I.
Về quê cha
Nga Sơn đất ấm
Nghe giọng người xưa vẳng phía sông Sung.
Nghe kể:
Ông lái đò,bà bán rau,chợ hôm ngày đi hai buổi
Bóng người xấp đổ
mặt đường cong
dài theo trí nhớ cha
đứa trẻ ham chơi lỡ giờ lên chợ,
Sách vở
gửi bạn về
kĩu kịt trên vai
nặng gánh đường xa…
Tháng tư khô
bàn chân
cát bỏng,
Cổng chợ Hoàng xác đói bốn năm
hơi lạnh tiền nhân còn vương nếp rạ,
Nén nhang thơm tháng bảy
đốt vội dọc đường
an ủi linh hồn người chết…
Pháp vào
bắn cháy mái nhà tranh,
Ông đi
sông Mã gọi ,
Bà
nơi cửa liếp tiễn chồng
váy đụp tanh mùi bùn
sợ
người không trở lại
bàn tay
nắm lấy bàn tay.
II
Dưa hấu tháng năm hỏi thăm tháng sáu,
Chuyện An Tiêm
bà kể trong mưa,
Hạt dưa đen,hạt dưa trắng,
thiếu nắng
hạt dưa vàng,
À ơi câu hát
”Con ơi con ngủ cho ngoan
Cha đi đánh giặc mười phương chưa về.”
Thuyền ra cửa Lạch Trường giặc bắt
ông nhảy xuống sông
trốn về,
giời Bạch Câu thẫm xuống mưa Ngâu,
Hôm mai gà gáy canh hai
lại đi,
đàn con năm đứa
ú ớ ngủ mê.
Dưa hấu mất mùa
nghe đồn Mai An Tiêm khóc trên núi Thúy,
Hòn Vọng Phu ngoảnh mặt vô Nam,
Cha mười tám tuổi đầu bồng súng
sách vở xếp sang bên,
Trong ba lô
dăm ba bài thơ chép dở
vài tấm hình chụp vội.
Chiều chiều Mẹ đứng khóc trông con
Bên sông
đoàn quân cứ đi dài theo bóng tối
Hỡi người đi đâu?về đâu?
Cha hát:
”Đời chúng ta,đâu có giặc là ta cứ đi!”
Sử lịch còn nguyên buổi Lý Trần
Hội Diên Hồng
vang câu Sát Thát
Đánh!Đánh!
bô lão đồng thanh.
Cầu Hàm Rồng
hai mốt ngày đêm đỏ lửa
Sông Mã thành huyền thoại
Nòng pháo hai mốt ly
bảo vệ câu hò
“Dô ta dô tà
Ai có về là về Thanh Hóa”
hướng thẳng lên trời
nghiệt ngã
mái đầu xanh.
Thơ viết về Tình yêu và Nga Sơn yêu dấu :D
III
Mùa lúa xanh xanh cánh đồng con gái
Tiếng chuông làng bay qua lũy tre
nâng cánh cò
nghiêng nghiêng
phân vân không thấy bến.
Em:
tóc dài bẽn lẽn
ngón tay dài miên man
Em trở về một buổi
chiều mưa bước nhẹ đường trơn
mái nhà rêu thiêm thiếp ngủ
chờ ai?
Giếng trong còn đợi tóc xõa vai
giờ đã ngang lưng
ngang eo con gái…
Tìm chi?
Hoa mùa cũ đã không còn em ạ!
Thẩn thơ đi tìm
chỉ thấy hôm nay gió bay đầy nội
Em là tóc rối,
Anh quen em rất vội,
không đủ nhìn một phút ,một giây.
Từ Thức không thiết nói
Nàng tiên khoác áo mây
Phố thị chiều xuân một lần lỗi hẹn.
Chuông làng bay qua lũy tre
cánh cò vẫn nghiêng không thấy bến
Nằm yên nơi giếng
Sợi tóc em.
Ngày nao gặp lại
Người đã hai con
nửa muốn gặp lại
nửa muốn quên đi.
