Mỗi ngày một "Bí Mật Cuộc Sống"

<img src="http://hocsinhbadinh.net/bom/colorful (22).gif" border="0"></br>
Cuộc sống là một điều diệu kỳ của tạo hóa. Hãy cùng quan sát, tìm tòi, khám phá và cảm nhận nó nhé!
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#14. Khoảng cách trái tim

Post by Bom »

Một vị thánh đã hỏi các đồ đệ của mình: “Tại sao chúng ta lại phải hét vào nhau khi giận dữ?”.

Các đồ đệ suy nghĩ một lúc và trả lời rằng: “Bởi vì chúng ta mất bình tĩnh nên mới có hành động như thế!”

“Nhưng tại sao chúng ta lại phải hét to như thế trong khi có thể nói những lời nhẹ nhàng với nhau?”, vị thánh lại hỏi.

Các đồ đệ lần lượt đưa ra những câu trả lời khác nhau, nhưng không một ai có lời giải đúng cả. Cuối cùng vị thánh giải thích: “Khi hai người giận dữ với nhau, trái tim họ có một khoảng cách rất lớn. Để rút ngắn khoảng cách đó, họ phải hét thật lớn để có thể nghe thấy nhau. Và khi họ càng giận dữ, khoảng cách càng lớn nên họ phải càng hét thật to”.

Sau đó vị thánh lại hỏi các học trò mình: “Việc gì xảy ra khi hai người yêu nhau lại giận nhau? Họ sẽ không hét vào nhau mà nói những lời nhẹ nhàng. Tại sao? Bởi vì trái tim họ rất gần nhau. Khoảng cách giữa họ rất ngắn”.

Vị thánh tiếp tục nói: “Khi họ yêu nhau nhiều hơn nữa, việc gì sẽ xảy ra? Họ không nói, chỉ thì thầm và cảm giác như rất gần. Cuối cùng, họ không cần nói hay thì thầm gì nữa, chỉ nhìn nhau và đó là tất cả”.

Khi bạn tranh luận với ai, trái tim hai người sẽ có khoảng cách, vì thế đừng nói điều gì làm tổn thương nhau, bởi sẽ có một ngày khoảng cách giữa hai người trở nên rất lớn, tới mức không thể quay về như trước nữa.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online


[LEFT]
Bom wrote:Đôi khi im lặng lại là tất cả O:-)
[/LEFT]
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#15. Kiểm tra sự tự tin

Post by Bom »

Đó là một bài kiểm tra kỳ lạ nhất từ khi tôi đi học. Hôm đó, thầy giáo vào lớp và phát cho mỗi người chúng tôi một bài kiểm tra toán.


Bài kiểm tra được chia làm đề riêng lẻ, có ghi chú rất rõ ràng ngay từ đầu: loại một gồm những câu hỏi vừa dễ, vừa khó, nếu làm hết sẽ được 10 điểm. Loại 2 là đề bài ở mức trung bình, làm hết sẽ được 8 điểm. Loại 3 có tổng điểm là 6 với những câu hỏi rất dễ. Học sinh có quyền lựa chọn làm một trong ba đề đó. Vì thời gian khá gấp gáp, lại e ngại không làm được bài khó nên phần lớn, chúng tôi đều cắm đầu vào làm ngay loại đề số 3 hoặc số 2 cho ăn chắc.

Một tuần sau khi thầy giáo trả bài kiểm tra, chúng tôi còn ngạc nhiên hơn lúc nhận được đề bài vì thầy không hề chấm, cứ ai làm dề nào thì thầy cho đúng tổng điểm của đề đó, bất kể sai hay đúng. Quá ngạc nhiên, chúng tôi đã hỏi thầy, các bạn có biết câu trả lời của thầy là gì không?

Thầy đã nói với chúng tôi rằng đó không phải là bài kiểm tra kiến thức mà là bài kiểm tra sự tự tin. Thầy nói ai trong chúng tôi cũng muốn đạt điểm 10 nhưng ít ai dám vượt qua thử thách để biến ước mơ đó thành sự thật. Chúng tôi biết nếu làm đề 10 điểm, chúng tôi sẽ phải làm thêm những câu hỏi khó nên đã bỏ cuộc ngay từ đầu mà không hề ngó qua để nhận thấy rằng số câu rất dễ trong đề này cũng vừa tròn với tổng số điểm là 6.




