Nghĩa sĩ Ba Đình
Posted: Sat Apr 16, 2011 12:59 pm
PS: Bài này mình viết năm lớp 10,có đăng trên kỉ yếu 50 năm thành lập trường THPT Ba Đình, và trên báo Giáo dục Thanh Hóa, tạp chí Xứ Thanh thời bấy giờ. Cô Oanh dạy sử, nhà chỗ tiểu khu Ba Đình, là người đã gợi cảm hứng cho mình viết bài này.Có thể nói rằng cô là mẫu người phụ nữ mình tôn sùng, và cuộc sống của mình thực sự bắt đầu từ ngày mình gặp cô. Giờ cô không còn làm ở trường mình nữa.Nay nhân dịp được biết đến diễn đàn, mình gửi tới góp vui.Cũng là một lời tri ân đến quê hương Nga Sơn, đến cô Oanh, đến các thầy cô, đến mái trường Ba Đình - những cội nguồn đã cho mình cuộc sống tốt đẹp hôm nay. Xin cảm ơn.
[CENTER]Nghĩa sĩ Ba Đình[/CENTER]
[RIGHT]Kính viếng hương hồn các nghĩa sĩ Ba Đình[/RIGHT]
Đoàng! Đoàng!
Tiếng súng giặc nát tan hồn dân tộc!
Lịch sử quặn mình cúi xuống nén vết thương
Đang rỉ máu!
Con đường dân tộc ta đi loang đầy máu đỏ
Những căm hờn, tiếng khóc, lời đau
Lịch sử oằn lên dữ dội
Đau đáu một tâm tình…
Cần Vương! Cần Vương! Chiến tranh và hòa bình!
Ai chọn, chọn ai, ai sẽ bước?
Ai sẽ nối tiếp nghiệp người đi trước?
Ai đem mưa nguồn dịu nồi Sử sục sôi?
Và rồi!
Những Bãi Sậy, những Hưng Khê, những núi rừng Yên Thế
Đâu đâu, nơi nào cũng nguyện câu thề
Yêu nước thương nòi, phải tìm hồn dân tộc.
Có một miền quê cũng tiếng khóc đau thương
Đã gạt lệ buồn ngẩng mặt tìm đường
Cùng giang sơn tìm hồn dân tộc.
Ba Đình vang vọng non sông
Nga Sơn bao tiếng nức lòng sử xanh
Hồn dân tộc mãi lưu danh
Lịch sử vàng đầy những nhành hoa thơm…
Hôm nay
Sông Hoạt thả nước một dòng
Những gió sớm như một lời đồng vọng
Một tiếng vượt ngàn
Trong gió, trong mây
Trong hồn thiêng sông núi mỗi ngày
Vẫn vọng về một tiếng vọng: Mĩ Khê
Và Mậu Thịnh bốn bề những hàng tre chiến lũy
Bao bọc Ba Đình chiêm trũng mênh mông
Đồng lòng cùng Thượng Thọ.
Vẫn trong gió
Trong lời hoa cỏ
Rì rầm, vang vang…
Những ngày…
Những bước chân chói sáng non ngàn
Nghĩa sĩ anh hung Đinh Công Tráng ngẩng mặt hiên ngang
Mắt: Nhìn trời. Tay: Nắm chặt. Huy hoàng!
Thề sống mái, hơn một lần quyết tử.
Chết là hát, là ca, là tiếng cười bất tử
Cho không chỉ một Mĩ Tho, Thượng Thọ của ta
Cho không chỉ một Mậu Thịnh, cho một ngôi nhà
Mà tất cả, ta đi vì tất cả.
Súng đã nổ rồi, lịch sử chuyển rung từng hồi giục giã
Ba trăm nghĩa binh hung Thánh Gióng vùng lên
Chẳng roi sắt, ngựa thần, chỉ khối óc chí bền
Và Cảm Tử, hỡi ba nghìn quân địch.
Trong chiến đấu, bãi lầy cũng mang một mối tình, một bầu nhiệt huyết
Cũng quặn lòng đóng những mũi chông
Giết kẻ thủ man rợ, tất cả cùng đồng lòng…
Kìa lửa cháy, lũy tre làng rực đỏ
Khói gào lên, máu đổ hay mưa
Britxo- con chó dại mù
Sao còn say sưa tưởng mình chiến thắng?
Ôi làng quê đã trở mình bình lặng
Và Ba Đình đã phẳng những đau thương
Chỉ còn trên quê hương vui bước một con đường
Đang từng ngày đổi khác.
