Tự nói với chính mình...
- a Trang TAnh
- Posts: 2172
- Joined: Sat Oct 10, 2009 7:51 pm
- Location: National University of Civil Engineering
- Contact:
Hum nay online đúng đến 8h đj học bài
K làm đc thì liệu
K làm đc thì liệu
[CENTER]http://i838.photobucket.com/albums/zz302/alwaysbewith_u/CK.gif
[/CENTER]
[CENTER]My Facebook
[/CENTER]

[/CENTER]
[CENTER]My Facebook
[/CENTER]
- HuyLuongPro
- Posts: 233
- Joined: Thu Jun 24, 2010 8:38 am
- Location: Ao Nhổn-Từ Liêm- Hà Nội
- Contact:
Sắp hết ngày rồi ! Ngày nay mình chưa chém ai rồi ! cố lên ! không được chém ai ngày hôm nay ! sắp thành công rồi !
[CENTER][CENTER]Đời học sinh là đời đau khổ
Hãy đứng lên lật đổ nhà trường...
[/CENTER]
http://nhoccodon.forum-viet.net/ [/CENTER]
Hãy đứng lên lật đổ nhà trường...

[/CENTER]
http://nhoccodon.forum-viet.net/ [/CENTER]
- MaiHuong_bt
- Posts: 242
- Joined: Wed Mar 03, 2010 6:20 pm
- Location: Hà Nội
tôi ơi, xin đừng tự ti, tự kỷ như thế này nữa đc k!!!!!!!!!
dù biết rằng ai cũng có giá trị riêng, vẻ đẹp riêng và khả năng riêng của mình cơ mà, sao tôi lại cứ phải tự lảm khổ, tự dằn vặt bản thân tôi đến kiệt sức
dù, biết rằng tình yêu có thể xoa dịu đi mọi vết thương, sao lại cứ tự làm tổn thương trái tim mình????
sao cứ phải đánh đổi tình yêu lấy 1 thứ j khác
ngốc, ngốc lắm!
dù biết rằng ai cũng có giá trị riêng, vẻ đẹp riêng và khả năng riêng của mình cơ mà, sao tôi lại cứ phải tự lảm khổ, tự dằn vặt bản thân tôi đến kiệt sức
dù, biết rằng tình yêu có thể xoa dịu đi mọi vết thương, sao lại cứ tự làm tổn thương trái tim mình????
sao cứ phải đánh đổi tình yêu lấy 1 thứ j khác
ngốc, ngốc lắm!
Chỉ những yêu thương thực sự mới làm người ta mong nhớ
Chỉ những hạnh phúc thực sự mới làm người ta cố gắng giữ gìn
Chỉ những hạnh phúc thực sự mới làm người ta cố gắng giữ gìn
lúc nao cũng tự nói vs mình.............cố gang lên nhé.............gap rat rat nhìu khó khan trong cuộc sống.....nhìu lúc cũng không bít tìm ai để chia sẻ...thế nên tự tìm tới ban than mình va tự an ủi...........................................................................
chúc ngọc lun may man nhé.....................^^jia you......................
chúc ngọc lun may man nhé.....................^^jia you......................
Chiều, một buổi chiều ảm đảm, Thời tiết Huế sao kì lạ vậy nhỉ, cơn mưa bất thường mang đến cái lạng như thấu xướng, run lên cầm cập. cánh cửa phòng học mở to, gió lùa mát mạnh,rét buốt, tê tái.
Buổi học quân y qua đi với nhiều tiếng cười, họ cười vì nghĩ thầy có vấn đề k bình thường, họ cười vì khi thầy nói chuyện nhìn mặt thầy vui ghê, họ cười vì ở nơi này sao lại có người như thế này chứ. Còn mình, nụ cười gựong gạo, cười vì nhận ra mình có quá nhiều thay đổi. cái tôi trưước đây đã chết từ khi nào rồi. Tự mình thấy xa lạ, còn ai nhận ra mình nữa chứ. Ôi cái tôi.
