Cho một người đi xa
[RIGHT]Mai Thị Hường-Học sinh khóa 34[/RIGHT]
Ấy có về trường cũ mùa đông
Bàng thay lá, khẳng khiu cành trước gió
Hàng cây ngác ngơ nhận ra người quen cũ
Đám học trò mới lên lạ lẫm nhìn.
Bỗng chợt nhớ những ngày đầu tiên
"Ma mới" lơ ngơ, lớp mười ơi thương quá
Hồn nhiên mười lăm thấy cái gì cũng lạ
Buổi học đầu tiên ngơ ngác những mắt tròn.
Một thủa nắng mưa chẳng nhiều bằng dỗi hờn
Một thủa vô tư nghich trên tài ma quỷ
Đi qua mười sáu vẫn hồn nhiên đến thế
Mười bảy vu vơ tập tọng viết thơ tình.
Bọn ấy vẫn bảo, con gái thầy rất xinh
Một lũ con trai tranh nhau làm con rể
Con gái nguýt dài: sao mà ngốc thế!
Con gái lớp mình xinh gấp mấy lần!
Biết ấy có còn nhớ cô bạn thân?
Nghịch như con trai có lần trêu ấy khóc
Vẫn đợi nhau về sau mỗi lần tan học
Kí ức học trò gắn với những mùa thi
Chắc ấy chẳng về, ừ mà thôi... mùa đi!
Thầy vẫn nhắc nhiều về cậu học trò ít nói
Mùa đông qua đi thầy lại thêm một tuổi
Bàng lên lá non, xanh như những đợi chờ.
Kí ức học trò sẽ mãi còn trong thơ
Trong sáng
Tinh khôi
Như màu non mắt lá.
Mấy bài thơ của học sinh trường mình nè
Mấy bài thơ của học sinh trường mình nè
[CENTER]I am not here right now!
To the world you may be one person, but to one person you may be the world!
[/CENTER]
To the world you may be one person, but to one person you may be the world!

[/CENTER]
THƯA THẦY... MÙA THU
[RIGHT]Mai Thị Hạnh Liên-Học sinh khóa 34 [/RIGHT]
Thế là gió đã thổi tới hai mươi
Mùa thu cứ ngỡ mình là con gái
Tay nhớ bàn tay nét chữ thời thơ dại
Hoa phân vân... Hoa trạng nguyên cười
Em khắc tên thầy trong nỗi nhớ, thầy ơi...
Bàn tay nắm những bàn tay trìu mến
Ánh mắt trao cái nhìn thân thiện
Cho lớp măng non đang tập viết tên mình
Mùa thu soi vào đáy mắt mông mênh
Ô cửa sổ chập chờn dấu vết
Em viết và xóa những dòng tinh nghịch
Rồi chấp tay và bắt chước: "thế mà"...
Tất cả lớn lên rồi cũng sẽ xa
Chỉ níu lại những mùa thu vàng mãi
Xin được thế, một lần trở lại
Em hồn nhiên áo trắng trước sân trường
[RIGHT]Mai Thị Hạnh Liên-Học sinh khóa 34 [/RIGHT]
Thế là gió đã thổi tới hai mươi
Mùa thu cứ ngỡ mình là con gái
Tay nhớ bàn tay nét chữ thời thơ dại
Hoa phân vân... Hoa trạng nguyên cười
Em khắc tên thầy trong nỗi nhớ, thầy ơi...
Bàn tay nắm những bàn tay trìu mến
Ánh mắt trao cái nhìn thân thiện
Cho lớp măng non đang tập viết tên mình
Mùa thu soi vào đáy mắt mông mênh
Ô cửa sổ chập chờn dấu vết
Em viết và xóa những dòng tinh nghịch
Rồi chấp tay và bắt chước: "thế mà"...
Tất cả lớn lên rồi cũng sẽ xa
Chỉ níu lại những mùa thu vàng mãi
Xin được thế, một lần trở lại
Em hồn nhiên áo trắng trước sân trường
[CENTER]I am not here right now!
To the world you may be one person, but to one person you may be the world!
[/CENTER]
To the world you may be one person, but to one person you may be the world!

[/CENTER]
Sẽ Có Ngày (Phạm Bích Thuỷ -HS Khoá :37)
Sẽ có ngày
Rồi tất cả sẽ là những ngày xưa
Cả mùa này chưa mưa phượng hồng sắc thắm
Ngắm xà cừ trên cao vừa qua mùa thay lá
Em có còn cười nghe gió thoảng lao xao
Bao câu thơ chưa kịp ghép thành lời
Đợi mùa thi qua , đơi mùa hoa tới
Bằng lăng tím nỗi lòng sâu vời vợi
Ươn ướt buônf mắt em biếc long lanh
Đường về trường quên mùa cũ hanh hao
Hoa dại hoang sơ cỏ non xanh đầy lối
Xa xôi vời những ngày mơ khờ khạo
Biết khi nào còn vẽ nắng tìm mưa
Và trường mình cũng trở thành trường xưa
Hành lang nắng vắng chân ta đùa nghịch
Khung cửa sổ lung linh màu cổ tích
Hoa tigon còn hồng và mùa có sang đông
Nhưng em ơi tất cả vẫn như sông
Ì oạp vỗ đôi bờ thương nhớ
Sẽ có ngày ta cùng nhau thương nhớ
Cỏ dại ven đường còn quen bước ta qua
[RIGHT]Tháng 7-2002[/RIGHT]
Sẽ có ngày
Rồi tất cả sẽ là những ngày xưa
Cả mùa này chưa mưa phượng hồng sắc thắm
Ngắm xà cừ trên cao vừa qua mùa thay lá
Em có còn cười nghe gió thoảng lao xao
Bao câu thơ chưa kịp ghép thành lời
Đợi mùa thi qua , đơi mùa hoa tới
Bằng lăng tím nỗi lòng sâu vời vợi
Ươn ướt buônf mắt em biếc long lanh
Đường về trường quên mùa cũ hanh hao
Hoa dại hoang sơ cỏ non xanh đầy lối
Xa xôi vời những ngày mơ khờ khạo
Biết khi nào còn vẽ nắng tìm mưa
Và trường mình cũng trở thành trường xưa
Hành lang nắng vắng chân ta đùa nghịch
Khung cửa sổ lung linh màu cổ tích
Hoa tigon còn hồng và mùa có sang đông
Nhưng em ơi tất cả vẫn như sông
Ì oạp vỗ đôi bờ thương nhớ
Sẽ có ngày ta cùng nhau thương nhớ
Cỏ dại ven đường còn quen bước ta qua
[RIGHT]Tháng 7-2002[/RIGHT]
[CENTER]I am not here right now!
To the world you may be one person, but to one person you may be the world!
[/CENTER]
To the world you may be one person, but to one person you may be the world!

[/CENTER]
- toiyeubanyeuthatlong131
- Posts: 280
- Joined: Fri Dec 12, 2008 11:32 pm