Mùa lúa xanh xanh cánh đồng con gái
Tiếng chuông làng bay qua lũy tre
nâng cánh cò
nghiêng nghiêng
phân vân không thấy bến.
Em:
tóc dài bẽn lẽn
ngón tay dài miên man
Em trở về một buổi
chiều mưa bước nhẹ đường trơn
mái nhà rêu thiêm thiếp ngủ
chờ ai?
Giếng trong còn đợi tóc xõa vai
giờ đã ngang lưng
ngang eo con gái…
Tìm chi?
Hoa mùa cũ đã không còn em ạ!
Thẩn thơ đi tìm
chỉ thấy hôm nay gió bay đầy nội
Em là tóc rối,
Anh quen em rất vội,
không đủ nhìn một phút ,một giây.
Từ Thức không thiết nói
Nàng tiên khoác áo mây
Phố thị chiều xuân một lần lỗi hẹn.
Chuông làng bay qua lũy tre
cánh cò vẫn nghiêng không thấy bến
Nằm yên nơi giếng
Sợi tóc em.
Ngày nao gặp lại
Người đã hai con
nửa muốn gặp lại
nửa muốn quên đi.
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

IV
Về quê Cha
Nga Sơn đất ấm
Ráng chiều nhuộm đỏ bến sông
Con thuyền nằm yên nghe sóng
Tháng ba
Rét tháng ba,bà già chết cóng
Hoa gạo rơi xác đỏ vương đầy ,
Ngõ vắng
đàn trẻ thơ
đợi mẹ về cho bánh cho quà
đâu chẳng thấy
Chuồn chuồn kim không mang chỉ
dệt sao nổi nắng vàng?
Cánh xoan tím rụng sau hè
tái tê chổi quét,
buồn sân ráng đỏ chiều hôm,lạnh lùng chân đi không nghỉ.
Tháng ba khoác áo bông
nằm co ro đêm lạnh,
Những thiếu nữ
Trêu nhau
Mai được lấy chồng
cười rúc rích.
Bên song nắng tắt vãn chiều hôm.
Chờ ai đâu!
Chỉ thấy
hoa xoan giờ phơi phới
bay trên cầu nước xuôi.
Về quê Cha
Nga Sơn đất ấm
Ráng chiều nhuộm đỏ bến sông
Con thuyền nằm yên nghe sóng
Tháng ba
Rét tháng ba,bà già chết cóng
Hoa gạo rơi xác đỏ vương đầy ,
Ngõ vắng
đàn trẻ thơ
đợi mẹ về cho bánh cho quà
đâu chẳng thấy
Chuồn chuồn kim không mang chỉ
dệt sao nổi nắng vàng?
Cánh xoan tím rụng sau hè
tái tê chổi quét,
buồn sân ráng đỏ chiều hôm,lạnh lùng chân đi không nghỉ.
Tháng ba khoác áo bông
nằm co ro đêm lạnh,
Những thiếu nữ
Trêu nhau
Mai được lấy chồng
cười rúc rích.
Bên song nắng tắt vãn chiều hôm.
Chờ ai đâu!
Chỉ thấy
hoa xoan giờ phơi phới
bay trên cầu nước xuôi.
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

Mấy bài này đọc hay thế??
Còn ko thì send qua yahoo cho tớ với nhé : mrquangmv@yahoo.com

mobifone
Sóng khỏe, Cước rẻ ,Khuyến mại nhiều
[CENTER]"Hocsinhbadinh.net đi lên từ văn hóa xứ Thanh"[/CENTER]
Sóng khỏe, Cước rẻ ,Khuyến mại nhiều
[CENTER]"Hocsinhbadinh.net đi lên từ văn hóa xứ Thanh"[/CENTER]
V
Xin đừng gọi tên em,mẹ em không cho.
Xin đừng nói lời yêu,mẹ em không cho.
Em má hồng phúng phính
môi cười
gió tháng hai thổi nhạt đường cong
Mưa bụi giăng giăng,
trời đất thẳng hàng
em vén tóc
mùa xuân chớm sang.
