Thơ chân quê lắm. Tình cảm rất thật. Chuyện tình rất tinh khôi.
Nhưng có 1 chỗ ở bài thơ đầu. Tại sao lại là " Cổng chợ Hoàng xác đói 4 năm" ? Sao k phải ''quanh năm" hay " 4 mùa" .
Có j đặc biệt ở ý thơ này k ạ?
Thơ viết về Tình yêu và Nga Sơn yêu dấu :D
ôg a làm e nhớ quê roài àk nha
.mai về quê luôn nèk..
.ai về ko..;
.pmmm.m....đê.... 




<3*..mất em....anh gọi 113 =)*
...................................................................!*~


....................................................................................................................!*~
...................................................................!*~


....................................................................................................................!*~
Em là con của Nga Sơn!
Nga Sơn biển xuống tận cùng
Biển lên thăm thẳm một vùng non xanh
Đồng ngô, khoai, sắn ngọt lành
Lúa vàng một dải, buồm căng một bờ
Em về chiếu cói vào thơ
Giữa mùa dưa hấu cũng vừa chớm thanh
Ba Đình vang vọng sử xanh
Từ đây sẽ có một hình dung em!
Biển lên thăm thẳm một vùng non xanh
Đồng ngô, khoai, sắn ngọt lành
Lúa vàng một dải, buồm căng một bờ
Em về chiếu cói vào thơ
Giữa mùa dưa hấu cũng vừa chớm thanh
Ba Đình vang vọng sử xanh
Từ đây sẽ có một hình dung em!
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

Tặng quê hương Nga Sơn và bạn bè tôi!
Thôi đã qua rồi tuổi thơ ơi
Cánh gạo buồn rơi lỡ một thời
Em trách phượng tàn sao quá vội
Hạ nào nương náu áo em tôi?
Bờ cỏ ngày xưa,bờ ao ven trường cũ
Tôi nấp vào chơi trò ú tim
Ghế đá,bảng đen thành vụn vỡ
Giật mình,ai kẻ trốn tìm?
Thỉnh thoảng ngoài đường chạm người quen cũ
Mơ hồ chẳng nhận ra nhau
Nhíu trán ta đây làm ông cụ
Giả vờ quên tháng năm xa
Tháng năm xưa hãy còn xa
Vì chẳng ai nghĩ chúng hẵng gần
Dù giơ tay là ta chạm được
Nhưng cứ ngại ngần…
Ngày hôm nay ta đã xa quê
Hồn bỗng trở về quanh gốc xà cừ dạo nọ
Chợt nhận ra rất nhiều người quen cũ
Nay cũng trở về.
2011.
Cánh gạo buồn rơi lỡ một thời
Em trách phượng tàn sao quá vội
Hạ nào nương náu áo em tôi?
Bờ cỏ ngày xưa,bờ ao ven trường cũ
Tôi nấp vào chơi trò ú tim
Ghế đá,bảng đen thành vụn vỡ
Giật mình,ai kẻ trốn tìm?
Thỉnh thoảng ngoài đường chạm người quen cũ
Mơ hồ chẳng nhận ra nhau
Nhíu trán ta đây làm ông cụ
Giả vờ quên tháng năm xa
Tháng năm xưa hãy còn xa
Vì chẳng ai nghĩ chúng hẵng gần
Dù giơ tay là ta chạm được
Nhưng cứ ngại ngần…
Ngày hôm nay ta đã xa quê
Hồn bỗng trở về quanh gốc xà cừ dạo nọ
Chợt nhận ra rất nhiều người quen cũ
Nay cũng trở về.
2011.
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

