Bình luận thơ Hàn Mặc Tử^^

User avatar
Thu Hoai
Posts: 526
Joined: Sun Aug 29, 2010 4:20 pm
Location: Nga Sơn

Bình luận thơ Hàn Mặc Tử^^

Post by Thu Hoai »

Đánh giá và bình luận về tài thơ của Hàn Mặc Tử có rất nhiều, sau đây là một số đánh giá của các nhà thơ văn nổi tiếng:


"Trước không có ai, sau không có ai, Hàn Mặc Tử như một ngôi sao chổi xoẹt qua bầu trời Việt Nam với cái đuôi chói lòa rực rỡ của mình"
"Tôi xin hứa hẹn với các người rằng, mai sau, những cái tầm thường, mực thước kia sẽ biến tan đi, và còn lại của cái thời kỳ này, chút gì đáng kể đó là Hàn Mạc Tử."
(Nhà thơ Chế Lan Viên)
"Sẽ không thể giải thích được đầy đủ hiện tượng Hàn Mặc Tử nếu chỉ vận dụng thi pháp của chủ nghĩa lãng mạn và ảnh hưởng của Kinh thánh. Chúng ta cần nghiên cứu thêm lý luận của chủ nghĩa tượng trưng và chủ nghĩa siêu thực. Trong những bài thơ siêu thực của Hàn Mặc Tử, người ta không phân biệt được hư và thực, sắc và không, thế gian và xuất thế gian, cái hữu hình và cái vô hình, nội tâm và ngoại giới, chủ thể và khách thể, thế giới cảm xúc và phi cảm xúc. Mọi giác quan bị trộn lẫn, mọi lôgic bình thường trong tư duy và ngôn ngữ, trong ngữ pháp và thi pháp bị đảo lộn bất ngờ. Nhà thơ đã có những so sánh ví von, những đối chiếu kết hợp lạ kỳ, tạo nên sự độc đáo đầy kinh ngạc và kinh dị đối với người đọc."
(Nhà phê bình văn học Phan Cự Đệ)
"Hàn Mặc Tử có khoảng bảy bài hay, trong đó có bốn bài đạt đến độ toàn bích. Còn lại là những câu thơ thiên tài. Những câu thơ này, phi Hàn Mặc Tử, không ai có thể viết nổi. Tiếc là những câu thơ ấy lại nằm trong những bài thơ còn rất nhiều xộc xệch..."
(Nhà thơ Trần Đăng Khoa)
"...Theo tôi thơ đời Hàn Mặc Tử sẽ còn lại nhiều. Ông là người rất có tài, đóng góp xứng đáng vào Thơ mới."
(Nhà thơ Huy Cận)
"...Một nguồn thơ rào rạt và lạ lùng..." và "Vườn thơ Hàn rộng không bờ không bến càng đi xa càng ớn lạnh..."
(Nhà phê bình văn học Hoài Thanh)
Khen chê lúc khuất:
“ Một người đau khổ đến nhường ấy, lúc sống ta hờ hững bỏ quên, bây giờ mất rồi ta xúm lại kẻ chê người khen. Chê hay khen tôi đều thấy có gì bất nhẫn. ”



Còn mình thấy thơ Hàn Mặc Tử rất khó hiểu
Hjc
Con sinh ra trong sự đau đớn của mẹ, lớn lên trong sự vất vả của cha.
Vì thế con sẽ sống trong sự khâm phục của người khác.
Với con gia đình là numberone!
User avatar
_ Sunny _
Posts: 74
Joined: Fri Jan 21, 2011 12:01 am

Post by _ Sunny _ »

Thơ Hàn Mạc Tử có cái '' điên'' cái '' dại'' cái '' đau thương''.Ông mắc bệnh Phong , cứ mỗi độ trăng lên là cơn đau lại quằn quại và hạnh hạ thể xác ông.Mỗi lần như thế ông lại làm thơ , và ta thấy trong thơ Hàn Mạc Tử , luôn hiện hữu ánh trăng và ta có thể thấy được nỗi đau trong những vần thơ ấy
"... Lại ưu tư rồi Cún nhỏ hay buồn. Cuộc sống khuyết hao có khi nào tròn trịa. Niềm vui ú tim bên nỗi buồn thấm thía. Sao em lại giấu mình vào vỏ ốc cô đơn? Mỗi ngày qua cuộc sống lại ngắn hơn. Mà ngoài kia nắng vẫn xanh mê mải. Nắng thấy em buồn nắng chông chênh lắm đấy. Ngày giao mùa cần lắm những niềm vui. Em đang bước qua ngưỡng cửa tuổi 17. Cô bé ạ, mắt em trong lắm. Đừng để cơn mưa làm bờ mi ướt đẫm. Thêm 1 tuổi rồi hứa hẹn những niềm vui...."
User avatar
t2kshmily
Posts: 7
Joined: Tue Jan 25, 2011 7:01 am
Location: Nga Sơn
Contact:

Post by t2kshmily »