Em bảo “đánh đu !”
thì đánh
nào nhún chân,
tay nắm chắc,
Rướn người lên,gió đè nếp áo,mắt ngước trời xanh
Hội xuân vấn vít
tay đưa thấm thoắt
sao biết được ai đưa em về?
Tàn cuộc vui
mùa xuân ai người nhổ cọc?
ai khóc lúc trời mưa?
Chùa Tiên không mở hội.
Bia đá chùa Tiên không ai đọc nổi
Hoa cửa phật bị người ta hái mất
Tặng em vô tội.
Em bảo:
Xin đừng gọi tên em,mẹ em không cho.
Xin đừng nói lời yêu,mẹ em không cho…
Xin đừng gọi tên em,mẹ em không cho.
Xin đừng nói lời yêu,mẹ em không cho.
Em má hồng phúng phính
môi cười
gió tháng hai thổi nhạt đường cong
Mưa bụi giăng giăng,
trời đất thẳng hàng
em vén tóc
mùa xuân chớm sang.
Em bảo “đánh đu !”
thì đánh
nào nhún chân,
tay nắm chắc,
Rướn người lên,gió đè nếp áo,mắt ngước trời xanh
Hội xuân vấn vít
tay đưa thấm thoắt
sao biết được ai đưa em về?
Tàn cuộc vui
mùa xuân ai người nhổ cọc?
ai khóc lúc trời mưa?
Chùa Tiên không mở hội.
Bia đá chùa Tiên không ai đọc nổi
Hoa cửa phật bị người ta hái mất
Tặng em vô tội.
Em bảo:
Xin đừng gọi tên em,mẹ em không cho.
Xin đừng nói lời yêu,mẹ em không cho…
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

Mưa thu
Em ạ,mùa thu đã đến rồi !
Anh về tìm lại chút mưa rơi,
Hạt mưa xuống phố,chao ôi lạnh !
Có lẽ rằng mưa cũng nhớ người ...
Nhớ người thuở ấy mùa thu trước
Với tôi, làm một gã tình si
Và nhớ một lần đôi mắt ngước
Hai đứa cùng nhau...chẳng nói chi
Nhà em nằm giữa xã Nga Nhân
Kề bên hàng xóm, cô bạn thân
Ấy bởi thanh mai và trúc mã
Một lối đi chung,cũng rất gần
Hai nàng thường kể chuyện nhau nghe
Những tối trăng thanh giãi trước hè
Những buổi xong xuôi đồng áng cả
Lại cùng đuổi bướm cuối thôi đê
...(lược bớt)
Gặp nhau vào độ giữa mùa thu
Rồi phải xa nhau, chẳng bất ngờ
Hai đứa, hai phương trời cách biệt
Ngàn thương nhớ cũng mấy dòng thư
Nàng kể tôi nghe chuyện của nàng
- Em ra Hà Nội,chẳng gì mang,
Phố phường tấp nập người qua lại,
Mắt lạnh người dưng cũng bẽ bàng.
Tôi nhớ nàng đi một buổi chiều,
Nàng rằng: Buổi đó thật cô liêu !
Hoàng hôn trong mắt là đây nhỉ ?
Ai tiễn, mà ai khóc lóc nhiều ?
Nàng đi một buổi gió đương xuân
Mà cánh hoa rơi đã ngại ngần
Mưa phùn nương níu trong làn gió
Để lạnh môi hồng, ẩm bước chân
Hoài bão mang ra chốn thị thành
Ước rằng mau chóng học xong nhanh
Sáu năm đèn sách, là bác sĩ
Bệnh tật tay em sẽ chữa lành
Mình tôi xứ thị vẫn hoài trông
Dẫu nghìn cây số vẫn chờ mong
Nhưng xa xăm quá, xa xăm quá !
Chẳng biết làm sao để ấm lòng...
Trăm vạn tờ thư gửi tới nàng
Than ôi khoảng cách làm sao đang ?
Đông qua,xuân hết,hè đương lại
Chửa bước sang thu đã lá vàng
Tôi vẫn hằng đêm thắp nguyện cầu
Mong giời duyên số được bên nhau
Chỉ thấy thu mùa đương lạnh lẽo
Giời xanh vẫn đấy có nghe đâu !
