Cuộc sống là một chiếc hộp bí mật, mà mỗi ngày ta khám phá từng chút, từng chút những bí mật đó.
Để đến 1 ngày nào ta có thể mở tung và cảm nhận.
Để những bí mật đó giúp ta trở nên hoàn hiện, và một cuộc sống đẹp tươi.
#01. Đừng thay đổi thế giới
#02. Chiếc bình nứt
#03. Cái rìu của người tiều phu
#04. Những ô cửa sổ màu vàng
#05. Câu chuyện về một hòn đá cô đơn
#06. Chướng ngại vật trên đường
#07. Sức mạnh cuộc sống
#08. Sự thật
#09. Hạnh phúc là tùy ở ta
#10. Bài học từ những cú ngã
#11. Chiếc giỏ đựng than
#12. Vượt qua sự lo âu
#13. Hai viên gạch xấu xí
#14. Khoảng cách trái tim
#15. Kiểm tra sự tự tin
#16. Mãi yêu
#17. Hòn đá và tấm bê tông
#18. Viên đá
#19. 6 lý do để thức dậy sớm hơn
#20. Bạn và người quen
#21. Hãy giữ ước mơ
#22. Bài học từ chiếc hố
#23. Phủi bụi tâm hồn
#24. Vận rủi vận may
#25. Chiếc hộp rỗng
#26. Kỳ quan thế giới
#27. Phần quan trọng nhất của cơ thể
#28. Cuộc sống là phải như thế nào?
#29. Bài học cuộc sống
#30. Để trở thành người tốt
#31. Chìa khóa niềm vui
#32. Thêm một cơ hội
#33. Để ngày mới luôn tràn ngập niềm hứng khởi
#34. Theo đuổi ước mơ
#35. Làm thế nào để vượt qua khó khăn
#36. Hạnh phúc như một chú bướm
#37. Đôi khi
#38. Món quà năm mới
#39. Mãi yêu
#40. Hoa ngọc lan
#41.Những con sao biển
#42. Hạt giống cho đời
#43. Khám phá bí mật về luật hấp dẫn
#44. Tại sao phải mỉm cười
#45. Tha thứ - cơ sở của luật hấp dẫn
#46. Phép màu của đợi chờ
#47. Ai là người bạn nghĩ đến đầu tiên
#48. Một cú ngã
Mỗi ngày một "Bí Mật Cuộc Sống"
Mỗi ngày một "Bí Mật Cuộc Sống"
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
#1. Đừng thay đổi thế giới
http://muctim.com.vn/article/media/2010/5-23/37748/1%282%29.jpg
Ngày xưa, có vị vua cai trị cả một vương quốc rộng lớn. Vào ngày nọ, ông quyết định đến thăm những vùng đất xa xôi của đất nước.
Khi quay trở về cung điện, nhà vua phàn nàn rằng chân của mình rất đau, bởi vì đây là lần đầu tiên ông phải đi một chặng đường dài như thế và những con đường mà ông đi qua đều gập ghềnh, đầy sỏi đá. Nhà vua ra lệnh cho tất cả mọi người trong vương quốc hãy bao phủ tất cả các con đượng lại bằng da của súc vật. Tuy nhiên, để làm được điều này phải cần hàng ngàn da cừu và tốn nhiều tiền của.
Một vị quan đại thần thong thái đã dũng cảm đến gặp nhà vua và nói: “Tại sao hoàng thượng lại phải tốn tiền và công sức vào những điều không cần thiết như thế? Tại sao ngài không cắt một miếng da cừu để bọc đôi chân của mình lại?”
Nhà vua rất ngạc nhiên trước những lời nói của vị quan đại thần này. Ông suy nghĩ một lúc và quyết định sai mọi người làm cho mình một đôi giày bằng da cừu.
Đôi khi trong cuộc sống, để biến thế giới này thành một nơi hạnh phúc, thì cách tốt nhất là nên thay đổi chính bản thân mình, trái tim mình, chứ đừng bao giờ bắt cả thế giới thay đổi theo ý muốn của bạn.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online[/RIGHT]
[LEFT][LEFT]
[/LEFT]
[/LEFT]

Ngày xưa, có vị vua cai trị cả một vương quốc rộng lớn. Vào ngày nọ, ông quyết định đến thăm những vùng đất xa xôi của đất nước.