Có những việc nhìn bề ngoài thì tưởng chừng như là khó nên chúng ta thường rút lui ngay từ phút đầu tiên mà không hề cân nhắc. Nhưng đôi khi chúng ta cũng nên mạo hiểm một lần vì nếu không vượt chướng ngại vật thì làm sao biết khả năng của mình đến đâu, và làm sao về đích như ước mơ của mình.



(sưu tầm)
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#16. Mãi Yêu

Post by Bom »

[CENTER]http://muctim.com.vn/article/media/2010/3-9/36230/nd.jpgImage
[/CENTER]


Có lẽ bạn sẽ thấy trời quang mây tạnh và sự yên tĩnh trên thế giới này dù có khi bạn không hiểu.

Có lẽ bạn biết đến nỗi đau và sự xung đột cho bạn kinh nghiệm sống và sức mạnh để đi hết cuộc đời, đối diện với từng hoàn cảnh mới bằng sự lạc quan và niềm phấn khích.

Luôn biết rằng có tình yêu và sự hiểu biết của ai đó đang chờ bạn dù bạn cảm thấy cô đơn nhất. Có lẽ bạn khám phá lòng tốt của ai đó, đủ để bạn tin trái đất này có sự thanh bình. Có lẽ một lời lỡ tử tế, sự khôi phục niềm tin, một nụ cười ấm áp sẽ là mỗi ngày của cuộc đời bạn — và bạn hãy đem đến mọi người những món quà này như bạn đã nhận.

Hãy nhớ đến ánh mặt trời khi cơn bão vừa trôi qua. Hãy “dạy” người có lòng thù ghét biết cách yêu và để tình yêu ấy ôm ấp bạn khi bạn làm cuộc hành trình của đời người. Hãy nhớ, gặp gỡ mọi người là một phần của cuộc đời bạn, ngay cả khi sự chạm trán nhiều hơn điều bạn mong đợi.

Có lẽ bạn không thể trở thành trung tâm, những hãy có lòng tốt mênh mông trong trái tim bạn. Nhận ra rằng mỗi người đều có những khả năng vô giới hạn, dù mỗi chúng ta có một cách sống khác nhau.

Những gì bạn cảm thấy mình không được hưởng, có lẽ sẽ được đền bù nhiều hơn cho người khác. Những gì bạn cảm thấy mình không có ở trong hiện tại, sẽ trở thành một phần sức mạnh của bạn trong tương lai.

Có lẽ bạn nhìn thấy tương lai của bạn bởi vì nó chứa đầy những hứa hẹn và khả năng, hãy học cách nhìn nhận mọi thứ xứng đáng với giá đã bỏ ra cho nó. Có lẽ bạn tìm thấy bạn có đủ nội lực để tự xác định giá trị của bạn, hãy đừng phụ thuộc vào sự phán xét của người khác với những điều bạn đạt được.

Với những điều này, bạn sẽ luôn cảm thấy mình được yêu…


[RIGHT]Theo Sendafriend
Mực Tím Online
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#17. Hòn đá và tấm bê tông

Post by Bom »

Có một chú sâu non đang trên đường đến trường bỗng chú nhìn thấy một cành cây nằm vắt ngang chắn lối đi. Chú buồn bã lắc đầu:

[CENTER]Image [/CENTER]

