Hôm nay, 1 lần nữa, mình lại khóc.....
Không phải vì bị ai la mắng. Cũng không ai làm mình buồn. Cứ khóc... vậy thôi!
Dễ chịu làm sao mỗi khi được khóc. Mình biết rằng, ít ra, mình vẫn còn có cảm xúc....
Hạnh phúc biết bao mỗi khi được khóc. Mình cảm thấy, không nhiều, mình vẫn hiểu nỗi buồn là như thế nào....
Khi vui khôn xiết. Mình mong được khóc. Khi buồn. Mình muốn được khóc. Vì sau khi đã khóc, tâm hồn mình thật sự thanh thản, cơ thể mình như bổng lên mây.
Sau mỗi giọt nước mắt sẽ là một nụ cười. Sau cơn mưa trời lại sáng. Sau mưa là cầu vồng rực rỡ.
Vậy tại sao mình lại không khóc?!
Kìm nén nước mắt thật khó khăn. ***g ngực mình như muốn vỡ tung ra. Mình cảm thấy cơ thể căng cứng và khó mà thở được...
Khóc...
Mọi nỗi buồn trôi theo dòng nước mắt.
Khóc...
Mọi đau thương vỡ tan cùng giọt lệ rơi.
Khóc...
Mọi mệt mỏi tuôn trào khỏi cuộc đời.
Khóc...
Mọi tiếc nuối phai nhòa theo nước mắt.
Khi mình khóc, mọi vật xung quanh cảm nhận được cảm xúc của mình.
Cái gối mình nằm ướt đẫm vỗ về mình, cho mình một nơi để nương tựa.
Mấy tấm khăn giấy nhỏ yếu ớt giúp mình lau khô nước mắt.
Cái áo, cái quần mình đang mặc cũng loang lỗ những vệt tròn, vệt dài, che giấu sự yếu đuối của mình.
Mình từng nghĩ rằng, mình mạnh mẽ lắm. Mình tự hào rằng, mình chưa từng khóc trước mặt người ngoài. Mình từng bĩu môi rằng, sao mấy đứa con gái này mít ướt thế, hở tí là khóc, hở ra là khóc. Mình từng tưởng rằng, khóc chỉ làm mình yếu đuối và mệt mỏi thêm thôi, tại sao phải khóc khi mình có thể chịu đựng và che giấu nó?! Mình luôn cố nuốt nước mắt vào thẳm sâu bên trong tim mình....
Tất cả chỉ là một bức màn được mình dựng lên để che giấu con người thật bên trong của mình, chỉ là mình tự thu vào trốn trong một lớp vỏ, nó bao bọc che chở cho mình để mình tránh được những va chạm và tổn thương trong cuộc sống.
Mình đã lầm.... Lầm to!
Chỉ là vì mình sợ mọi người biết rằng mình không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài, lo rằng ai dó sẽ nhận ra mình quá mềm yếu. E sợ cuộc sống này tìm ra những yếu điểm của mình, rồi sẽ làm mình tổn thương, sẽ làm mình đau buồn, sẽ khiến mình gục ngã.....
Mình tự tách mình với thế giới. Mình sợ phải bước vào cuộc đời.
Sống không chỉ cần nụ cười, mà còn cần nước mắt.
Sống không chỉ cần niềm vui, mà còn cần nỗi buồn.
Sống không chỉ là hạnh phúc, mà còn là khổ đau.
Một khi mình đã sống, mình phải là một con người có đủ đầy cảm xúc và giác quan.
Khi vừa chào đời, ngôn ngữ đầu tiên của mình chính là nước mắt, là tiếng khóc vang nức lòng người. Nhờ tiếng khóc, các bác sĩ biết mình khỏe mạnh, mẹ mình biết mẹ vừa sinh ra một cuộc đời mới, ba mình biết ba đã được làm cha. Mọi người hân hoan đón mình ra đời qua tiếng khóc. Mẹ mình cũng rưng rưng nước mắt khi lần đầu tiên được bồng mình trên tay. Ba lại cố kìm nước mắt vui mừng để có thể ngắm nhìn mình một cách rõ ràng nhất.
Vậy bây giờ mình có cần phải khóc nữa không?
Sao lại không nhỉ?!
Nghĩ xem, mình khóc, mẹ biết mình đang buồn, biết mình bị đau, mẹ ôm mình vào lòng, dịu dàng lau khô những giọt nước mắt con nít.
Mình khóc, ba hiểu mình cần một bờ vai nương tựa, ba vui vẻ với mình hơn, ba không còn quá nghiêm khác hay khó tính, ba để cho mình làm nũng, ba cũng có phẩm chất của một người phụ nữ.
Mình khóc, chị Hai dỗ dành mình, nhường mình quà bánh, đồ chơi, càng thương mình hơn, không còn ghét mình vì mình chiếm chỗ của chị trong nhà nữa, chị chấp nhận sự hiện diện của mình với tư cách là một nhỏ em dù quậy phá nhưng vẫn nhỏ nhoi, cần sự nâng niu và dễ vỡ.