Khi quay trở về cung điện, nhà vua phàn nàn rằng chân của mình rất đau, bởi vì đây là lần đầu tiên ông phải đi một chặng đường dài như thế và những con đường mà ông đi qua đều gập ghềnh, đầy sỏi đá. Nhà vua ra lệnh cho tất cả mọi người trong vương quốc hãy bao phủ tất cả các con đượng lại bằng da của súc vật. Tuy nhiên, để làm được điều này phải cần hàng ngàn da cừu và tốn nhiều tiền của.
Một vị quan đại thần thong thái đã dũng cảm đến gặp nhà vua và nói: “Tại sao hoàng thượng lại phải tốn tiền và công sức vào những điều không cần thiết như thế? Tại sao ngài không cắt một miếng da cừu để bọc đôi chân của mình lại?”
Nhà vua rất ngạc nhiên trước những lời nói của vị quan đại thần này. Ông suy nghĩ một lúc và quyết định sai mọi người làm cho mình một đôi giày bằng da cừu.
Đôi khi trong cuộc sống, để biến thế giới này thành một nơi hạnh phúc, thì cách tốt nhất là nên thay đổi chính bản thân mình, trái tim mình, chứ đừng bao giờ bắt cả thế giới thay đổi theo ý muốn của bạn.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online[/RIGHT]
[LEFT][LEFT]
[/LEFT]
[/LEFT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
#2. Chiếc Bình Nứt
Một người gánh nước ở Ấn Độ có hai chiếc bình lớn. Một cái bình còn rất tốt, cái còn lại có một lỗ nứt nên nước thường bị rỉ và chảy ra ngoài. Khi anh ta gánh nước về đến nhà thì chỉ còn được nửa bình.
Bình tốt thấy thế liền tỏ ra tự hào, kiêu ngạo, trong khi chiếc bình nứt lại cảm thấy xấu hổ về sự không hoàn hảo của mình. Một ngày, bên bờ suối, chiếc bình nứt đã tự nhận sự thất bại của mình với người gánh nước: “Tôi cảm thấy xấu hổ về bản thân mình và tôi muốn xin lỗi ngài. Bởi vì vết nứt của tôi, nên dù làm việc chăm chỉ, ông cũng không đạt được kết quả như mong đợi”.
Người gánh nước liền nói: “Bạn có chú ý những bông hoa bên vệ đường kia không? Tôi biết bạn có một vết nứt, nên tôi đã trồng những bông hoa này. Mỗi ngày, khi tôi gánh nước trở về nhà, những giọt nước chảy ra từ vết nứt của bạn sẽ giúp chúng ngày càng phát triển. Và giờ đây, tôi có thể hái những bông hoa này về để trang trí cho ngôi nhà của mình”.
[CENTER]*** [/CENTER]
Trong cuộc sống, ai cũng có những khuyết điểm riêng của mình như chiếc bình nứt kia. Nhưng nếu chúng ta biết cách tận dụng chúng, thì mọi thứ đều sẽ trở nên có ích hơn.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online[/RIGHT]
Bình tốt thấy thế liền tỏ ra tự hào, kiêu ngạo, trong khi chiếc bình nứt lại cảm thấy xấu hổ về sự không hoàn hảo của mình. Một ngày, bên bờ suối, chiếc bình nứt đã tự nhận sự thất bại của mình với người gánh nước: “Tôi cảm thấy xấu hổ về bản thân mình và tôi muốn xin lỗi ngài. Bởi vì vết nứt của tôi, nên dù làm việc chăm chỉ, ông cũng không đạt được kết quả như mong đợi”.
Người gánh nước liền nói: “Bạn có chú ý những bông hoa bên vệ đường kia không? Tôi biết bạn có một vết nứt, nên tôi đã trồng những bông hoa này. Mỗi ngày, khi tôi gánh nước trở về nhà, những giọt nước chảy ra từ vết nứt của bạn sẽ giúp chúng ngày càng phát triển. Và giờ đây, tôi có thể hái những bông hoa này về để trang trí cho ngôi nhà của mình”.
