Nghiệt ngã…
Khi lại bắt gặp những con người vô cảm và tàn nhẫn một cách đáng sợ…
Lại một lần nữa tôi lặng nhìn em khóc, nước mắt của sự bất lực và tuyệt vọng…Đã nhiều lúc tôi băn khoăn tự hỏi: vì sao thế giới người ta sống lại tồn tại hai nửa con trai và con gái, để sẻ chia, để giúp đỡ, yêu thương gắn bó và rồi cả tàn nhẫn với nhau một cách khốc liệt. Có lẽ thật vu vơ và ngốc nghếch với những băn khoăn phù phiếm ấy. Vậy mà không phải một lần tôi đã từng như thế…
Em đang đứng trước mặt tôi, trông có phần gầy và xanh hơn. Đôi mắt vốn to tròn ngân ngấn nước và mặc tôi hỏi đủ kiểu, bờ vai em chỉ khẽ rung trong tiếng nấc dài khiến lòng tôi xót xa hơn bao giờ hết… “Anh ấy bỏ em lại rồi chị ạ” – đó là câu nói duy nhất tôi nghe được từ em. Em không trút lòng than thở, chỉ khóc nghẹn ngào như chưa từng được khóc. Tôi bỗng lạnh sống lưng khi nghe câu nói ấy. Tại sao lần nữa lại là em tôi? Có quá cay đắng không, cuộc sống kia ơi?
1 tuần…2 tuần…trôi qua, thời gian sao dài đến vậy. Em không khóc nhiều như hôm đầu gặp tôi nữa, dù tôi biết lòng em bão giông và trái tim chưa bao giờ lành những vết thương nhẫn tâm khủng khiếp. Tôi biết nỗi đau trong em, vì em không phải người đầu tiên tôi nhận ra sự lạnh lùng và tàn nhẫn của tình yêu đáng sợ đến mức nào…Tôi đã an ủi em rất nhiều, nhưng nó sẽ chẳng bao giờ đủ cho những yêu thương bị chà đạp khủng khiếp. Lòng tôi trống rỗng. An ủi ư? Chỉ như lý thuyết suông, chỉ như tia nắng hiếm hoi buổi chiều muộn chẳng đủ mang nắng về. Tôi tìm thấy tôi của quá khứ trong em, trong những đau đớn và dày vò tàn khốc em đang phải đối chọi. Thật thương cho những trái tim mỏng manh…
Em biết không em, những tấm huân huy chương lấp lánh kia cũng có mặt trái của nó, huống hồ tình yêu đầu dù trong sáng và em đã dành bao yêu thương vun đắp. Cha mẹ cho em một tâm hồn thật đẹp và đời lại cho em một tình yêu. Niềm vui và đau khổ, nụ cười và nước mắt cũng từ đó mà sinh ra và lớn dần cùng năm tháng. Tình yêu thật đẹp nhưng không phải lúc nào cũng êm đềm như mình mong muốn, em hiểu điều đó mà, phải không? Chia tay – nghĩa là giã từ một giai đoạn cũ để bước sang một giai đọan mới, một quá trình mới để con người dần tự khẳng định mình. Sống trong mọi cảm xúc thật với lòng mình là bài học kinh nghiệm quý giá giúp ta chiêm nghiệm cuộc sống chân xác hơn – ta trưởng thành hơn cũng là vì đó. Vậy nên nếu em buồn, giận hờn và đau khổ, em cứ khóc, cứ trải lòng mình với cha mẹ, bạn bè, với những người em tin yêu nhất. Đừng cố giấu cảm xúc của mình em nhé, nỗi đau trong em cũng từ đó mà đong đầy thêm, sự dày vò còn mãi và khi ấy em chỉ tự đưa mình vào lãnh địa u ám nhất của tâm hồn – trầm cảm.