_Cành cây to thế này làm sao ta trèo qua được.
Xung quanh khu vườn vắng tanh. Chú nhìn cành cây đang chắn ngang con đường duy nhất dẫn chú đến trường một cách bất lực rồi thở dài:
_Đành quay về thôi.
Thấy Sâu Non quay trở về, Sâu Mẹ lo lắng hỏi:
_Có chuyện gì thế con?
_Có một cành cây to như ông hộ pháp nằm chình ình giữa đường, con không thể đi qua được mẹ ạ.
Sâu Non lễ phép đáp lời mẹ.
_Thật sao?
_Nếu mẹ không tin, con sẽ dẫn mẹ đến đó.
Sâu Mẹ đi theo con, không phải vì bà không tin mà vì bà muốn nhìn xem cành cây đó lớn đến mức nào.
_Đấy, mẹ thấy chưa, con đã bảo là nó to như ông hộ pháp mà.
_Mẹ không nghĩ thế. Đúng là nó to gấp mười lần so với mẹ con mình nhưng nó chỉ bằng 1/100 thậm chí là 1/1000 của ông hộ pháp thôi. Nếu con cố gắng, con vẫn có thể vượt qua được.
_Không đâu mẹ, con không làm được đâu.
_Thì con cứ thử xem.
Sâu Mẹ nhìn Sâu Non, trong ánh mắt có cả sự trấn an và thúc giục.
Sâu Non từ từ tiến lại bên cành cây. Chú bám lấy cành cây rồi đu người lên. Được một lúc, hình như chú bị mỏi nên lại nghển cổ nhìn xuống:
- Mẹ ơi, con chịu thôi.
Rồi chú lại tụt xuống vì không đủ sức. Sâu Mẹ vẫn đứng bên cạnh giọng điềm tĩnh:
_Con nghĩ xem liệu có cách nào khác không? Hôm nay bằng giá nào con cũng phải đến trường, nếu không con sẽ bỏ trống bài kiểm tra quan trọng đấy.
Sâu Non nghĩ ngợi một lúc. Chú hít một hơi thật sâu lấy đà rồi trườn theo dọc cành cây. Chú chăm chú quan sát và phát hiện ra có một khe nhỏ. Chú cố gắng thu mình lại rồi chui qua sang bên kia đường. Dù Sâu mẹ đã bị che khuất sau cành cây nhưng Sâu Non vẫn sung sướng reo lên:
_Mẹ ơi, con thành công rồi.
Hôm đó, Sâu Non đến lớp muộn nhưng cô giáo vẫn cho chú vào lớp vì có lý do chính đáng. Sâu Non vui lắm, chú chăm chút cho bài kiểm tra quan trọng.
Lúc cô giáo trả bài, chỉ có mình Sâu Non được điểm 10. Sâu Non hớn hở về khoe với mẹ. Cành cây vẫn chắn ngang đường về của chú nhưng không làm chú bận tâm nữa.
Tối hôm đó, Sâu Mẹ đã thưởng cho Sâu Non một bữa ăn ngon.
Trong bữa ăn, bà đã nói với Sâu Non rằng: Trên con đường mà chúng ta đi sẽ có rất nhiều chướng ngại vật con ạ. Nhưng chướng ngại vật đó là hòn đá hay tấm bê tông là do cách chúng ta nhìn nhận chúng. Đừng bao giờ nhìn những chướng ngại vật con con thành tấm bê tông, chúng sẽ khiến con rối rắm và nhụt chí. Và nếu có gặp những tấm bê tông, con cũng đừng vội nản lòng khi chưa dùng đủ cách để vượt qua nó và con phải nghĩ đến cái đích mà con cần phải đến.

Sâu Non hiểu ẩn ý của mẹ. Nó ngoan ngoãn gật đầu:
_Hôm nay, con nhận được nhiều hơn một điểm 10 mẹ ạ./.



[RIGHT]Bùi Thu Hoàn
Mực Tím Online [/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#18. Viên đá

Post by Bom »

Đừng đi quá nhanh qua cuộc sống, đến nỗi mà không nhìn thấy những con người đang cần sự giúp đỡ.
Có một chàng trai trẻ, thành đạt tên là Josh, đi dụ lịch đến Chicago bằng chiếc xe Jaguar mới màu đen, với tốc độ rất nhanh. Khi xe đang chạy trên đường, thì bỗng ai đó đã ném viên đá vào xe của Josh. Anh vội thắng lại gấp, nhảy ra khỏi xe và phát hiện một vết lõm gần bên cánh cửa xe. Josh vô cùng tức giận, bỗng thấy một đứa trẻ đang đứng gần đó, anh tiến lại gần và quát lớn vào cậu: “Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này? Cậu đã ném đá vào xe của tôi? Cậu có biết viên đá đã làm xe tôi hư hỏng nặng và phải tốn khá nhiều tiền để sửa chúng không?”.