[CENTER]*** [/CENTER]
Trong cuộc sống, ai cũng có những khuyết điểm riêng của mình như chiếc bình nứt kia. Nhưng nếu chúng ta biết cách tận dụng chúng, thì mọi thứ đều sẽ trở nên có ích hơn.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
#3. Cái rìu của người tiều phu

Ngày xưa, có một người tiều phu khoẻ mạnh đến xin việc ở chỗ một thương gia buôn gỗ và anh ta được nhận vào làm. Lương người tiều phu khá cao và điều kiện làm việc rất tốt nên luôn cố gắng làm việc thật chăm chỉ để xứng đáng với sự tín nhiệm của ông chủ.
Ông chủ đưa một cái rìu và hướng dẫn cho anh khu vực làm việc của mình. Ngày đầu tiên người tiều phu mang về 18 cây gỗ. Ông chủ thấy vậy liền động viên: “Xin chúc mừng! Cứ thế mà phát huy nhé!”. Lời nói của ông chủ đã tác động mạnh đến người tiều phu, khích lệ anh làm việc tốt hơn nữa. Ngày hôm sau người tiều phu làm việc chăm chỉ hơn ngày hôm trước, nhưng cũng chỉ mang về 15 cây gỗ. Ngày thứ ba, anh cố gắng hơn nữa, nhưng cũng chỉ đốn được 10 cây gỗ. Càng ngày anh mang về số gỗ càng ít.
“Có lẽ sức khoẻ của mình đã yếu đi”, người tiều phu tự nghĩ. Anh đã đi gặp ông chủ để xin lỗi và nói rằng anh không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình nữa.
“Lần cuối cùng anh mài chiếc rìu là khi nào?”, ông chủ hỏi.
“Mài rìu ư? Tôi không có thời gian để mài chiếc rìu của tôi. Tôi luôn bận rộn với công việc chặt cây”.
Nếu bạn cảm thấy mệt mỏi, hãy ngừng tay và xem lại “lưỡi rìu” của bạn và hãy mài sắc nó trước khi bạn kiệt sức.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online [/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
#4. Những ô cửa sổ màu vàng
Ngày xưa, tại một thung lũng nọ, có một cậu bé sống trong một gia đình rất nghèo.
Hằng ngày, cậu và gia đình phải dậy từ rất sớm để ra đồng làm việc.
[CENTER] http://www.muctim.com.vn/article/media/2010/5-19/37679//ocuaso.jpga.jpg
[/CENTER]
Một hôm, sau buổi làm việc, cậu bé xin cha được ở lại để ngắm hoàng hôn trên cánh đồng. "Hoàng hôn thật đẹp!" - đó là điều đầu tiên cậu bé thốt lên khi nhìn thấy mặt trời đang lặn.
Mặt trời lúc này như một hòn lửa khổng lồ. Ánh sáng đỏ rực phát ra như bao trùm lấy vạn vật. Mọi thứ dường như được nhuộm một màu đỏ cuả hoàng hôn. Bất chợt, cậu bé nhìn thấy một màu vàng lóe lên tận chân trời. Thì ra đó là ánh sáng phát ra từ những ô cửa ở cuối cánh đồng.
- Sao những ô cửa đó lại màu vàng nhỉ? - cậu bé thầm nghĩ.
- Chắc là những ô cửa đó làm bằng vàng, vậy thì cả ngôi nhà đó chắc cũng làm bằng vàng, sao lại có cả một ngôi nhà bằng vàng nhỉ? - cậu bé tiếp tục với những suy nghĩ của mình.
Để trả lời những thắc mắc đó, ngày hôm sau cậu bé quyết định đi đến cuối cánh đồng để được tận mắt xem ngôi nhà bằng vàng ấy.