Một thời để nhớ
Áo trắng khăn quàng đỏ
Nường hai buổi đến trường
Khóc cười hai mùa lẫn lộn
Tôi chỉ có một mùa tương tư
Các nường vui như chim
Xinh như hoa buổi sớm
Tay vương bụi phấn giả làm cô giáo
Tôi biết yêu.
Rồi ngày qua chẳng biết đùa
Các nường quên theo từng lọn tóc
Áo xiêm và e lệ nhiều hơn
Tôi thành kẻ thừa
Ngày hôm qua và cả ngày sau
Chắc chẳng bao giờ dám nhìn sâu vào đôi mắt ấy
Đôi mắt từng một thời bỏ ngỏ
Để tôi chờ.
Các nường có tiếc những tháng năm
Cố tìm trong nhật ký
chẳng thấy một dòng
Còn tôi tiếc những ngày vụn vỡ
Lỡ một trời yêu thương.
Tặng Hảo, Hoài, Hoa, Hà, Hòa...
2011.
Nường hai buổi đến trường
Khóc cười hai mùa lẫn lộn
Tôi chỉ có một mùa tương tư
Các nường vui như chim
Xinh như hoa buổi sớm
Tay vương bụi phấn giả làm cô giáo
Tôi biết yêu.
Rồi ngày qua chẳng biết đùa
Các nường quên theo từng lọn tóc
Áo xiêm và e lệ nhiều hơn
Tôi thành kẻ thừa
Ngày hôm qua và cả ngày sau
Chắc chẳng bao giờ dám nhìn sâu vào đôi mắt ấy
Đôi mắt từng một thời bỏ ngỏ
Để tôi chờ.
Các nường có tiếc những tháng năm
Cố tìm trong nhật ký
chẳng thấy một dòng
Còn tôi tiếc những ngày vụn vỡ
Lỡ một trời yêu thương.
Tặng Hảo, Hoài, Hoa, Hà, Hòa...
2011.
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

Hoa sưa
[CENTER]
Anh lãng đãng vì thấy em: Hà Nội!
Tóc em thơm trên mọi lối em về
Hoa sưa nở trên những đường rất vội
Sắc đưa hương thơm ngát tự tim người
Vì bởi lẽ mùa đi không kịp nói:
Rằng Hồ Gươm xanh nhất buổi chiều nay!
Chiều hoài niệm một lần em đứng lại
Giữa vô ngần bối rối tóc mây bay
Từng con phố còn xanh màu tình tự
Mà hai ta ...xa quá tự bao giờ?
Rời Hà Nội một mai em về lại
Có thương nhau thì hãy đợi…hãy chờ!
2011.[/CENTER]

Anh lãng đãng vì thấy em: Hà Nội!
Tóc em thơm trên mọi lối em về
Hoa sưa nở trên những đường rất vội
Sắc đưa hương thơm ngát tự tim người
Vì bởi lẽ mùa đi không kịp nói:
Rằng Hồ Gươm xanh nhất buổi chiều nay!
Chiều hoài niệm một lần em đứng lại
Giữa vô ngần bối rối tóc mây bay
Từng con phố còn xanh màu tình tự
Mà hai ta ...xa quá tự bao giờ?
Rời Hà Nội một mai em về lại
Có thương nhau thì hãy đợi…hãy chờ!
2011.[/CENTER]
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

Nhịp cuối.
Trên bước đường con về nơi xứ sở
Lần giở cội nguồn hai tiếng: quê hương
Ước mùi rạ hương còn vây nếp ngõ
ước lũ em thơ còn chưa quên đánh đáo, đánh khăng
ước mùa thu còn lên đồng tìm cỏ gà, cỏ mật
ước mùa hạ còn xuống sông nơm cá, nơm tôm
ước mùa xuân còn theo em lên chùa trẩy hội
sau những mùa đông giá lạnh xứ người…
Con về
Nửa đêm nằm nghe
mùi chiếu mới Nga Sơn
mùi đất
mùi bùn
mùi tanh của biển…
Chợt thấy bốn mùa xanh mầu kỷ niệm
Kỷ niệm đầu tiên
nghe khóc
nghe cười.
Trên bước đường con về nơi xứ sở
Lần giở cội nguồn hai tiếng: quê hương
Ước mùi rạ hương còn vây nếp ngõ
ước lũ em thơ còn chưa quên đánh đáo, đánh khăng
ước mùa thu còn lên đồng tìm cỏ gà, cỏ mật
ước mùa hạ còn xuống sông nơm cá, nơm tôm
ước mùa xuân còn theo em lên chùa trẩy hội
sau những mùa đông giá lạnh xứ người…
Con về
Nửa đêm nằm nghe
mùi chiếu mới Nga Sơn
mùi đất
mùi bùn
mùi tanh của biển…
Chợt thấy bốn mùa xanh mầu kỷ niệm
Kỷ niệm đầu tiên
nghe khóc
nghe cười.
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]
