Còn nhớ năm mình học lớp 9 , trường mình có Trung Tâm khuyết tật Hồng Đức ở Hà nội về khuyên góp tiền từ thiện
cho người khuyết tật,có một em bé bị mất hai bàn chân và mù đôi mắt đã hát bài ''Người mẹ trong trí tưởng tượng''.
Em năm nay 14 tuổi nhưng thân hình nhỏ bé như một đứa bé 5 tuổi vậy,em mồ côi cha mẹ khi còn nhỏ, nói đúng hơn là em bị ba mẹ bỏ
rơi khi vừa lọt lòng...những tháng ngày sau đó em được người ta nhặt nuôi rồi sống trong cô nhi viện với sự thiếu
thốn tình thương của ba của mẹ.Những tiếng hát em cất ra cũng chiínhlà những nỗi đau mà em phải chịu đựng nên
không khiến khỏi người nghe phải nghẹn ngào trong nước mắt.Từ đó mình thích bài hát này luôn...đến giờ nghe lại
vẫn y nguyên cảm giác ngày ấy...ngậm ngùi..xúc động...nghe xong càng thương mẹ mình hơn...trân trọng những giây
phút đang được ở bên mẹ...
Cảm ơn anh Tình vì bài hát này nhé...anh hát hay và tình cảm lắm
Ngày mai qua rồi mọi điều sẽ khác
Gió vi vu hoa thắm gọi bên thềm
Người trở về từ hoang tàn đổ nát
Chiều hết rồi đợi nắng những bình minh.
Ngày mai qua rồi mọi điều sẽ khác
Căn phòng buồn mở cánh cửa thênh thang
Bụi bám tơ giăng phủ phím dương cầm
Ngày mai câu hát nữa chừng nối tiếp