Sáng hôm sau, cậu bắt đầu khởi hành. Đi, đi mãi. Cuối cùng cậu cũng đến nơi. Bây giờ trời đã xế chiều, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Sắc đỏ lại bao trùm tất cả. Ngước mắt nhìn lên, cậu bé ngạc nhiên khi trước mặt mình không phải là một ngôi nhà bằng vàng, mà chỉ là một ngôi nhà bình thường như chính ngôi nhà của cậu. Nhà được lợp ngói đỏ, những ô cửa sổ cũng không làm bằng vàng. Thất vọng, cậu quay lưng bỏ về. Bất ngờ, cậu lại nhìn thấy những ô cửa sổ màu vàng ở cuối cánh đồng hướng về phía nhà mình. Ánh sáng vàng nơi cuối chân trời hắt ra từ những ô cửa sổ nhà cậu. Cậu bé chợt nhận ra không phải là những ô cửa sổ làm bằng vàng, mà là ánh sáng lúc hoàng hôn chiếu vào những ô cửa hắt ra mà thôi.
Chẳng cần phải di đâu xa để tìm kiếm. Cũng như cậu bé này, nhiều người vẫn cứ mãi kiếm tìm hạnh phúc ở nơi nào đó xa xôi mà họ lại quên mất hạnh phúc ở ngay xung quanh mình.
[RIGHT] Cao Thị Ánh Ngọc
Mực Tím Online
[/RIGHT]
Hằng ngày, cậu và gia đình phải dậy từ rất sớm để ra đồng làm việc.
[CENTER] http://www.muctim.com.vn/article/media/2010/5-19/37679//ocuaso.jpga.jpg

Một hôm, sau buổi làm việc, cậu bé xin cha được ở lại để ngắm hoàng hôn trên cánh đồng. "Hoàng hôn thật đẹp!" - đó là điều đầu tiên cậu bé thốt lên khi nhìn thấy mặt trời đang lặn.
Mặt trời lúc này như một hòn lửa khổng lồ. Ánh sáng đỏ rực phát ra như bao trùm lấy vạn vật. Mọi thứ dường như được nhuộm một màu đỏ cuả hoàng hôn. Bất chợt, cậu bé nhìn thấy một màu vàng lóe lên tận chân trời. Thì ra đó là ánh sáng phát ra từ những ô cửa ở cuối cánh đồng.
- Sao những ô cửa đó lại màu vàng nhỉ? - cậu bé thầm nghĩ.
- Chắc là những ô cửa đó làm bằng vàng, vậy thì cả ngôi nhà đó chắc cũng làm bằng vàng, sao lại có cả một ngôi nhà bằng vàng nhỉ? - cậu bé tiếp tục với những suy nghĩ của mình.
Để trả lời những thắc mắc đó, ngày hôm sau cậu bé quyết định đi đến cuối cánh đồng để được tận mắt xem ngôi nhà bằng vàng ấy.
Sáng hôm sau, cậu bắt đầu khởi hành. Đi, đi mãi. Cuối cùng cậu cũng đến nơi. Bây giờ trời đã xế chiều, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Sắc đỏ lại bao trùm tất cả. Ngước mắt nhìn lên, cậu bé ngạc nhiên khi trước mặt mình không phải là một ngôi nhà bằng vàng, mà chỉ là một ngôi nhà bình thường như chính ngôi nhà của cậu. Nhà được lợp ngói đỏ, những ô cửa sổ cũng không làm bằng vàng. Thất vọng, cậu quay lưng bỏ về. Bất ngờ, cậu lại nhìn thấy những ô cửa sổ màu vàng ở cuối cánh đồng hướng về phía nhà mình. Ánh sáng vàng nơi cuối chân trời hắt ra từ những ô cửa sổ nhà cậu. Cậu bé chợt nhận ra không phải là những ô cửa sổ làm bằng vàng, mà là ánh sáng lúc hoàng hôn chiếu vào những ô cửa hắt ra mà thôi.
Chẳng cần phải di đâu xa để tìm kiếm. Cũng như cậu bé này, nhiều người vẫn cứ mãi kiếm tìm hạnh phúc ở nơi nào đó xa xôi mà họ lại quên mất hạnh phúc ở ngay xung quanh mình.