Lịch sử sang trang
Nhưng Ba Đình không mất bao giờ
Vẫn tiếng hát
Đinh Công Tráng anh hùng trận mạc
Phạm Bành thủ tiết cho hoa ngát non sông
Nghĩa sĩ ơi, người đã yên nằm
Cho lịch sử lịch từng trang giấy mới.
Lịch sử cười vui
Cho Đoàn quân Cảm tử yên cười….
Mùa xuân đến rồi
Xuân của trời và xuân của đất
Kìa đâu đó vẫn lời thì thầm lau lách
Vọng đâu đây
Tiếng trống trận
Ba Đình….
[CENTER]Nghĩa sĩ Ba Đình[/CENTER]
[RIGHT]Kính viếng hương hồn các nghĩa sĩ Ba Đình[/RIGHT]
Đoàng! Đoàng!
Tiếng súng giặc nát tan hồn dân tộc!
Lịch sử quặn mình cúi xuống nén vết thương
Đang rỉ máu!
Con đường dân tộc ta đi loang đầy máu đỏ
Những căm hờn, tiếng khóc, lời đau
Lịch sử oằn lên dữ dội
Đau đáu một tâm tình…
Cần Vương! Cần Vương! Chiến tranh và hòa bình!
Ai chọn, chọn ai, ai sẽ bước?
Ai sẽ nối tiếp nghiệp người đi trước?
Ai đem mưa nguồn dịu nồi Sử sục sôi?
Và rồi!
Những Bãi Sậy, những Hưng Khê, những núi rừng Yên Thế
Đâu đâu, nơi nào cũng nguyện câu thề
Yêu nước thương nòi, phải tìm hồn dân tộc.
Có một miền quê cũng tiếng khóc đau thương
Đã gạt lệ buồn ngẩng mặt tìm đường
Cùng giang sơn tìm hồn dân tộc.
Ba Đình vang vọng non sông
Nga Sơn bao tiếng nức lòng sử xanh
Hồn dân tộc mãi lưu danh
Lịch sử vàng đầy những nhành hoa thơm…
Hôm nay
Sông Hoạt thả nước một dòng
Những gió sớm như một lời đồng vọng
Một tiếng vượt ngàn
Trong gió, trong mây
Trong hồn thiêng sông núi mỗi ngày
Vẫn vọng về một tiếng vọng: Mĩ Khê
Và Mậu Thịnh bốn bề những hàng tre chiến lũy
Bao bọc Ba Đình chiêm trũng mênh mông
Đồng lòng cùng Thượng Thọ.
Vẫn trong gió
Trong lời hoa cỏ
Rì rầm, vang vang…
Những ngày…
Những bước chân chói sáng non ngàn
Nghĩa sĩ anh hung Đinh Công Tráng ngẩng mặt hiên ngang
Mắt: Nhìn trời. Tay: Nắm chặt. Huy hoàng!
Thề sống mái, hơn một lần quyết tử.
Chết là hát, là ca, là tiếng cười bất tử
Cho không chỉ một Mĩ Tho, Thượng Thọ của ta
Cho không chỉ một Mậu Thịnh, cho một ngôi nhà
Mà tất cả, ta đi vì tất cả.
Súng đã nổ rồi, lịch sử chuyển rung từng hồi giục giã
Ba trăm nghĩa binh hung Thánh Gióng vùng lên
Chẳng roi sắt, ngựa thần, chỉ khối óc chí bền
Và Cảm Tử, hỡi ba nghìn quân địch.
Trong chiến đấu, bãi lầy cũng mang một mối tình, một bầu nhiệt huyết
Cũng quặn lòng đóng những mũi chông
Giết kẻ thủ man rợ, tất cả cùng đồng lòng…
Kìa lửa cháy, lũy tre làng rực đỏ
Khói gào lên, máu đổ hay mưa
Britxo- con chó dại mù
Sao còn say sưa tưởng mình chiến thắng?
Ôi làng quê đã trở mình bình lặng
Và Ba Đình đã phẳng những đau thương
Chỉ còn trên quê hương vui bước một con đường
Đang từng ngày đổi khác.
Lịch sử sang trang
Nhưng Ba Đình không mất bao giờ
Vẫn tiếng hát
Đinh Công Tráng anh hùng trận mạc
Phạm Bành thủ tiết cho hoa ngát non sông
Nghĩa sĩ ơi, người đã yên nằm
Cho lịch sử lịch từng trang giấy mới.
Lịch sử cười vui
Cho Đoàn quân Cảm tử yên cười….
Mùa xuân đến rồi
Xuân của trời và xuân của đất
Kìa đâu đó vẫn lời thì thầm lau lách
Vọng đâu đây
Tiếng trống trận
Ba Đình….