Mình khóc, bạn bè xung quanh quan tâm tới mình hơn, họ dành cả ngày chỉ để an ủi, làm cho mình vui và thậm chí khóc củng mình.
Mình khóc, cậu bạn trai của mình trở nên lúng túng, bối rối, nhưng rồi lại nhẹ nhàng lau nước mắt cho mình, cho mình tựa đầu vào bờ vai, chia sẻ với mình, nghe mình tâm sự, chọc mình cười và càng mong muốn có thể bảo vệ, chở che cho con nhóc ngốc nghếch, yếu đuối mà khoái tỏ ra mạnh mẽ như mình.
Mình khóc, mình kéo mọi vật và con người xung quanh lại gần mình hơn. Mình nhận ra ngoài nụ cười, nước mắt cũng có thể làm cây cầu kết nối những trái tim.
Mình khóc và cả một thế giới cũng rung động theo mình.
Quyền năng của giọt nước mắt nhỏ bé có thể làm thay đổi cả một con người, cả một thế giới!
Nước mắt là vô hạn!
Vậy thì nếu có lúc nào đó bạn "bỗng dưng muốn khóc", hãy cứ khóc, hãy cứ thả mình theo những giọt nước mắt. Bạn sẽ nhận ra rằng nước mắt có khả năng kì diệu như thế nào!
Tại sao nước mắt lại có vị mặn?
Với mình câu trả lời là vì "nước mắt chứa đựng cảm xúc, niềm vui, nỗi buồn và tình yêu trong con người bạn".
Vị ngọt của tình yêu hòa lẫn với niềm vui và nỗi buồn tạo ra một hương vị đặc trưng của nắng gió đất trời và biển cả: vị mặn!
Nước mắt là cơn mưa rào mùa hạ làm mát tâm hồn........
...Và sau nước mắt vẫn thấp thoáng 1 nụ cười.
- aaA Lynkyn Aaa
- Posts: 974
- Joined: Thu Apr 28, 2011 4:23 pm
- Location: ở nhà chứ ở đâu.:D
...Và sau nước mắt vẫn thấp thoáng 1 nụ cười.
Cuá»™c sống có rất nhiá»u Ä‘iá»u chỠđón bạn, có niá»m vui thì sẽ có ná»—i buồn, đó là quy luáºt và cÅ©ng là sá»± thi vị cá»§a nó...
- Ngai Da Ba
- Posts: 527
- Joined: Wed Nov 25, 2009 12:33 pm
- Location: làng SOS
"Sống không chỉ cần nụ cười, mà còn cần nước mắt.
Sống không chỉ cần niềm vui, mà còn cần nỗi buồn.
Sống không chỉ là hạnh phúc, mà còn là khổ đau.
Một khi mình đã sống, mình phải là một con người có đủ đầy cảm xúc và giác quan".
Sống không chỉ cần niềm vui, mà còn cần nỗi buồn.
Sống không chỉ là hạnh phúc, mà còn là khổ đau.
Một khi mình đã sống, mình phải là một con người có đủ đầy cảm xúc và giác quan".
http://cc6.upanh.com/25.942.33118215.xTi0/coollogocom96503974.png
[CENTER]Không đủ đẹp trai để ai cũng phải yêu.[/CENTER]
[CENTER]Không đủ cao to để nổi báºt giữa má»i ngưá»i.[/CENTER]
[CENTER]Không đủ ngá»t ngà o để là m xiêu lòng ngưá»i khác.[/CENTER]
[CENTER]Nhưng đủ tá»± tin và nghị lá»±c để sống đúng là chÃnh mình.[/CENTER]

[CENTER]Không đủ đẹp trai để ai cũng phải yêu.[/CENTER]
[CENTER]Không đủ cao to để nổi báºt giữa má»i ngưá»i.[/CENTER]
[CENTER]Không đủ ngá»t ngà o để là m xiêu lòng ngưá»i khác.[/CENTER]
[CENTER]Nhưng đủ tá»± tin và nghị lá»±c để sống đúng là chÃnh mình.[/CENTER]
Hãy khóc nếu có thể, vì sau mỗi giọt nước mắt thường sẽ là nụ cười ! 
http://hocsinhbadinh.net/diendan/showthread.php?t=5496
Nhiều lúc thèm một mình mà khóc
Không cần ai an ủi, vỗ về
Cho nỗi buồn như là giọt nước.
Lăn xuống má, và trôi đi

http://hocsinhbadinh.net/diendan/showthread.php?t=5496
Nhiều lúc thèm một mình mà khóc
Không cần ai an ủi, vỗ về
Cho nỗi buồn như là giọt nước.
Lăn xuống má, và trôi đi