[RIGHT] Cao Thị Ánh Ngọc
Mực Tím Online
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
#5. Câu chuyện về một hòn đá cô đơn

Từ rất lâu rồi, Ngọc lục bảo (Emerald) luôn được mọi người yêu mến vì nó là một trong những loại đá quí......tạo nên sự quyến rũ cho nữ giới cũng như sự sang trọng cho những ai sở hữu nó. Nhưng bản thân Ngọc lục bảo thì không như vậy, nó mặc cảm vì không có vẻ kiêu sa của hồng ngọc, hay vẻ thùy mị của ngọc trai. Bên cạnh đó, nó thấy rằng ít ai có thể đeo nó khi đến dự những buổi tiệc quan trọng vì màu sắc của nó rất kén chọn trang phục và dáng người.
Chính vì thế mà ngày này qua ngày khác, sự tự ti càng lớn dần. Cho đến một ngày nó bị người ta lãng quên thật sự khi người ta nhận thấy nó không còn tỏa sáng và cũng giống như những thứ đá có màu sắc khác. Một thứ đá rất đơn thuần và không có điểm gì nổi bật. Nó dần bị đào thải và bị ném xuống suối để sống cuộc sống của đá cuội: lặng lẽ và cô đơn.
Rồi một ngày nọ, có một người thanh niên rất phong độ ghé ngang con suối nhỏ - nơi mà Ngọc lục bảo đang sống. Bất chợt, người thanh niên dừng lại, chàng ngồi cạnh bờ suối và suy nghĩ xa xăm. Chàng bỗng nhiên tâm sự một mình...
Câu chuyện rất lãng mạn về chàng và một nàng công chúa xinh đẹp, thông minh và có một trái tim rất lương thiện. Tiếng lành đồn xa, chàng - hoàng tử của nước láng giềng đã lặn lội đường xa tìm đến.
Chàng yêu công chúa từ cái nhìn đầu tiên nhưng công chúa không muốn lấy hoàng tử vì nàng đang đợi người mang món quà sinh nhật đến cho nàng như lời tiên đoán của bà tiên đỡ đầu:
"Người ấy sẽ là chồng của công chúa vì người ấy sẽ trao cho công chúa một món quà mang đến một vẻ đẹp huyền bí và sang trọng vào bậc nhất. Nó mang đến một chút bí ẩn và quyền lực cho những ai sở hữu nó. Đó chính là một hòn đá với màu sắc rất riêng mà chỉ có thể tồn tại trong truyền thuyết...một hòn đá mang đến hạnh phúc."
Sinh nhật lần thứ 18 sắp đến và công chúa đã chờ đợi người ấy quá lâu, nàng không thể từ bỏ sự mong đợi của mình vào phút cuối. Nhưng công chúa cũng rất yêu hoàng tử!... làm sao đây?... cuối cùng, công chúa lâm bệnh nặng mà không thuốc thang nào hiệu nghiệm. Nàng ốm liệt giường và bất tỉnh cả tuần lễ nay. Hoàng tử rất đau khổ vì ngày ngày phải nhìn thấy vẻ mặt công chúa ngày càng xanh xao.
Cuối cùng, chàng quyết định ra đi tìm hòn đá ấy vì chỉ có hòn đá ấy mới mang lại hạnh phúc cho công chúa, mặc dù biết rằng sau khi tìm thấy hòn đá ấy thì công chúa sẽ lấy người sở hữu hòn đá đó và hoàng tử sẽ là người thua cuộc. Nhưng không còn cách nào khác, thà hy sinh mình chứ chàng không muốn nhìn thấy công chúa chết.
Vậy là chàng đã ra đi, chàng đi đã rất lâu mà vẫn không tìm thấy thứ đá ấy. Cuối cùng, chàng gần như kiệt sức và số phận đã đưa chàng đến con suối nhỏ này.
Nghe câu chuyện cảm động ấy tự nhiên hòn đá chảy nước mắt. Hòn đá cũng biết khóc vì nó có linh tính. Không biết nó khóc bao lâu nhưng nước mắt của nó đã cuốn trôi bao nhiêu rong rêu lâu nay bám trên người nó để lộ ra những đường nét sắc sảo trên cơ thể nó.
