Cổ Tích Tình yêu" Một Ý Tưởng Tỏ Tình"
Posted: Fri Apr 10, 2009 2:12 pm
CỔ TÍCH TÌNH YÊU
... Ngày xửa ngày xưa,xưa ơi là xưa,xưa lâu lắm rồi...xưa đến nỗi con trai chi cần yêu con gái là có thể có quyền tán rồi...
Có một chàng trai"KẾT" một cô gái,nhưng khổ nỗi cho chàng trai này là anh ta lại là một kẻ nhút nhát,sợ mà lại dám làm liều,bởi vì nghe ai nói gì anh ta cũng thử,cũng làm,nhưng mà chỉ toàn làm gián tiếp.Kết quả là mọi việc cứ rối hết cả lên,tất cả chẳng đâu vào đâu,nhưng điều này mới thật đáng tiếc hơn nữa cho anh ta vì chàng ta lại là một kẻ bảo thủ,cứ đâm đầu vào vòng xoáy tình ái mù quáng không lối thoát càng ngày tình yêu vô vọng cứ khiến anh ta điên đảo,sáng anh ta nhặt lá,chiều vá ống bơ,đêm thẫn thờ làm thơ chờ trời sáng...
Rồi một ngày khi tỉnh ngộ cơn mù quáng, đang nửa đêm anh ta chạy ra ngoài trời mà thét vang:
"HỠI THẾ GIAN TÌNH ÁI LÀ CHI ?MÀ SUỐT ĐỜI PHẢI LUÔN ĐI TÌM KIẾM !.
Rồi anh ta chạy vào nhà,lên giường đắp chăn, ngủ tiếp...
Nhưng cơn tình cứ trào dâng, trùng trùng điệp điệp,khiến anh ta không sao nhắm mắt được.
Bất chợt,chàng ta bật dậy,lục tung cả đống sách lúi húi tìm,thì ra đó là cuốn truyện cười hôm qua anh ta đang đọc dở,nhưng không ngờ rằng đây chính là bước ngoặt trong chặng đường đời của anh ta,một ý tưởng đã thay đổi tất cả khi anh ta đọc tới câu chuyện :"HỌC KHÔN",nửa đêm ,chàng ta giật nảy người,vỗ đùi đét một cái,cười đắc chí: -Hay,đi một ngày đàng học một sàng khôn,sao mình không thử ra ngoài "HỌC YÊU " nhỉ.
HA HA...,được đấy!
Thế là từ tờ mờ sớm chàng ta đã chuẩn bị hành lí cho chuyến đi xa này,anh ta bước đi qua cổng nhà cô gái ấy ,đứng lặng người suy tư,trầm ngâm:
"-RỒI MỘT NGÀY EM SẼ HIỂU TẤM VỚI CÁI CHÂN TÌNH CỦA TÔI".
Thế là anh ta bước đi và không bao giờ quay lại nhìn lần nào nữa ,dẫu biết nàng sẽ ra bởi vì chó nhà nàng cắn dữ quá mà.
...Ngày đầu tiên, chàng ta gặp một người đang đẽo cày giữa đường.Vốn là người ham học hỏi,anh ta mới sắn lăn vào mà nhìn một cách soi mói ,nhưng khổ nỗi người đẽo cày này rốt cuộc có biết đẽo cày đâu,,mới khổ !.ai nói gì anh ta cũng thử,kết quả khúc gỗ chẳng ra cái hình thù gì cả? ,ngôì bật dậy chàng trai mặt hớn hở vui sướng:
"-Thì ra thế,ha ha..., trước đây mình giống anh ta thế ,quả là những người cùng lý tưởng".
Rồi mặt anh ta trở lại nghiêm nghị vẻ chiêm nghiệm
"-Mình dốt thật ,sao không thử tập đẽo cày trước khi đi tán gái nhỉ?lẩm nhẩm rồi bước đi,thôi để kiếp sau vậy"
...Ngày thứ hai: chàng ta đã cảm thấy mệt mỏi vô cùng,lòng rầu rĩ vì tính ra đi mà cũng học được gì đâu, lòng:"THẦM TRÁCH TA DẠI KHỜ",gõ đầu cốc một cái,rồi nói :-Có lẽ mày ngu .A thế thì tao sẽ cho mày hết ngu nhé ,hết ngộ độc tình nhá" .
Thấy một cái cây,chàng ta đang định lao tới chợt có tiếng người:"-Ê KHOAN ĐÃ".