Vĩ Giạ một làng cổ đẹp nổi tiếng bên bờ Hương giang, ngoại ô cố đô Huế. Phong cảnh êm đềm thơ mộng. Với Hàn Mặc Tử chắc là có nhiều kỷ niệm đẹp? Câu mở bài như một lời chào mời, như một tiếng nhẹ nhàng trách móc: “Sao anh không về chơi thôn Vĩ?”. Cảnh Vĩ Giạ được nói đến là hàng cau với nắng mới lên, một bình minh rạng ngời. Là màu xanh của cây trái của “vườn ai”, ngỡ ngàng bâng khuâng, rồi thốt lên “mướt quá xanh như ngọc”. Sắc xanh mượt mà, láng bóng ngời lên. Một so sánh rất đắt gợi tả sức xuân, sắc xuân của “vườn ai”? Câu thứ 4 có bóng người xuất hiện thấp thoáng sau hàng trúc: “gương mặt chữ điền”. Nét vẽ “lá trúc che ngang” là một nét vẽ thần tình gợi tả vẻ kín đáo, duyên dáng của người con gái thôn Vĩ. Và cho biết “vườn ai”, ấy là vừn xuân thiếu nữ. Cau, nắng, màu xanh như ngọc của vườn ai, lá trúc và gương mặt chữ điền - 5 nét vẽ, nét nào cũng tinh tế, tao nhã, gợi nhiều thương mến bâng khuâng.


Một miền quê thoáng đãng, thơ mộng. Có gió, mây, cỏ hoa, có dòng nước. Cảnh đẹp đầy thi vị, cổ điển. Gió mây đôi ngả phân li. Dòng nước buồn thiu, buồn xa vắng mơ hồ. Hoa bắp nhè nhẹ “lay” cũng gợi buồn.

“Gió theo lối gió, mây đường mây,

Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay”

Khổ một nói đến “nắng mới lên”, nắng bình minh. Khổ 2, nói đến “bến sông trăng”, bến đò trong hoài niệm. Vầng trăng của thương nhớ đợi chờ. “Thuyền ai” có lẽ là con thuyền thiếu nữ? Vần thơ trăng đẹp nhất trong thơ Hàn Mặc Tử. Có bến sông trăng, có con thuyền trăng. Thật thơ mộng, tình tứ:

“Thuyền ai đậu bến sông trăng
Có chở trăng về kịp tối nay?”

Câu thơ của Hàn Mặc Tử về bến sông trăng và thuyền ai gợi nhớ đến vần ca dao thuyền nhớ bến… bến đợi thuyền. Và vì thế nó gợi lên một mối tình thương nhớ, đợi chờ man mác, mơ hồ, bâng khuâng.

Một chữ “mơ” đầy tình tứ trong câu thơ có nhạc điệu chơi vơi: “Mơ khách đường xa, khách đường xa”. Du khách hay thôn nữ Vĩ Giạ? Chắc lại là giai nhân mà thi nhân từng mơ ước: “Áo em trắng quá nhìn không ra”. Vừa thực vừa mông. Con người của thực tại hay con người trong hoài niệm? Sương khói của bến sông trăng hay miệt vườn Vĩ Giạ đã làm mờ nhân ảnh của giai nhân? Trong cảnh có tình. Trong tình có màn sương khói, một thứ tình yêu kín đáo, e dè, thiết tha:

“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà?”

Toàn bài thơ có 4 từ “ai” đại từ phiếm chỉ cùng xuất hiện trong các câu hỏi tu từ, không chỉ góp phần tạo nên âm điệu lâng lâng, ngỡ ngàng mà còn dẫn hồn người đọc nhớ về một miền dân ca Huế man mác sâu lắng, bồi hồi, thiết tha:

“Núi Truối ai đắp mà cao,
Sông Hương ai bới, ai đào mà sâu?
Nong tằm ao cá nương dâu
Đò xưa bến cũ nhớ câu hẹn hò…”
:give_rose: Bởi cuộc sống không ngừng yêu thương! Vì ta không ngừng chia sẻ!
User avatar
Thu Hoai
Posts: 526
Joined: Sun Aug 29, 2010 4:20 pm
Location: Nga Sơn

Post by Thu Hoai »

Mong các bạn ủng hộ hết mình cho box các câu lạc bộ
:x
Con sinh ra trong sự đau đớn của mẹ, lớn lên trong sự vất vả của cha.
Vì thế con sẽ sống trong sự khâm phục của người khác.
Với con gia đình là numberone!
User avatar
haha_emne
Posts: 915
Joined: Sat Dec 26, 2009 1:24 am
Contact:

Post by haha_emne »

Thơ Hàn Mặc Tử ư? Một chữ "đau" và kích thích con người ta đi tìm cái " đau " đó, Tôi, ít nhất một lần đã đi tìm, cả thực tế lẫn trong suy nghĩ.
저는 바람입니다.
User avatar
TYPN
Posts: 14
Joined: Mon Oct 18, 2010 3:04 pm
Location: hà nội

Post by TYPN »

Thơ Hàn Mặc Tử cũng giống như ngọc trai ,đều là những báu vật kết tinh từ sự đau khổ
Post Reply

Return to “Văn - Sử - Địa - Ngoại Ngữ”