Tình yêu...
Posted: Wed Dec 01, 2010 9:48 am
Bài viết thiên về sở thích,tình cảm cá nhân nên mong mọi người đừng chê trách hay chỉ trích.Vì đơn giản,ai chẳng có niềm đam mê của riêng mình
Mình chẳng yêu Real đến mức cuồng nhiệt như màu áo da cam rực lửa của Hà Lan,cũng chẳng bật khóc khi Real thua nhục 5-0 trước Barca giống như Hà Lan bại trận chung kết đc chờ mong.Nhưng ở Real có thứ tình yêu mà mình luôn âm ỉ,cháy mãi-Muorinho-là riêng,là một,là duy nhất.

Muorinho đã quá nổi để kể lại,để giới thiệu.Ngày trước mình cũng ghét Muo lắm,nhưng là vì hạ bệ Manu mất 2 năm ở ngoại hạng,thì thật ra cái sự ghét này là do ghen ăn tức ở,do người ta tài mà mình ghét.
Nhớ hồi còn biết tí ti về bóng đá,lần Porto vô địch C1,mình đã ghét lão này vì dám thắng Monaco.Hjc,sau trận đấu ổng lấy luôn chiếc huy chương trên cổ xuống,và chẳng bao lâu sang Chelsea.

Dần dần,vì Muorinho thắng nhiều quá,thuyết phục quá,đâm ra mình đã ngưỡng mộ thật sự từ khi nào ko biết.Và có quá nhiều lí do để yêu thích người đàn ông này-1 người đàn ông thật sự.
Đầu tiên là những cuộc chiến đấu khẩu ko ngớt trên các mặt báo.Ở đâu Muorinho đi qua,ở đó có chiến sự,có cãi nhau.Báo chí cứ than thở,ghét thế...chứ có 1 điều khi Muo đi rồi,nền bóng đá nơi ấy lại lắng xuống,người ta lại tiếc nuối vì đơn giản:có Muo,nền bóng đá nước nhà sẽ vững hơn nhờ câu lạc bộ mà ông ấy dẫn dắt,sẽ nổi hơn vì báo chí đưa tin liên tục.Còn nhớ vụ kinh điển nhất của Muo chính là tố cáo Ander Fisk đi đêm với Barca.Người ta cứ trách móc ăn nói vô căn cứ,nhưng tại sao ko nhỉ-nghĩ theo 1 chiều hướng khác,khi mà lượt đi Chel đã thua,lươt về áp lực.Người huấn luyện viên như bà mẹ của đội bóng,đã ôm hết mọi ấp lực,mũi dùi báo chí về phía mình,để cầu thủ ko bị soi mói,yên tâm thi đấu.Và kết quả là Chel thắng vang dội.

Nếu muốn bắt đầu bằng cái gì đó dí dỏm - lãng mạn - ranh mãnh - sâu sắc và nổi tiếng thì chỉ có thể là Mr. Special - JOSÉ MOURINHO."We have top players, and sorry if I'm arrogant, we have a top manager." (Chúng tôi có những cầu thủ hàng đầu thế giới và, xin lỗi nếu hơi ngạo mạn, chúng tôi có một HLV hàng đầu thế giới)
Cái thứ làm mình thuyết phục hơn ở người đàn ông này còn có nhiều.Đi tới đâu,đội bóng của Muo đều là kẻ hủy diệt,đều có danh hiệu.1 lối đá khó chịu ko tưởng,rất khó tìm đường vào lưới nơi đội bóng của Muo dẫn dắt,và cũng quá nhanh để thủng lưới khi dính đòn phản công sắc lẹm.Nhìn Chel,từ ngày Muo đi,vẫn chỉ là con người ấy,lối đá đậm chất ấy.Nhìn cách Inter cho Barca ăn hành là đủ hiểu.Thế mà năm nay,sau trận Elclasico,cả Valdado,người luôn tin tưởng Muo cũng đặt ra nghi vấn.Thật nực cười rằng:Real chưa thể là Inter ăn 3 vĩ đại,và Muo cũng chỉ tới Real từ tháng 8.Còn Guardiola đã tới Barca năm 13 tuổi,quá lâu đủ để thấm vào máu thịt đội bóng này.Cần tới 2 năm để đội bóng trở nên hoàn thiện,cần tới thất bại để thấy mình thiếu sót.Và nên tin rằng,thua 1 trận đánh để thắng cả cuộc chiến.Để cho Muo khoảng lặng,ông ấy ko phải là kẻ cao ngạo tới tuyệt đối mà chẳng biết ai hơn ai kém.