Chợt như sực tỉnh :"-Tại trái tim chứ bộ ! ,đầu có tội gì đâu".Thì ra đó là một bác nông dân,bác ta lao tới với một tốc độ tưởng chừng nếu thời đó có công an giao thông bắn tốc độ,chắc là cũng đã mất một khoản kha khá ấy chứ.Bác ta cầm con thỏ đang ngấp ngoái dãy lên và quay đầu bước đi.Đứng nhìn theo,lặng mình anh ta mới nhận ra:
"-Thì ra lúc nãy mình chạy con thỏ tưởng bị lùa cuống quá mà lao đâm đầu vào gốc cây mà chết".
Chép miệng:'-ĐỂU THẬT" và chàng cảm thấy tận sâu thẳm cõi lòng trào dâng một niềm tiếc thương vô hạn :"ÁC QUÁ".
Chàng lẩm nhẩm :"-Dân ở đâu mà đểu vậy chứ, tàn nhẫn dã man,mà mình dại thế miếng ăn đến mồm còn để bị cướp mất,dại thế".
Vừa nói dài thế ,ngửa mặt lên định than trời thì chợt như có vật gì trên cao đang lao xuống dùng khả năng phản xạ tài tình chàng đã vượt qua khỏi vòng nguy hiểm trong gang tấc.Nhìn xuống đất ngay qua sung chín:"-TIẾC THẬT".
Chàng vừa đi vừa nói:"-Biết thế đừng tránh đừng tiếc con thỏ cứ há miệng có phải quả sung đã rơi vào mồm rồi không.Bẩn rồi,bỏ đi..."
...Ngày thứ ba:Thức ăn đã hết, chàng ta lại mang nỗi sầu thămthẳm,chân run,mắt mờ,anh ta mới quay cuồng mà than rằng:
"-KHÔNG CÓ ĂN, CON CŨNG KHÔNG YÊU ĐƯỢC".
Rồi anh ta ngất đi,trong cơn mơ màng anh ta gặp đươc một bà tiên xinh đẹp kinh khủng khiến chàng ta say đắm.Bà tiên nói:'-TA HIỂU TẤM CHÂN TÌNH CỦA CỦA CON".
Ngắt lời ,chàng ta nói :"-Lạ thật ! con tán mãi người ấy mà người ấy không hiểu ,còn bà con có tán gì đâu mà bà lại hiểu đươc thì quả là tài thật đấy".
Giơ ngón cái lên:TÀI THẬT ĐƯỢC ĐẤY".
Bà tiên nói:"-Đừng ngắt lời ta,con có biết tình yêu của con đã cảm động trời xanh,rung cảm trời đất,vang vọng tới cao xanh..."Chàng ngắt lời:"-SAO BÀ BIẾT"
-THẾ TA MỚI LÀ TIÊN CHỨ,bà tiên trả lời.
Chàng trai hỏi
Thế bà có cách nào giúp con cho người ấy hiểu được không?
-CÓ,bà tiên trả lời:-Thế thì ta mới ở đây chứ.
Rồi bà đưa cho chàng trai một chiếc hộp màu hồng ,dặn chàng:-'Mang về nhà mở ra mới hiệu nghiệm",rồi biến mất.
Chàng trai với tay theo rồi bật tỉnh:"-À thì ra chỉ là một giấc mơ",nhưng bàn tay như đang nắm một vật gì, đó là chiếc hộp trong mơ mà.Anh ta vui sướng , kêu lên:"A ! sướng quá ,ta đã gặp tiên",
Rồi khăn gói trở về nhà.
Trở về tới nhà anh ta tắm rửa sạch sẽ,soi gương chải đầu,xúng xính chọn bộ quần áo đẹp nhất mà lâu nay chưa dám mặc sợ nó cũ mất .mặc song phải công nhận là đươc lắm.Trịnh trọng mở chiéc hộp,
-LẠ THẬT,có một tờ giấy ghi chữ:THẬT kèm một chiếc hộp nữa, mở tiếp cũng thế,một mảnh giấy có chữ :LÒNG kem một lần hộp nữa,rồi tiếp nữa lại ,có thêm một lần hộp và một mảnh giấy có chữ :YÊU ,anh ta lắc đầu:"chán thật,không biết còn gì vậy ta?,lần này còn một chiếc hộp nhỏ xíu,cũng có một tờ giấy có chữ :"EM".
Đang định mở tiếp chiếc hộp , thì có tiếng con gái vào nhà, thì ra là cô ấy :
"-ANH ĐI ĐÂU,MẤY NGÀY NAY THẾ?-cô gái hỏi.