Thực sự mày đã thấy đổi rất nhiều, không thể nói là người lớn hơn, vì có ai người lớn lại nhưmày đâu chứ, chỉ già đi nhìu thui. Nếu là trước đây, mình đã rất thik những người như thầy, tâm hồn mơ mộng, những vần thơ bay bổng, cái vẩn vơ rất thi sĩ, nhưng bây giừo, chính những lời nói đó, lại làm mình nhớ lại những gì mình đẫmts, đã quên, Mà không mình đã rất cố gắng êể quên , mình không có quyền đc nhớ, ép mình phải thế này thế kia, ép mình phải từ bỏ để cuối cùng, thấy tâm hồn cahi sạn và những vết thương còn chưa lành sẹo, thế nào đây mày ơi.
Người ta nói mày hâm, nhưng người ta k hiểu, điều mình thik, thói quen của một đứa k bình thường, chỉ biết than thở và vứt tất cả vào con chữ, và vì sợ, k còn nhìu thời gian nữa rồi, sau này k còn thời gian để mình làm những điều này nữa, nhanh lắm
Buổi học quân y qua đi với nhiều tiếng cười, họ cười vì nghĩ thầy có vấn đề k bình thường, họ cười vì khi thầy nói chuyện nhìn mặt thầy vui ghê, họ cười vì ở nơi này sao lại có người như thế này chứ. Còn mình, nụ cười gựong gạo, cười vì nhận ra mình có quá nhiều thay đổi. cái tôi trưước đây đã chết từ khi nào rồi. Tự mình thấy xa lạ, còn ai nhận ra mình nữa chứ. Ôi cái tôi.
Thực sự mày đã thấy đổi rất nhiều, không thể nói là người lớn hơn, vì có ai người lớn lại nhưmày đâu chứ, chỉ già đi nhìu thui. Nếu là trước đây, mình đã rất thik những người như thầy, tâm hồn mơ mộng, những vần thơ bay bổng, cái vẩn vơ rất thi sĩ, nhưng bây giừo, chính những lời nói đó, lại làm mình nhớ lại những gì mình đẫmts, đã quên, Mà không mình đã rất cố gắng êể quên , mình không có quyền đc nhớ, ép mình phải thế này thế kia, ép mình phải từ bỏ để cuối cùng, thấy tâm hồn cahi sạn và những vết thương còn chưa lành sẹo, thế nào đây mày ơi.
Người ta nói mày hâm, nhưng người ta k hiểu, điều mình thik, thói quen của một đứa k bình thường, chỉ biết than thở và vứt tất cả vào con chữ, và vì sợ, k còn nhìu thời gian nữa rồi, sau này k còn thời gian để mình làm những điều này nữa, nhanh lắm
저는 바람입니다.
Sự trở về, bất ngờ ngay cả với bản thân mình, 4 ngày ở quê, thực sự hiểu ra rất nhiều, ai đó lướt qua tôi, nhưng sẽ bình yên thôi, là quá khứ rồi, không có quyền nhớ lại nữa, mình cần cuộc sống hiện tại hơn, cho dù nó đã lấy đi của mình rất nhiều.
Đã đến lúc rồi, từ bỏ mọi hận thù, thứ tha cho những con người đó và cho chính mình. bình yên đi tôi ơi, yên lặng và đến lúc quên đi tất cả rồi.
Bây giờ phải sống " teen " hồn nhiên yêu đời như lời nhận xét của 2 cô bé thôi, khống còn thời gian nữa rồi, biết chứ tôi ơi
Đã đến lúc rồi, từ bỏ mọi hận thù, thứ tha cho những con người đó và cho chính mình. bình yên đi tôi ơi, yên lặng và đến lúc quên đi tất cả rồi.
Bây giờ phải sống " teen " hồn nhiên yêu đời như lời nhận xét của 2 cô bé thôi, khống còn thời gian nữa rồi, biết chứ tôi ơi
저는 바람입니다.