Cậu bé hốt hoảng nói:
_ Xin lỗi chú! Nhưng cháu không biết làm thế nào nữa. Cháu đã kêu cứu nhiều người nhưng không một ai dừng lại giúp đỡ cả, vì thế cháu đành phải ném viên đá vào xe của chú!
Những giọt nước mắt bắt đầu chảy trên khuôn mặt, cậu bé tiếp tục chỉ vào bãi đậu xe gần đó:
_ Đó là anh trai của cháu, bị chệch bánh xe lăn nên ngã ra đường, đang bị thương, nhưng cháu thì không thể đỡ anh ấy dậy được. Chú có thể giúp cháu đưa anh ta trở lại xe lăn không?
Josh không nói nên lời, vội chạy lại đỡ anh trai của câu bé lên xe lăn và lấy khăn tay lau sạch những vết trầy xước cho cậu. Cậu bé thấy vậy vội cám ơn Josh.
Mãi sau này ,Josh vẫn không bao giờ sữa chữa chỗ vết lõm mà viên đá của cậu bé gây ra. Bởi nó đã luôn nhắc nhở anh một điều rằng, đừng đi quá nhanh qua cuộc sống, đến nỗi mà không nhìn thấy những con người đang cần sự giúp đỡ.
[RIGHT] Phương Đông
Mực Tím Online
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#19. 6 lý do để thức dậy sớm hơn

Post by Bom »

[CENTER]Image
[/CENTER]

Cố gắng sắp xếp dậy sớm hơn khoảng 30 phút vào buổi sáng mỗi ngày, bạn sẽ nhận được vô số lợi ích đấy!

1. Có thời gian cho chính mình

Sáng sớm là thời gian tuyệt vời cho bạn có thể phát triển bản thân. Đã bao nhiêu lần bạn phàn nàn rằng bạn thậm chí còn không có thời gian đọc một quyển sách? Vậy thì, hãy đọc nó vào buổi sáng! Thời gian yên tĩnh vào buổi sáng là một món quà ông trời ban cho chúng ta và bạn nên sử dụng nó để tự giúp mình hoàn thiện hơn. Hãy biết dùng thời gian để làm sắc nét, rõ ràng hơn nhưng gì bạn đã có, đã thấy.

2. Có thời gian cho các bài tập thể dục

Sáng sớm là thời điểm thích hợp nhất cho những bài tập thể dục bởi không khí buổi sớm thường trong lành và mát nhất trong ngày. Bạn có thể tập các bài thể dục tại chỗ trong nhà hoặc chạy bộ, đi bộ trong các công viên... Bạn cũng có thể tập Yoga, ngồi thiền. Buổi sáng là thời gian tốt hơn cho thiền, bởi lẽ lúc đó, bạn đang ở trạng thái tươi mới nhất, não của bạn được thư giãn sau một đêm ngon giấc và trí não cũng sắc sảo hơn.

3. Chuẩn bị sẵn sàng cho những kế hoạch lớn

Hãy trang thủ làm những thứ nhỏ nhặt vào buổi sớm để có đủ thời gian làm những việc lớn trong ngày. Vào buổi sáng, bạn có thể check mail công việc, học tập, kiểm tra lại bài vở...

4. Tăng năng suất bản thân

Rõ ràng là thời gian càng nhiều thì bạn càng có thời gian giải quyết các công việc của mình.

[CENTER]Image

[/CENTER]
5. Buổi sáng để dành cho những tư duy sáng tạo

Jim Citrin nói: "Sự yên tĩnh của buổi sáng thường là thời điểm tâm trí của bạn lúc này rõ ràng nhất và tốt nhất, phù hợp để giải quyết những vấn đề quan trọng". Một nghiên cứu của ông này cũng chỉ ra rằng, hơn 80% các nhân vật ở vị trí "sếp", người điều hành đều thức dậy vào lúc 5h30 hoặc sớm hơn.