Dưới làn nước trong xanh, mát lạnh, vẻ đẹp của nó tỏa sáng lấp lánh và tinh khiết hơn bao giờ hết.
Bất chợt, hoàng tử nhìn thấy hòn đá và nó làm chàng rất đỗi ngạc nhiên khi nhìn thấy một hòn đá với màu sắc kỳ lạ như vậy. Chàng bước xuống suối và đến gần nó, chàng nhặt nó lên, ngắm nghía và chàng nhận ra đó chính là hòn đá mà công chúa chờ đợi.
Ngay lập tức, hoàng tử mang nó về kinh đô, chàng giao nó cho một người thợ kim hoàn giỏi nhất để gọt giũa lại. Mấy ngày chịu đựng đau đớn đã qua, cuối cùng, Ngọc lục bảo đã về lại với chính mình, về lại với vẻ đẹp gần như hoàn hảo khi xưa. Nó được hoàng tử đem đến tặng cho công chúa.
Rất khẽ, công chúa mở mắt ra, nàng nhìn thấy hòn đá ngay ngày sinh nhật của mình, nàng mỉm cười vì tấm lòng của hoàng tử, nàng khỏi bệnh!
Một tuần lễ sau, hai người tổ chức một lễ cưới rất đẹp và trang trọng. Công chúa không hề đeo bất kỳ trang sức nào ngoài chiếc nhẫn có đính một viên Ngọc lục bảo. Ngọc lục bảo rất tự hào vì nó chính là món trang sức quí giá nhất được công chúa trân trọng đến thế.
[CENTER]

[/CENTER]
Ngay phút giây trọng đại nhất, bà tiên đỡ đầu xuất hiện, bà chúc công chúa một lời chúc cho hạnh phúc của hai người. Đoạn, bà đặt tay lên viên ngọc lục bảo và nói:
"Không phải thời gian làm người ta lãng quên ngươi, Ngọc lục bảo! Mà ngươi bị lãng quên vì ngươi không cố gắng tự làm mình tỏa sáng. Ngươi biết không, ngươi là một tạo vật của Thượng Đế. Không có một thứ gì Thượng Đế tạo ra lại vô dụng cả, ngươi quá tự ti và chính sự tự ti khiến ngươi không nhìn thấy cái đẹp trong chính ngươi. Có thể với người này ngươi không là gì cả nhưng với người khác ngươi lại có một ý nghĩa to lớn... và sự thật đã chứng minh điều đó".
Nói xong, bà tiên biến mất, nhưng Ngọc lục bảo đã suy nghĩ rất nhiều. Từ đó, Ngọc lục bảo đã luôn tỏa sáng với một vẻ đẹp rất riêng, không lẫn lộn với bất kỳ thứ đá quí nào và nó đã được trân trọng cho đến ngày nay.
Cuộc đời đẹp nhất khi chúng ta là chính mình và biết yêu quý bản thân mình.
"Mỗi người sinh ra đều có một ý nghĩa riêng, nếu không thế giới này đâu cần có nhiều người đến như vậy"...
[RIGHT]
Nguồn: Xitrum.net
Mực Tím Online
[/RIGHT]


<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
#6. Chướng ngại vật trên đường
Ngày xưa, có một ông vua muốn biết người dân của mình sống ra sao, nên giả làm thường dân ra ngoài cung thành. Ông đặt hòn đá cuội thật to giữa đường đi, sau đó núp vào một góc và quan sát xem liệu mọi người dân sẽ phản ứng thế nào với chướng ngại vật này. Một vài quan lại, thương gia giàu có đi ngang qua, thấy hòn đá thì tỏ ra khó chịu và còn lớn tiếng khiển trách nhà vua tại sao không cho người quét dọn đường xá sạch sẽ, nhưng không ai chịu dời nó đi cả.