Chàng ta ngượng ngùng ,cầm trên tay mấy tờ giấy định cất,thì cô gái hỏi : "GÌ THẾ ?",
Anh ta lắp bắp
ANH MUỐN...",cô ấy ngac nhiên :
"-ANH MUỐN NÓI GÌ...",tay vung mấy tờ giấy định xoay người cất ,cô gái tưởng đưa minh mới vội giật lấy mở ra xem là dòng chữ:
"THẬT LÒNG YÊU EM"
cô gái ngượng ngùng ,vội bước ra ngoài bỏ về.Chàng trai đứng đần ra, vội mở nốt chiếc hộp,có dòng chữ cuối cùng bà tiên để lại là:"MUỐN YÊU THÌ TỰ ĐI MÀ TÁN LẤY",Như sực hiểu chàng trai đuổi theo cô gái,với gọi,cô gái dừng lại:
"EM HIỂU MÀ"-cô gái nói.
THế là họ đã BỒ KẾT nhau rồi đấy và câu chuyện đã được lưu truyền tới ngày nay.
...VÀ RỒI...
Ngày nảy, ngày nay ..., Thời hiện đại lắm rồi đến nỗi chỉ cần gặp mà đã thấy yêu là tán luôn thôi...Có một chàng trai yêu một cô gái ,và câu chuyện tình hiện đại sẽ được viết tiếp ra sao.Hãy để thời gian trả lời cho chúng ta nhé...
Lời bình: qua cau chuyện chúng ta hay cùng ngẫm nghĩ xem vì sao ?, để đạt được tình yêu có phải chàng trai đã có được sự nhiệm màu,lấy một ví dụ có phải chàng trai đã dở người khi tắm rửa sạch sẽ,soi gương chải đầu ... và cô gái yêu chàng trai chỉ vì tờ giấy hay vì vẻ đẹp trai đã chinh phục... đó là một phát hiện tác giả đưa ra.còn lại rất nhiều điều thú vị trong câu chuyện mà các bạn cùng khám phá nhé,cùng một điều muốn nhắn nhủ đó là: MỖI CHÚNG TA HÃY CHÍNH LÀ MỖI THƯỢNG ĐẾ,ĐỂ BAN CHO TA ĐIỀU ƯỚC VÀ PHÉP MÀU LÀ SỰ CỐ GẮNG NỖ LỰC".và anh sẽ ban cho anh một điều ươc nhỏ nhoi thôi đó là:"ANH SẼ MÃI YÊU EM,ANH SẼ LÀ TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC CỦA ĐỜI EM"
Đây Là Câu chuyện Mình Viết để tặng Một người bí mật"MTH".
... Ngày xửa ngày xưa,xưa ơi là xưa,xưa lâu lắm rồi...xưa đến nỗi con trai chi cần yêu con gái là có thể có quyền tán rồi...
Có một chàng trai"KẾT" một cô gái,nhưng khổ nỗi cho chàng trai này là anh ta lại là một kẻ nhút nhát,sợ mà lại dám làm liều,bởi vì nghe ai nói gì anh ta cũng thử,cũng làm,nhưng mà chỉ toàn làm gián tiếp.Kết quả là mọi việc cứ rối hết cả lên,tất cả chẳng đâu vào đâu,nhưng điều này mới thật đáng tiếc hơn nữa cho anh ta vì chàng ta lại là một kẻ bảo thủ,cứ đâm đầu vào vòng xoáy tình ái mù quáng không lối thoát càng ngày tình yêu vô vọng cứ khiến anh ta điên đảo,sáng anh ta nhặt lá,chiều vá ống bơ,đêm thẫn thờ làm thơ chờ trời sáng...
Rồi một ngày khi tỉnh ngộ cơn mù quáng, đang nửa đêm anh ta chạy ra ngoài trời mà thét vang:
"HỠI THẾ GIAN TÌNH ÁI LÀ CHI ?MÀ SUỐT ĐỜI PHẢI LUÔN ĐI TÌM KIẾM !.
Rồi anh ta chạy vào nhà,lên giường đắp chăn, ngủ tiếp...
Nhưng cơn tình cứ trào dâng, trùng trùng điệp điệp,khiến anh ta không sao nhắm mắt được.
Bất chợt,chàng ta bật dậy,lục tung cả đống sách lúi húi tìm,thì ra đó là cuốn truyện cười hôm qua anh ta đang đọc dở,nhưng không ngờ rằng đây chính là bước ngoặt trong chặng đường đời của anh ta,một ý tưởng đã thay đổi tất cả khi anh ta đọc tới câu chuyện :"HỌC KHÔN",nửa đêm ,chàng ta giật nảy người,vỗ đùi đét một cái,cười đắc chí: -Hay,đi một ngày đàng học một sàng khôn,sao mình không thử ra ngoài "HỌC YÊU " nhỉ.