6. Cải thiện sức khoẻ

Ngoài việc có thêm thời gian tập thể dục, việc dậy sớm hơn vào mỗi ngày giúp bạn có đủ thời gian ăn uống chậm rãi và no. Tránh trường hợp ăn vội vàng, dẫn đến đau dạ dày hoặc bỏ bữa sáng, gây mệt, lả và đói, không tập trung học được. Buổi sáng, vào giờ cao điểm, tại một số nơi sẽ bị tắc đường, dậy sớm, đi học/làm sớm, giúp bạn tránh lãng phí thời gian chờ đợi và khỏi phải hít mùi khói xe, hứng nắng nóng mùa hè.
[RIGHT]Tuấn Ngọc
Mực Tím Online[/RIGHT]
[LEFT][RIGHT]--------------

[LEFT] [/LEFT]
[/RIGHT]
[LEFT]Dành cho một số người hay thức khuya và dậy muộn :)
Tất nhiên đó là một thói quen ko dễ gì bỏ, nhưng nếu có thể cố gắng để làm những việc khác thì sao ko thể cố gắng để thay đổi thói quen đó :)
Ganbatte Kudasai ! :)
[/LEFT]

[/LEFT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#20. Bạn và người quen

Post by Bom »

[CENTER][CENTER]Image
[/CENTER]

[/CENTER]


Trong cuộc sống, chúng ta có rất nhiều người quen, nhưng bạn thì rất ít. Có sự khác nhau giữa bạn và người quen.
Người quen là người mà ta biết tên, ta gặp gỡ hàng ngày, có vài điểm tương đồng với ta và ta cảm thấy thoải mái khi trò chuyện với họ.
Nhưng họ là người mà ta không thể chia sẻ cuộc sống của mình, đôi khi ta không thể hiểu được cuộc sống của họ, bởi vì ta chưa hiểu về họ.
Còn bạn là người mà ta yêu quý, luôn nghĩ về họ. Bạn là người mà ta cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh họ, vì họ luôn biết quan tâm, chăm sóc ta. Khi ta có niềm vui hay nỗi buồn, thì bạn là người mà ta muốn chia sẻ.
Bạn là người mà không bao giờ cười vào nỗi đau của ta. Nếu bạn làm ta đau khổ, họ sẽ cố gắng tìm mọi cách để làm lành vết thương đó.
Bạn là người kéo ta ra khỏi những lỗi lầm và giúp ta trở thành người tốt. Là người luôn nắm chặt bàn tay ta, luôn theo dõi từng bước đi củ ta.



Trong cuộc sống, chúng ta có rất nhiều người quen, nhưng bạn thì rất ít. Vì vậy, hãy cố gắng tìm ra những người bạn thực sự tốt với mình.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#21. Hãy giữ ước mơ

Post by Bom »

Tôi có người bạn tên là Monty Roberts, người đang làm chủ một trang trại ngựa ở San Ysidro. Anh đã cho tôi mượn ngôi nhà của mình để tổ chức một buổi gây quỹ từ thiện. Trước khi rời khỏi trang trại, Monty đã kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện: “Câu chuyện bắt đầu từ một chàng thanh niên là con trai của một người huấn luyện ngựa đi hết nơi này đến nơi khác, từ chuồng ngựa này đến chuồng ngựa khác, đường đua này đến đường đua khác, đồn điền này sang đồn điền khác, trang trại này sang trang trại khác để huấn luyện ngựa. Bởi vậy, việc học của cậu con trai liên tục bị gián đoạn. Khi anh ta học trung học phổ thông, cậu được yêu cầu viết một bài luận về những điều cậu muốn làm khi lớn lên.