Bỗng một người nông dân nghèo đi ngang qua, tay xách một giỏ rau đầy. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền đặt chiếc giỏ của mình xuống, cố gắng di chuyển nó sang một bên đường. Sau nhiều nỗ lực, cuối cùng ông cũng thành công. Và lúc bấy giờ, ông mới nhìn thấy túi tiền nằm trên đường, nơi hòn đá lúc nãy nằm. Túi tiền chính là phần thưởng của nhà vua đặt phía dưới tảng đá để ban tặng cho người nào biết cách di chuyển tảng đá trên đường.
Mỗi trở ngại đều ẩn chứa một cơ hội cho con người, nếu ai biết cách vượt qua sẽ có được một tương lai tốt đẹp.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online
[/RIGHT]
Bỗng một người nông dân nghèo đi ngang qua, tay xách một giỏ rau đầy. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền đặt chiếc giỏ của mình xuống, cố gắng di chuyển nó sang một bên đường. Sau nhiều nỗ lực, cuối cùng ông cũng thành công. Và lúc bấy giờ, ông mới nhìn thấy túi tiền nằm trên đường, nơi hòn đá lúc nãy nằm. Túi tiền chính là phần thưởng của nhà vua đặt phía dưới tảng đá để ban tặng cho người nào biết cách di chuyển tảng đá trên đường.
Mỗi trở ngại đều ẩn chứa một cơ hội cho con người, nếu ai biết cách vượt qua sẽ có được một tương lai tốt đẹp.
[RIGHT]Phương Đông
Mực Tím Online
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
#7. Sức mạnh cuộc sống
Có một cậu bé đang chơi với đống cát ở trước sân. Khi đào một đường hầm trong đống cát, cậu bé đụng phải một tảng đá lớn. Cậu bé liền tìm cách đẩy nó ra khỏi đống cát. Cậu bé dùng đủ mọi cách, cố hết sức lực nhưng rốt cuộc vẫn không thể đẩy được tảng đá ra khỏi đống cát. Đã vậy bàn tay của cậu còn bị trầy xước, rướm máu. Cậu bật khóc rấm rứt trong thất vọng. Người bố ngồi trong nhà lặng lẽ theo dõi mọi chuyện. Và khi cậu bé bật khóc, người bố bước tới:
“Con trai, tại sao con không dùng hết sức mạnh của mình?”
Cậu bé thổn thức đáp:
“Có mà! Con đã dùng hết sức rồi mà bố!”.
“Không, con trai - người bố nhẹ nhàng nói
Con đã không dùng đến tất cả sức mạnh của con. Con đã không nhờ bố giúp”
Nói rồi người bố cúi xuống bới tảng đá ra, nhấc lên và vứt đi chỗ khác...
Trong cuộc sống không phải lúc nào người ta cũng có thể tự mình làm được hết mọi việc. Sức mạnh của mỗi chúng ta còn nằm ở những người thân, bạn bè - những người luôn quan tâm, lo lắng và sẵn lòng giúp đỡ chúng ta.
“Con trai, tại sao con không dùng hết sức mạnh của mình?”
Cậu bé thổn thức đáp:
“Có mà! Con đã dùng hết sức rồi mà bố!”.
“Không, con trai - người bố nhẹ nhàng nói
Con đã không dùng đến tất cả sức mạnh của con. Con đã không nhờ bố giúp”
Nói rồi người bố cúi xuống bới tảng đá ra, nhấc lên và vứt đi chỗ khác...
Trong cuộc sống không phải lúc nào người ta cũng có thể tự mình làm được hết mọi việc. Sức mạnh của mỗi chúng ta còn nằm ở những người thân, bạn bè - những người luôn quan tâm, lo lắng và sẵn lòng giúp đỡ chúng ta.
저는 바람입니다.
#8. Sự thật
Một ông già đang ngồi với cậu con trai 25 tuổi của mình trên một chuyến tàu. Con tàu sắp khởi hành khỏi nhà ga....
