Gửi anh- chồng yêu của em...
Posted: Mon Apr 18, 2011 11:59 pm
Mỗi chiều đi làm về, bước chân trên con ngõ sạch đẹp, em thấy lòng bình yên, dịu dàng một nỗi cô đơn. Có bao lần em tự mỉm cười một mình: chẳng có người đàn ông nào chờ mình ở phía con đường ấy cả. Có đôi lần em tự thốt lên: Chồng yêu của em, anh ở đâu?
Em đã từng tưởng đã tìm thấy anh, nhưng không phải. Có lẽ anh đang ở nơi nào đó trong cuộc sống dài rộng này mà em chưa tìm ra.
Vì sao trái tim em không rung động trước ai? Hay vì em quá lãng mạn mà không thấy duyên từ những điều thường nhật trong cuộc sống? Sao bạn bè em yêu rồi bỏ, bỏ rồi yêu dễ thế, mà em mãi vẫn chưa tìm thấy anh?
Từ nhỏ em đã nghĩ chúng ta sẽ nhận ra nhau trong một tình huống nào đó vô tình trong cuộc sống. Một ngày nào đó ta sẽ nhận ra nhau giữa cuộc sống thường hằng này, trong một tình huống thật vô tình.
Anh - người sẽ đốt cháy lên trong em ngọn lửa tình yêu cuộc sống hơn nữa, để em thấy cuộc sống mình đang sống thực sự trọn vẹn. Em đã làm được một vài việc tốt cho cuộc đời, rất nhỏ bé thôi, nhưng chúng làm em tin tưởng vào mình hơn, làm em cảm thấy cuộc sống của mình viên mãn hơn. Nhưng em cần anh, cần anh để cuộc đời em không còn bị khuyết.
Anh ở đâu, người mà không chỉ đơn giản là người yêu em, mà còn là người em yêu nữa. Em sợ những kết thúc của những người đi trước mình: Lấy người yêu mình chứ mình không yêu. Em đã can đảm trong cuộc sống để tự lực nhiều thứ, em thấy mình là một cô gái tốt. Vậy em có quyền hạnh phúc trong tình yêu phải không anh?
Nhưng anh đang ở đâu?
Em đã từng tưởng đã tìm thấy anh, nhưng không phải. Có lẽ anh đang ở nơi nào đó trong cuộc sống dài rộng này mà em chưa tìm ra.
Vì sao trái tim em không rung động trước ai? Hay vì em quá lãng mạn mà không thấy duyên từ những điều thường nhật trong cuộc sống? Sao bạn bè em yêu rồi bỏ, bỏ rồi yêu dễ thế, mà em mãi vẫn chưa tìm thấy anh?
Từ nhỏ em đã nghĩ chúng ta sẽ nhận ra nhau trong một tình huống nào đó vô tình trong cuộc sống. Một ngày nào đó ta sẽ nhận ra nhau giữa cuộc sống thường hằng này, trong một tình huống thật vô tình.
Anh - người sẽ đốt cháy lên trong em ngọn lửa tình yêu cuộc sống hơn nữa, để em thấy cuộc sống mình đang sống thực sự trọn vẹn. Em đã làm được một vài việc tốt cho cuộc đời, rất nhỏ bé thôi, nhưng chúng làm em tin tưởng vào mình hơn, làm em cảm thấy cuộc sống của mình viên mãn hơn. Nhưng em cần anh, cần anh để cuộc đời em không còn bị khuyết.
Anh ở đâu, người mà không chỉ đơn giản là người yêu em, mà còn là người em yêu nữa. Em sợ những kết thúc của những người đi trước mình: Lấy người yêu mình chứ mình không yêu. Em đã can đảm trong cuộc sống để tự lực nhiều thứ, em thấy mình là một cô gái tốt. Vậy em có quyền hạnh phúc trong tình yêu phải không anh?
Nhưng anh đang ở đâu?