[CENTER]Image

[/CENTER]
Vào buổi tối hôm đó, anh ta viết một bài luận dài bảy trang giấy nói về ước mơ của mình là làm chủ một trại ngựa. Cậu viết thật chi tiết về ước mơ của mình, thậm chí cậu còn vẽ phác họa sơ đồ một trang trại rộng 200 mẫu, miêu tả vị trí của tất cả toà nhà, chuồng ngựa và đường đua. Sau đó anh ta vẽ một ngôi nhà rộng hơn ngàn mét vuông toạ lạc trên trang trại mơ ước.
Cậu đã dồn hết tâm sức của mình vào bản kế hoạch đó và ngày hôm sau cậu nộp bài luận này cho giáo viên mình. Hai ngày sau, thầy giáo đã trả bài luận lại cho cậu. Ngay trang đầu tiên của bài luận là một điểm F mà đỏ thật to với dòng chữ ghi chú: “Hãy gặp tôi sau giờ học”.
Cậu đã gặp thầy và hỏi: “Tại sao em lại nhận điểm F?”
Vị thầy giáo trả lời: “Đây là một ước mơ phi thực tế đối với một chàng trai như bạn. Bạn không có tiền. Bạn xuất thân từ một gia đình có cuộc sống không ổn định. Bạn không có tài xoay xở. Việc sở hữu một trang trại ngựa đòi hỏi phải có thật nhiều tiền. Bạn phải mua đất, phải chi tiền cho việc gây giống ngựa thuần chủng và sau đó là chi phí cho đàn ngựa giống này. Bạn không có cách nào để thực hiện điều này cả”. Sau đó, thầy giáo nói thêm: “Nếu bạn làm lại bài luận này với một ước mơ thực tế hơn, tôi sẽ xem xét lại”.
Cậu con trai khi trở về nhà đã suy nghĩ rất kỹ về lời nói của người thầy. Cậu đã hỏi cha mình cậu nên làm gì. Người cha nói: “Con trai yêu quý, mọi quyết định đều tùy thuộc vào con cả”. Sau đó một tuần, cậu con trai mang bài luận cũ của mình, không chỉnh sửa bất cứ điều gì đến gặp người thầy.
Cậu ghi chú: “Thầy có thể giữ nguyên điểm F, còn em sẽ tiếp tục theo đuổi ước mơ này”.
Sau đó, Monty Roberts đã quay qua chúng tôi và nói: “Tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện này bởi các bạn đang ngồi trong ngôi nhà rộng hơn ngàn mét vuông, ngay giữa trang trại ngựa 200 mẫu như trong bài luận đó. Tôi đã đóng khung bài luận đó và treo chúng gần lò sưởi”. Anh ta nói thêm: “Vào mùa hè cách đây hai năm, vị thầy giáo đó đã đưa 30 đứa trẻ đến cắm trại trên trang trại của tôi trong vòng một tuần. Trước khi rời khỏi đây, thầy giáo đã nói với tôi: “Monty, giờ thì tôi có thể nói với em điều này. Khi tôi là giáo viên của em, tôi đã phá hỏng ước mơ của bao học trò. Nhưng thật là may, em đã đủ nghị lực để không từ bỏ ước mơ”.


Câu chuyện nhắc nhở chúng ta một điều rằng, đừng bao giờ để bất kỳ ai phá vỡ ước mơ của mình cả, hãy làm theo trái tim của bạn.



[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#22. Bài học từ chiếc hố

Post by Bom »

Bạn hăm hở đến trường trên con đường hai bên là cây xanh. Bỗng, “Á!”, bạn lọt xuống cái hố ngay giữa đường...
Bạn mới chuyển nhà và đây là tuần đầu tiên bạn đi đến ngôi trường mới…

[CENTER] Image

[/CENTER]
Thứ hai
Bạn hăm hở đến trường trên một con đường đất bằng phẳng, hai bên là hàng cây xanh mát. Bạn vui vẻ huýt sáo, mải mê ngắm nhìn bầu trời trong xanh. Bỗng, “Á!”, bạn lọt xuống cái hố ai đó đào ngay giữa đường. Loay hoay thật lâu bạn mới leo được ra ngoài. “Đó chỉ là sự cố ngoài ý muốn” — bạn lẩm nhẩm.

Thứ ba
Bạn lại đến trường trên con đường ấy, lại vui vẻ huýt sáo và nhìn ngắm bầu trời. Và “Phịch”, bạn lại rơi xuống cái hố hôm qua. Bạn lại khổ sở tìm cách leo ra khỏi hố. Bạn càu nhàu “Mình quên mất. Mình thật vô ý quá”.