Bữa ấy thu mùa đã chớm sang
Ngoài giời đã chớm chớm mưa giăng
Tôi về qua ngõ nàng không thấy
Chỉ thấy thu đương khoác áo vàng...
Em ạ,mùa thu đã vội vàng
Bây giờ, em muốn gặp anh chăng ?
Anh thì tuy muốn, anh không nói
Sợ cái duyên tình, lắm trái ngang.
Xã Nga Nhân thuộc huyện Nga Sơn tỉnh Thanh Hóa
Anh về tìm lại chút mưa rơi,
Hạt mưa xuống phố,chao ôi lạnh !
Có lẽ rằng mưa cũng nhớ người ...
Nhớ người thuở ấy mùa thu trước
Với tôi, làm một gã tình si
Và nhớ một lần đôi mắt ngước
Hai đứa cùng nhau...chẳng nói chi
Nhà em nằm giữa xã Nga Nhân

Kề bên hàng xóm, cô bạn thân
Ấy bởi thanh mai và trúc mã
Một lối đi chung,cũng rất gần
Hai nàng thường kể chuyện nhau nghe
Những tối trăng thanh giãi trước hè
Những buổi xong xuôi đồng áng cả
Lại cùng đuổi bướm cuối thôi đê
...(lược bớt)
Gặp nhau vào độ giữa mùa thu
Rồi phải xa nhau, chẳng bất ngờ
Hai đứa, hai phương trời cách biệt
Ngàn thương nhớ cũng mấy dòng thư
Nàng kể tôi nghe chuyện của nàng
- Em ra Hà Nội,chẳng gì mang,
Phố phường tấp nập người qua lại,
Mắt lạnh người dưng cũng bẽ bàng.
Tôi nhớ nàng đi một buổi chiều,
Nàng rằng: Buổi đó thật cô liêu !
Hoàng hôn trong mắt là đây nhỉ ?
Ai tiễn, mà ai khóc lóc nhiều ?
Nàng đi một buổi gió đương xuân
Mà cánh hoa rơi đã ngại ngần
Mưa phùn nương níu trong làn gió
Để lạnh môi hồng, ẩm bước chân
Hoài bão mang ra chốn thị thành
Ước rằng mau chóng học xong nhanh
Sáu năm đèn sách, là bác sĩ
Bệnh tật tay em sẽ chữa lành
Mình tôi xứ thị vẫn hoài trông
Dẫu nghìn cây số vẫn chờ mong
Nhưng xa xăm quá, xa xăm quá !
Chẳng biết làm sao để ấm lòng...
Trăm vạn tờ thư gửi tới nàng
Than ôi khoảng cách làm sao đang ?
Đông qua,xuân hết,hè đương lại
Chửa bước sang thu đã lá vàng
Tôi vẫn hằng đêm thắp nguyện cầu
Mong giời duyên số được bên nhau
Chỉ thấy thu mùa đương lạnh lẽo
Giời xanh vẫn đấy có nghe đâu !
Bữa ấy thu mùa đã chớm sang
Ngoài giời đã chớm chớm mưa giăng
Tôi về qua ngõ nàng không thấy
Chỉ thấy thu đương khoác áo vàng...
Em ạ,mùa thu đã vội vàng
Bây giờ, em muốn gặp anh chăng ?
Anh thì tuy muốn, anh không nói
Sợ cái duyên tình, lắm trái ngang.

[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

Tặng TD.
Anh đi
mùa xuân không có em
mùa hạ không có em
mùa thu không có em
mùa đông mái ngói nào che em?
Hạt mưa trong vắt
ộp...ộp…ộp…ộp…
ễnh ương kêu
chiều nắng tắt
vén gấu quần thật cao qua chỗ lội
lớn rồi ai dắt tay?
Em về
Thôi không mặc quần jean
(trút áo phông,
ra ao rửa mặt)
Thôi không búi tóc xõa dài bịn rịn
mắt thôi nhìn dấu hỏi
môi thôi cười suy tư…
Chiều chiều qua vườn bà
trèo cây na
níu cây ổi
sang nhà hàng xóm tìm chim, hái quả sung quả khế
cười nhe răng không sợ ai nhìn.