HA HA...,được đấy!
Thế là từ tờ mờ sớm chàng ta đã chuẩn bị hành lí cho chuyến đi xa này,anh ta bước đi qua cổng nhà cô gái ấy ,đứng lặng người suy tư,trầm ngâm:
"-RỒI MỘT NGÀY EM SẼ HIỂU TẤM VỚI CÁI CHÂN TÌNH CỦA TÔI".
Thế là anh ta bước đi và không bao giờ quay lại nhìn lần nào nữa ,dẫu biết nàng sẽ ra bởi vì chó nhà nàng cắn dữ quá mà.
...Ngày đầu tiên, chàng ta gặp một người đang đẽo cày giữa đường.Vốn là người ham học hỏi,anh ta mới sắn lăn vào mà nhìn một cách soi mói ,nhưng khổ nỗi người đẽo cày này rốt cuộc có biết đẽo cày đâu,,mới khổ !.ai nói gì anh ta cũng thử,kết quả khúc gỗ chẳng ra cái hình thù gì cả? ,ngôì bật dậy chàng trai mặt hớn hở vui sướng:
"-Thì ra thế,ha ha..., trước đây mình giống anh ta thế ,quả là những người cùng lý tưởng".
Rồi mặt anh ta trở lại nghiêm nghị vẻ chiêm nghiệm
"-Mình dốt thật ,sao không thử tập đẽo cày trước khi đi tán gái nhỉ?lẩm nhẩm rồi bước đi,thôi để kiếp sau vậy"
...Ngày thứ hai: chàng ta đã cảm thấy mệt mỏi vô cùng,lòng rầu rĩ vì tính ra đi mà cũng học được gì đâu, lòng:"THẦM TRÁCH TA DẠI KHỜ",gõ đầu cốc một cái,rồi nói :-Có lẽ mày ngu .A thế thì tao sẽ cho mày hết ngu nhé ,hết ngộ độc tình nhá" .
Thấy một cái cây,chàng ta đang định lao tới chợt có tiếng người:"-Ê KHOAN ĐÃ".
Chợt như sực tỉnh :"-Tại trái tim chứ bộ ! ,đầu có tội gì đâu".Thì ra đó là một bác nông dân,bác ta lao tới với một tốc độ tưởng chừng nếu thời đó có công an giao thông bắn tốc độ,chắc là cũng đã mất một khoản kha khá ấy chứ.Bác ta cầm con thỏ đang ngấp ngoái dãy lên và quay đầu bước đi.Đứng nhìn theo,lặng mình anh ta mới nhận ra:
"-Thì ra lúc nãy mình chạy con thỏ tưởng bị lùa cuống quá mà lao đâm đầu vào gốc cây mà chết".
Chép miệng:'-ĐỂU THẬT" và chàng cảm thấy tận sâu thẳm cõi lòng trào dâng một niềm tiếc thương vô hạn :"ÁC QUÁ".
Chàng lẩm nhẩm :"-Dân ở đâu mà đểu vậy chứ, tàn nhẫn dã man,mà mình dại thế miếng ăn đến mồm còn để bị cướp mất,dại thế".
Vừa nói dài thế ,ngửa mặt lên định than trời thì chợt như có vật gì trên cao đang lao xuống dùng khả năng phản xạ tài tình chàng đã vượt qua khỏi vòng nguy hiểm trong gang tấc.Nhìn xuống đất ngay qua sung chín:"-TIẾC THẬT".
Chàng vừa đi vừa nói:"-Biết thế đừng tránh đừng tiếc con thỏ cứ há miệng có phải quả sung đã rơi vào mồm rồi không.Bẩn rồi,bỏ đi..."
...Ngày thứ ba:Thức ăn đã hết, chàng ta lại mang nỗi sầu thămthẳm,chân run,mắt mờ,anh ta mới quay cuồng mà than rằng:
"-KHÔNG CÓ ĂN, CON CŨNG KHÔNG YÊU ĐƯỢC".
Rồi anh ta ngất đi,trong cơn mơ màng anh ta gặp đươc một bà tiên xinh đẹp kinh khủng khiến chàng ta say đắm.Bà tiên nói:'-TA HIỂU TẤM CHÂN TÌNH CỦA CỦA CON".
Ngắt lời ,chàng ta nói :"-Lạ thật ! con tán mãi người ấy mà người ấy không hiểu ,còn bà con có tán gì đâu mà bà lại hiểu đươc thì quả là tài thật đấy".
Giơ ngón cái lên:TÀI THẬT ĐƯỢC ĐẤY".
