Nó thích đọc thơ-đọc văn. Nhưng mãi đến đầu năm 1 đh,nó mới biết mình có thể viết truyện. Còn thơ..hic...Hồi cấp 2-cấp 3 cũng có làm thơ-nhưng....tạch tè....giờ đọc lại.....chuối 1 buồng. Mà càng thế-nó lại càng thích thơ. Hâm thế chứ lại.
Thơ gì quai quái 1 chút là nó thích. Đôi khi nó cũng mê cái dịu dàng nữ tính của XQ,ngang ngược ngổ ngáo của HXH..... Nhưng không nhiều lắm.
Học cấp 3-nó cực lỳ ấn tượng vs 1 bài thơ theo chủ nghĩa siêu thực của Thanh Thảo. Tưởng nhớ Lorca. Lorca thì nó biết từ cấp 2 cơ-nhưng lại là qua 1 truyện ngắn đăng trên báo Văn Nghệ. Lúc ấy cũng không ấn tượng gì lắm. Đến khi đọc bài thơ này thì.........Mọi ng cũng nghe coi nhé!
ĐÀN GHITA CỦA LORCA
-Thanh thảo-
-Kh tôi chết-hãy chôn tôi với cây đàn ghita-(Ph.G.Lorca)
Những tiếng đàn bọt nước
Tây Bna Nha áo choàng đỏ gắt
Li la li la li la
đi lang thang về miền đơn độc
với vâng trăng chếnh choáng
trên yên ngựa mỏi mòn
Tây Ban Nha
hát nghêu ngao
bỗng kinh hoàng
áo choàng bê bết đỏ
Lorca bị điệu về bãi bắn
chàng đi như người mộng du
tiếng ghita nâu
bầu trời cô gái ấy
tiếng ghita lá xanh biết mấy
tiếng ghita tròn bọt nước vỡ tan
tiếng ghita ròng ròng
máu chảy
không ai chôn cất tiếng đàn
tiếng đàn như cỏ mọc hoang
giọt nước mắt vầng trăng
long lanh trong đáy giếng
đường chỉ tay đã đứt
dòng sông rộng vô cùng
Lorca bơi sang ngang
trên chiếc ghita màu bạc
chàng ném lá bùa cô gái Digan
vào xoáy nước
chàng ném trái tim mình
vào lặng yên bất chợt
Li-la li-la li-la....................
Nó thích bài thơ này-vì lý do gì nó chẳng biết. Ngay từ lần đầu tiên đọc bài-nó đã mê tơi-trong khi-theo nó thấy-tất cả lũ bạn của nó đều nói bài thơ này là..."thần kinh". Có lẽ ở góc độ nào đó thì là thế thật. Nhưng kệ-nó thích. Hình ảnh"giọt nước mắt vầng trăng-long lanh trong đáy giếng"-đẹp-và bí ẩn.
Ngoàig ra-ồn 1 bài thơ nữa-về tình yêu-nhưng yêu theo 1 cách gì đó-rất điên.
LÁ DIÊU BÔNG
-Hoàng Cầm-
Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng
Chị thơ thẩn đi tìm
Đồng chiều
Cuống rạ
Chị bảo
-Đứa nào tìm được lá diêu bông
Từ nay ta gọi là chồng
Hai ngày em tìm thấy lá
Chị chau mày
-Đâu phải lá diêu bông
Mùa đông sau em tìm thấy lá
Chị lắc đầu
Trông nắng vãn bên sông
Ngày cưới chị
Em tìm thấy lá
Chị cười xe chỉ ấm trôn kim
Chị ba con
Em tìm thấy lá
Xòa tay phủ mặt chị không nhìn
Từ thuở ấy
Em cầm chiếc lá
Đi đầu non cuối bể
Gió quê vi vút gọi
Diêu bông hỡi!
Ơi Diêu Bông.
Cái tình yêu ấy-mong manh-điên rồ-ngang trái. Mà bền chặt. Và ám ảnh nó. Cái hình ảnh"xòe tay phủ mặt chị không nhìn"-đau lắm 1 khung trời yêu thương. Cho cả chị và em!
Tạm thời nó nhớ nhất 2 bài thơ ấy. Nó không khẳng định 2 bài thơ này là hay nhất. Chỉ đơn giản là nó thích mà thôi.
Bảo k post nữa mà trưa nằm cứ thấy lan man-và muốn viết. Nó hâm lắm mà.
Lan man 1 chút về thơ.
Lan man 1 chút về thơ.
........PAMITA-HOA TULIP ĐEN........
- a Trang TAnh
- Posts: 2172
- Joined: Sat Oct 10, 2009 7:51 pm
- Location: National University of Civil Engineering
- Contact:
Chủ quan: Cả 2 bài đều rất hay( Bởi đó là thơ em pamita post) > 

[CENTER]http://i838.photobucket.com/albums/zz302/alwaysbewith_u/CK.gif
[/CENTER]
[CENTER]My Facebook
[/CENTER]

[/CENTER]
[CENTER]My Facebook
[/CENTER]