Tôi biết em còn lưu luyến thật nhiều kỉ niệm đẹp. Tôi biết em còn tiếc nuối và ngậm ngùi hi vọng bóng hình ấy ngày mai sẽ trở lại bên em, dù có thể chính em cũng nhận ra đó chỉ là ảo vọng. Giấc mơ chỉ là giấc mơ thôi em. Tôi biết em vẫn yêu thương lắm trái tim đã hóa đá ấy, vẫn nghĩ đó chỉ là sai lầm có thể tha thứ được của con người mới đây vẫn thề thốt yêu em suốt cuộc đời. Những cơn mưa tình yêu không còn dịu hiền nữa, nó đã thành bão giông tự bao giờ, chỉ có điều em chưa nhận ra đó thôi. Điều đó cũng không hẳn là sự mù quáng, mà chỉ là sự tin yêu không đáng có thôi em à. Sự tin tưởng ấy đặt nhầm chỗ rồi em. Em nên nhớ: người đàn ông để tin yêu nhất trên đời chính là người bố thân yêu, chứ không phải tất thảy những gã trai ngày đêm vây quay em rồi đưa những lời ong bướm. Mật ngọt hết rồi, lũ ong ấy sẽ bay nhanh đi và chẳng một lần ngoảnh lại. Những đôi mắt ráo hoảnh tình thương. Dù tất cả không phải đều tuyệt đối như thế…
Mới đây thôi tôi cũng giống như em. Trái tim vỡ vụn và tâm hồn đầy những vết thương khủng khiếp. Tôi đã ngã, vực dậy, lại ngã, rồi lại dậy,… Hết thảy mọi cung bậc tình cảm tôi đều đã trải qua, đã buồn, hờn giận, rồi mong nhớ, khóc lóc, yếu đuối, tuyệt vọng và kinh khủng hơn là ảo tưởng một giấc mơ: trái tim tàn nhẫn ấy sẽ trở lại. Tôi không cho rằng mình sâu sắc, nhưng quá nhiều điều khủng khiếp đã ập đến, dày vò trái tim vốn đã mỏng manh khiến tôi dần mạnh mẽ và suy nghĩ chín chắn lên rất nhiều. Tôi đã làm những điều tưởng chừng như không thể, với những con người mà bạn bè tôi cho rằng thật không đáng để tôi phải đối xử tốt như thế. Nghiêm túc và chín chắn, dịu hiền và bao dung, điều đó sẽ giúp tâm hồn thanh thản và mau lành những vết thương dai dẳng. Tôi biết cái cảm giác lạc lõng và cô đơn trong em. Tôi cũng biết em vẫn đang nỗ lực vượt lên chính mình, dù có lúc tưởng chừng như không thể gắng được nữa, khiến em hoài nghi và bất lực. Nhưng đó lại là điều dễ hiểu khi bao yêu thương của em đang được đáp trả đầy nâng niu và trân trọng thì bỗng nhiên bị đạp đổ và phủ nhận tất cả. Tàn nhẫn và vô cảm. Tàn khốc hơn cả chiến tranh đó là khi con người ta đối xử với nhau như những con thú máu lạnh. Thật khủng khiếp…
Nhưng này em, tất cả những gì đã và đang diễn ra trong em rồi sẽ qua đi, sẽ được xoa dịu bằng những trái tim ấm áp khác. Hãy coi nó là chướng ngại vật trong cuộc đua với cuộc đời này, em phải tìm cách bứt phá chứ, đúng không nào? Và cũng có thể sau này em lại nhận ra nó là một điều may mắn thì sao, khi được sống và trải nghiệm hết thảy những cung bậc khác nhau của tâm hồn và cuộc sống muôn điệu.
Tôi không biết người ta yêu nhau thế nào và có chia ly thì sẽ ra sao, nhưng với tôi, nó đã từng là thử thách nghiệt ngã nhất trong 19 năm qua. Sự tàn nhẫn đó sẽ để lại những vết thương không bao giờ lành lặn suốt cuộc đời em, chỉ có điều chính em sẽ là người quyết định độ lớn nhỏ của nó. Sau cơn bão đêm qua, ta phải tự tìm lại ánh nắng ban mai chứ em. Nắng lên rồi kìa em! Dù nắng sẽ phải oằn mình để xua đi mây đen và bão giông u ám, nhưng còn có gió giúp em nữa mà – những trái tim yêu luôn sẵn sàng cho em những cái siết tay thật chặt và nụ cười nồng ấm…Còn bây giờ, số phận em đã nằm gọn trong bàn tay nhỏ em rồi, chần chừ gì nữa mà không tự tin thắp lại trong tim ngọn lửa yêu thương và đam mê, em nhé!!!!!!
Tìm lại ngày nắng=.=
- MaiThuy_PR29
- Posts: 461
- Joined: Wed Jan 07, 2009 8:10 am
- Location: Hà Nội
- Contact:
Tìm lại ngày nắng=.=
"Bắt đầu từ vớ vẩn thôi
Kể từ hôm đó đứng ngồi bơ vơ
Nửa yêu thương, nửa đợi chờ
Nửa buồn, nửa giận, nửa ngờ người ơi"
Kể từ hôm đó đứng ngồi bơ vơ
Nửa yêu thương, nửa đợi chờ
Nửa buồn, nửa giận, nửa ngờ người ơi"
MaiThuy_PR29 wrote:Sống trong mọi cảm xúc thật với lòng mình là bài học kinh nghiệm quý giá giúp ta chiêm nghiệm cuộc sống chân xác hơn – ta trưởng thành hơn cũng là vì đó.
Câu này hay quá

<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
Sự tàn nhẫn đó sẽ để lại những vết thương không bao giờ lành lặn suốt cuộc đời em, chỉ có điều chính em sẽ là người quyết định độ lớn nhỏ của nó.
Huynh thích câu này.nghe hay lắm
Huynh thích câu này.nghe hay lắm
[CENTER][CENTER]Thay vì tuyệt vọng và lung lạc vì một tương lai chưa chắc chắn thì hãy sống hết mình cho hiện tại.
[/CENTER]
[/CENTER]
[/CENTER]
[/CENTER]