Bà tiên nói:"-Đừng ngắt lời ta,con có biết tình yêu của con đã cảm động trời xanh,rung cảm trời đất,vang vọng tới cao xanh..."Chàng ngắt lời:"-SAO BÀ BIẾT"
-THẾ TA MỚI LÀ TIÊN CHỨ,bà tiên trả lời.
Chàng trai hỏi

-CÓ,bà tiên trả lời:-Thế thì ta mới ở đây chứ.
Rồi bà đưa cho chàng trai một chiếc hộp màu hồng ,dặn chàng:-'Mang về nhà mở ra mới hiệu nghiệm",rồi biến mất.
Chàng trai với tay theo rồi bật tỉnh:"-À thì ra chỉ là một giấc mơ",nhưng bàn tay như đang nắm một vật gì, đó là chiếc hộp trong mơ mà.Anh ta vui sướng , kêu lên:"A ! sướng quá ,ta đã gặp tiên",
Rồi khăn gói trở về nhà.
Trở về tới nhà anh ta tắm rửa sạch sẽ,soi gương chải đầu,xúng xính chọn bộ quần áo đẹp nhất mà lâu nay chưa dám mặc sợ nó cũ mất .mặc song phải công nhận là đươc lắm.Trịnh trọng mở chiéc hộp,
-LẠ THẬT,có một tờ giấy ghi chữ:THẬT kèm một chiếc hộp nữa, mở tiếp cũng thế,một mảnh giấy có chữ :LÒNG kem một lần hộp nữa,rồi tiếp nữa lại ,có thêm một lần hộp và một mảnh giấy có chữ :YÊU ,anh ta lắc đầu:"chán thật,không biết còn gì vậy ta?,lần này còn một chiếc hộp nhỏ xíu,cũng có một tờ giấy có chữ :"EM".
Đang định mở tiếp chiếc hộp , thì có tiếng con gái vào nhà, thì ra là cô ấy :
"-ANH ĐI ĐÂU,MẤY NGÀY NAY THẾ?-cô gái hỏi.
Chàng ta ngượng ngùng ,cầm trên tay mấy tờ giấy định cất,thì cô gái hỏi : "GÌ THẾ ?",
Anh ta lắp bắp

"-ANH MUỐN NÓI GÌ...",tay vung mấy tờ giấy định xoay người cất ,cô gái tưởng đưa minh mới vội giật lấy mở ra xem là dòng chữ:
"THẬT LÒNG YÊU EM"
cô gái ngượng ngùng ,vội bước ra ngoài bỏ về.Chàng trai đứng đần ra, vội mở nốt chiếc hộp,có dòng chữ cuối cùng bà tiên để lại là:"MUỐN YÊU THÌ TỰ ĐI MÀ TÁN LẤY",Như sực hiểu chàng trai đuổi theo cô gái,với gọi,cô gái dừng lại:
"EM HIỂU MÀ"-cô gái nói.
THế là họ đã BỒ KẾT nhau rồi đấy và câu chuyện đã được lưu truyền tới ngày nay.
...VÀ RỒI...
Ngày nảy, ngày nay ..., Thời hiện đại lắm rồi đến nỗi chỉ cần gặp mà đã thấy yêu là tán luôn thôi...Có một chàng trai yêu một cô gái ,và câu chuyện tình hiện đại sẽ được viết tiếp ra sao.Hãy để thời gian trả lời cho chúng ta nhé...
Lời bình: qua cau chuyện chúng ta hay cùng ngẫm nghĩ xem vì sao ?, để đạt được tình yêu có phải chàng trai đã có được sự nhiệm màu,lấy một ví dụ có phải chàng trai đã dở người khi tắm rửa sạch sẽ,soi gương chải đầu ... và cô gái yêu chàng trai chỉ vì tờ giấy hay vì vẻ đẹp trai đã chinh phục... đó là một phát hiện tác giả đưa ra.còn lại rất nhiều điều thú vị trong câu chuyện mà các bạn cùng khám phá nhé,cùng một điều muốn nhắn nhủ đó là: MỖI CHÚNG TA HÃY CHÍNH LÀ MỖI THƯỢNG ĐẾ,ĐỂ BAN CHO TA ĐIỀU ƯỚC VÀ PHÉP MÀU LÀ SỰ CỐ GẮNG NỖ LỰC".và anh sẽ ban cho anh một điều ươc nhỏ nhoi thôi đó là:"ANH SẼ MÃI YÊU EM,ANH SẼ LÀ TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC CỦA ĐỜI EM"
Đây Là Câu chuyện Mình Viết để tặng Một người bí mật"MTH".