Nửa đêm
mưa
còn ra hứng nước
hương nhu gội đầu thơm phưng phức
bồ kết vò tay
chanh cay xè mắt
Ạ ơi,
ạ ơi…
Mái tóc dài này là của mẹ
Khóe mắt cười là của mẹ
Soi nhìn em trong gương
Ạ ơi,
ạ ơi…
Em đi
mùa xuân không có anh
mùa hạ không có anh
mùa thu không có anh
mùa đông không có lá thư nào cho anh.
2011.
Anh đi
mùa xuân không có em
mùa hạ không có em
mùa thu không có em
mùa đông mái ngói nào che em?
Hạt mưa trong vắt
ộp...ộp…ộp…ộp…
ễnh ương kêu
chiều nắng tắt
vén gấu quần thật cao qua chỗ lội
lớn rồi ai dắt tay?
Em về
Thôi không mặc quần jean
(trút áo phông,
ra ao rửa mặt)
Thôi không búi tóc xõa dài bịn rịn
mắt thôi nhìn dấu hỏi
môi thôi cười suy tư…
Chiều chiều qua vườn bà
trèo cây na
níu cây ổi
sang nhà hàng xóm tìm chim, hái quả sung quả khế
cười nhe răng không sợ ai nhìn.
Nửa đêm
mưa
còn ra hứng nước
hương nhu gội đầu thơm phưng phức
bồ kết vò tay
chanh cay xè mắt
Ạ ơi,
ạ ơi…
Mái tóc dài này là của mẹ
Khóe mắt cười là của mẹ
Soi nhìn em trong gương
Ạ ơi,
ạ ơi…
Em đi
mùa xuân không có anh
mùa hạ không có anh
mùa thu không có anh
mùa đông không có lá thư nào cho anh.
2011.
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]

Hoa Trinh nữ
Trước cổng trường Ba Đình, nếu bạn tha thẩn bên dòng Hưng Long sẽ thấy rất nhiều, nhiều những cây Trinh nữ.
Là cây xấu hổ đó!
Mùa thu là mùa hoa Trinh nữ, sắc tím như những câu chuyện thần tiên, nhưng cũng mong manh lắm...
Nước mắt mùa mưa nghẹn lòng Trinh nữ
Khế ra hoa, bói quả hết thơm
Năm cánh tròn xoe múm mím
Chín! Xòe ra.
Nếm.
Em nhăn mũi bảo:
”khế chua”
Anh bảo:
”Ừ,khế chua”
Hoa Trinh nữ rụng đầy ao cá không buồn đớp
nước mắt sai mùa đỏ quạch
bong bóng mưa
Anh đi
Em về
trúng mùa khế kết trái
quả chín vàng đong đưa
năm cánh tròn xoe ngơ ngác mở
Em thơ thẩn tìm
trên vạt cỏ
những vết hằn năm xưa
Bắt gặp mình
hoa Trinh nữ
và
mưa...
Là cây xấu hổ đó!
Mùa thu là mùa hoa Trinh nữ, sắc tím như những câu chuyện thần tiên, nhưng cũng mong manh lắm...
Nước mắt mùa mưa nghẹn lòng Trinh nữ
Khế ra hoa, bói quả hết thơm
Năm cánh tròn xoe múm mím
Chín! Xòe ra.
Nếm.
Em nhăn mũi bảo:
”khế chua”
Anh bảo:
”Ừ,khế chua”
Hoa Trinh nữ rụng đầy ao cá không buồn đớp
nước mắt sai mùa đỏ quạch
bong bóng mưa
Anh đi
Em về
trúng mùa khế kết trái
quả chín vàng đong đưa
năm cánh tròn xoe ngơ ngác mở
Em thơ thẩn tìm
trên vạt cỏ
những vết hằn năm xưa
Bắt gặp mình
hoa Trinh nữ
và
mưa...
[CENTER]Tôi là ai mà yêu quá là yêu
[/CENTER]
