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu. Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất. Ly vỡ tan. Trước lúc chết, Ly nhìn thấy, mỗi mảnh của Ly, đều có đọng vết Nước. Lúc đó Ly mới biết, Ly yêu Nước, Ly thật sự rất yêu Nước. Nhưng mà, Ly không có cách nào để đưa Nước, nguyên vẹn, trở vào trong lòng được nữa. Ly bật khóc, lệ hoà vào với Nước. Ly đang cố dùng chút sức lực cuối cùng, yêu Nước thêm lần nữa. Chủ về. Ông ta nhặt những mảnh vỡ, một mảnh cứa vào ngón tay, làm bật máu ra. Ly cười, ái tình, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải trải qua đớn đau mới biết trân quý?
Ly cười, ái tình, rốt cục là cái gì, lẽ nào phải mất hết tất cả, không còn cách gì vãn hồi nữa mới chịu buông xuôi?
chuyện tình ly và nước.
- aaA Lynkyn Aaa
- Posts: 974
- Joined: Thu Apr 28, 2011 4:23 pm
- Location: ở nhà chứ ở đâu.:D
chuyện tình ly và nước.
Cuá»™c sống có rất nhiá»u Ä‘iá»u chỠđón bạn, có niá»m vui thì sẽ có ná»—i buồn, đó là quy luáºt và cÅ©ng là sá»± thi vị cá»§a nó...
- Keep Going
- Posts: 73
- Joined: Tue Jul 13, 2010 12:14 am
- Location: Vương Quốc bóng đêm
Sasuke wrote:cái này có trên mạng rồi nên chắc chẳng ai quan tâm mấy đâu
Ai bảo


Ngày mai qua rồi mọi điều sẽ khác
Gió vi vu hoa thắm gọi bên thềm
Người trở về từ hoang tàn đổ nát
Chiều hết rồi đợi nắng những bình minh.
Ngày mai qua rồi mọi điều sẽ khác
Căn phòng buồn mở cánh cửa thênh thang
Bụi bám tơ giăng phủ phím dương cầm
Ngày mai câu hát nữa chừng nối tiếp
Gió vi vu hoa thắm gọi bên thềm
Người trở về từ hoang tàn đổ nát
Chiều hết rồi đợi nắng những bình minh.
Ngày mai qua rồi mọi điều sẽ khác
Căn phòng buồn mở cánh cửa thênh thang
Bụi bám tơ giăng phủ phím dương cầm
Ngày mai câu hát nữa chừng nối tiếp
- nh0ck_kut3
- Posts: 478
- Joined: Fri Jun 17, 2011 11:03 am
- Location: X5 Nga Yên
quy luật củ tự nhiên mà...sao tránh khỏi đc
Tôi ước mình là một loài cỏ dại
Sống cả đời trên mảnh đất hoang vu
Ở nơi đó tung tăng theo làn gió
Chẳng buồn phiền chẳng suy nghĩ âu lo
... Cười một nụ cười trong nước mắt.
Khóc giọt nước mắt của trái tim
Tìm một người quen đã trở thành xa lạ.
Nhớ một người lạ đã từng quen…
=> Biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên dặn lòng hãy nhớ để rồi quên.
Sống cả đời trên mảnh đất hoang vu
Ở nơi đó tung tăng theo làn gió
Chẳng buồn phiền chẳng suy nghĩ âu lo
... Cười một nụ cười trong nước mắt.
Khóc giọt nước mắt của trái tim
Tìm một người quen đã trở thành xa lạ.
Nhớ một người lạ đã từng quen…
=> Biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên dặn lòng hãy nhớ để rồi quên.