Tất cả hành khách cũng đã tìm được chỗ ngồi của mình. Cậu con trai thấy tràn đầy niềm vui và sự tò mò khi con tàu khởi hành. Ngồi bên cửa sổ, anh đưa tay ra ngoài, cảm nhận những luồng không khí nhẹ lướt qua. Cậu hét lên:
- “Cha có thấy không, tất cả các cây đang đi về phía sau !” Ông khẽ mỉm cười và thấy xúc động trước những cảm giác của đứa con thân yêu.
[CENTER]
[/CENTER]
Ngồi bên cạnh cậu con trai, là một cặp vợ chồng, họ nhìn cậu với một con mắt khác thường, tỏ vẻ khó chịu.
Đột nhiên, Cậu lại hét lên:
-”Cha ơi nhìn xem những cái ao,và các con vật kìa. Cả đám mây cũng đang di chuyển cùng chúng ta”. Cặp vợ chồng nhìn cậu một cách đầy xấu hổ.
Trời đã bắt đầu mưa, những giọt nước chạm vào tay cậu. Một niềm vui tràn ngập trên khuôn mặt chàng trai trẻ tuổi, cậu nhắm nghiền mắt lại, như đê cảm nhận rõ hơn cảm giác này. Một lần nữa, cậu lại hét lên:
-“Cha ơi, trời đang mưa, và cha có thấy không nước đã chạm vào tay con”.
Dường như, cặp vợ chồng đó không chịu nổi nữa, họ nói với người cha: Tại sao ông không đưa cậu ta tới bác sĩ, họ sẽ điều trị cho anh ta.
“Vâng, chúng tôi vừa trở về từ bệnh viện.Hôm nay, là ngày đầu tiên con trai tôi nhìn thấy cuộc sống này”, người cha nói.
[CENTER]
[/CENTER]
Giờ thì có lẽ chúng ta đã hiểu, những hành động tưởng như “điên rồ” đối với một chàng trai 25 tuổi.
Đừng vội kết luận cho đến khi bạn biết tất cả sự thật.
[RIGHT]Cao Thị Thúy
(theo Know all the facts…)
Mực Tím Online
[/RIGHT]
Tất cả hành khách cũng đã tìm được chỗ ngồi của mình. Cậu con trai thấy tràn đầy niềm vui và sự tò mò khi con tàu khởi hành. Ngồi bên cửa sổ, anh đưa tay ra ngoài, cảm nhận những luồng không khí nhẹ lướt qua. Cậu hét lên:
- “Cha có thấy không, tất cả các cây đang đi về phía sau !” Ông khẽ mỉm cười và thấy xúc động trước những cảm giác của đứa con thân yêu.
[CENTER]

[/CENTER]
Ngồi bên cạnh cậu con trai, là một cặp vợ chồng, họ nhìn cậu với một con mắt khác thường, tỏ vẻ khó chịu.
Đột nhiên, Cậu lại hét lên:
-”Cha ơi nhìn xem những cái ao,và các con vật kìa. Cả đám mây cũng đang di chuyển cùng chúng ta”. Cặp vợ chồng nhìn cậu một cách đầy xấu hổ.
Trời đã bắt đầu mưa, những giọt nước chạm vào tay cậu. Một niềm vui tràn ngập trên khuôn mặt chàng trai trẻ tuổi, cậu nhắm nghiền mắt lại, như đê cảm nhận rõ hơn cảm giác này. Một lần nữa, cậu lại hét lên:
-“Cha ơi, trời đang mưa, và cha có thấy không nước đã chạm vào tay con”.
Dường như, cặp vợ chồng đó không chịu nổi nữa, họ nói với người cha: Tại sao ông không đưa cậu ta tới bác sĩ, họ sẽ điều trị cho anh ta.
“Vâng, chúng tôi vừa trở về từ bệnh viện.Hôm nay, là ngày đầu tiên con trai tôi nhìn thấy cuộc sống này”, người cha nói.
[CENTER]

[/CENTER]
Giờ thì có lẽ chúng ta đã hiểu, những hành động tưởng như “điên rồ” đối với một chàng trai 25 tuổi.
Đừng vội kết luận cho đến khi bạn biết tất cả sự thật.
[RIGHT]Cao Thị Thúy
(theo Know all the facts…)
Mực Tím Online
[/RIGHT]
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>