Thứ tư
Bạn lại đi trên con đường ấy, và, tất nhiên, lại rơi xuống hố. Bạn biết mình quá bất cẩn. Nhưng đã “dày dặn kinh nghiệm”, bạn nhanh chóng thoát ra.

Thứ năm
Con đường đã trở nên quá quen thuộc với bạn, và bạn biết rõ cái hố đang ngay phía trước. Vì thế khi sắp đến gần, bạn đi vòng qua nó. Tuy xa hơn một chút nhưng an toàn.

Thứ sáu
Quyết định “bye bye” cái hố, bạn rẽ qua đường khác. Ngày đầu tiên bạn đến lớp đúng giờ.

Vấn đề không phải là bao lâu mà là cuối cùng bạn đã thay đổi thế nào.

1.
Mỗi lần rơi xuống là mỗi lần bạn phải tự mình tìm cách leo lên, không phải ngồi đấy và đợi người đến giúp.
2. Cùng một cái hố, tại sao bạn rơi xuống đến 3 lần? Lần đầu là do sự cố, nhưng từ lần thứ hai trở đi, ấy là lỗi của bạn: bạn đã không rút ra kinh nghiệm và tiếp tục những bất cẩn, sai lầm.
3. Mỗi lần vấp ngã là mỗi lần bạn rút ra bài học, để đứng lên và khắc phục chính mình.

Ai làm chủ cuộc đời của bạn? Chính bạn. Bạn là người toàn quyền lựa chọn con đường bạn sẽ đi.

[RIGHT]Sue
Mực Tím Online
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
User avatar
Bom
Posts: 4386
Joined: Thu Dec 10, 2009 12:56 am

#23. Phủi bụi tâm hồn

Post by Bom »

Bao lâu còn giữ trong lòng những bực dọc, ghen tuông, hờn giận…tâm hồn bạn thật sự vẫn chưa được bình yên.



[CENTER] Image

[/CENTER]


Có chuyện buồn, bạn có quyền giữ riêng cho mình nhưng nếu cứ mãi để chuyện đó ảnh hưởng, tác động đến bạn thì thật không nên chút nào. Bởi bạn không thể biết được mình sẽ làm gì trong cơn tức giận. Bạn có thể chỉ làm tồn thương chính bạn nhưng cũng có thể chính bạn đang vô tình làm tổn thương những người xung quanh bạn.

Có lúc nào bạn dỗi hờn, bỏ cơm…Cáu um lên với mẹ khi mẹ hỏi han quá nhiều… Có lúc nào bạn ném đồ đạc linh tinh chỉ vì vừa nhận được một điểm kém trên lớp…Có khi nào bạn hét ầm lên với nhóc em khi thằng nhóc quậy tứ tung trong phòng bạn…Có quá nhiều lí do khiến bạn tức giận, khiến bạn buồn phải không?

Bạn hãy dùng cây chổi mang tên tha thứ để phủi bụi cho tâm hồn mình nhé. Trước tiên dùng cây chổi ấy quét đi những ưu tư trong bạn. Đó gọi là tha thứ cho chính mình. Bạn là người kiến thiết và dựng xây chính cuộc sống của mình. Thế thì vì lí do gì mà mình bất công với mình chứ bạn nhỉ?

Nhưng phủi đi giận hờn trong mình không đồng nghĩa với việc quét nó sang nhà hàng xóm đâu nhé. Chia sẻ với người thân những phiền muộn của mình cũng là điều hay. Tuy nhiên, chia sẻ theo phương pháp kể lể, trách móc,..thì bạn lại đang làm xấu tình hình đó. Liệu bạn có thể khách quan hay dám thừa nhận tất cả lỗi lầm là do mình. Vậy nên đừng bắt người thân và cả chính mình nữa nghe lại những chuyện không nên nghe lại nhé.



Tha thứ và cho đi là cách hay nhất để bạn làm sạch tâm hồn mình. Không phải ai cũng dễ dàng làm được chuyện này. Nhưng cũng không có nghĩa là không thể phải không bạn…

[RIGHT]Gia Bình
Mực Tím Online
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
Post Reply

Return to “Cuộc sống quanh ta”