Còn gì ở Muo nữa.1 người đàn ông kín tiếng chuyện gia đình,sau công việc là gia đình.
Một người ăn mặc lịch sự,đẹp và rất đàn ông.
Một người có nụ cười đẹp,có cái nhìn cao ngạo nhưng là cao ngạo của kẻ chiến thắng.
Vì thế,tin ở Muo đi.Thời gian và các danh hiệu sẽ chứng minh tất cả.Và dù ở thời điểm nào,Muo vẫn trong trái tim tôi,1 con người mẫu mực cho công việc,cho gia đình.

[video=youtube;sgnR7a6apfs]http://www.youtube.com/watch?v=sgnR7a6apfs[/video]
Mình chẳng yêu Real đến mức cuồng nhiệt như màu áo da cam rực lửa của Hà Lan,cũng chẳng bật khóc khi Real thua nhục 5-0 trước Barca giống như Hà Lan bại trận chung kết đc chờ mong.Nhưng ở Real có thứ tình yêu mà mình luôn âm ỉ,cháy mãi-Muorinho-là riêng,là một,là duy nhất.

Muorinho đã quá nổi để kể lại,để giới thiệu.Ngày trước mình cũng ghét Muo lắm,nhưng là vì hạ bệ Manu mất 2 năm ở ngoại hạng,thì thật ra cái sự ghét này là do ghen ăn tức ở,do người ta tài mà mình ghét.
Nhớ hồi còn biết tí ti về bóng đá,lần Porto vô địch C1,mình đã ghét lão này vì dám thắng Monaco.Hjc,sau trận đấu ổng lấy luôn chiếc huy chương trên cổ xuống,và chẳng bao lâu sang Chelsea.

Dần dần,vì Muorinho thắng nhiều quá,thuyết phục quá,đâm ra mình đã ngưỡng mộ thật sự từ khi nào ko biết.Và có quá nhiều lí do để yêu thích người đàn ông này-1 người đàn ông thật sự.
Đầu tiên là những cuộc chiến đấu khẩu ko ngớt trên các mặt báo.Ở đâu Muorinho đi qua,ở đó có chiến sự,có cãi nhau.Báo chí cứ than thở,ghét thế...chứ có 1 điều khi Muo đi rồi,nền bóng đá nơi ấy lại lắng xuống,người ta lại tiếc nuối vì đơn giản:có Muo,nền bóng đá nước nhà sẽ vững hơn nhờ câu lạc bộ mà ông ấy dẫn dắt,sẽ nổi hơn vì báo chí đưa tin liên tục.Còn nhớ vụ kinh điển nhất của Muo chính là tố cáo Ander Fisk đi đêm với Barca.Người ta cứ trách móc ăn nói vô căn cứ,nhưng tại sao ko nhỉ-nghĩ theo 1 chiều hướng khác,khi mà lượt đi Chel đã thua,lươt về áp lực.Người huấn luyện viên như bà mẹ của đội bóng,đã ôm hết mọi ấp lực,mũi dùi báo chí về phía mình,để cầu thủ ko bị soi mói,yên tâm thi đấu.Và kết quả là Chel thắng vang dội.

Nếu muốn bắt đầu bằng cái gì đó dí dỏm - lãng mạn - ranh mãnh - sâu sắc và nổi tiếng thì chỉ có thể là Mr. Special - JOSÉ MOURINHO."We have top players, and sorry if I'm arrogant, we have a top manager." (Chúng tôi có những cầu thủ hàng đầu thế giới và, xin lỗi nếu hơi ngạo mạn, chúng tôi có một HLV hàng đầu thế giới)
Cái thứ làm mình thuyết phục hơn ở người đàn ông này còn có nhiều.Đi tới đâu,đội bóng của Muo đều là kẻ hủy diệt,đều có danh hiệu.1 lối đá khó chịu ko tưởng,rất khó tìm đường vào lưới nơi đội bóng của Muo dẫn dắt,và cũng quá nhanh để thủng lưới khi dính đòn phản công sắc lẹm.Nhìn Chel,từ ngày Muo đi,vẫn chỉ là con người ấy,lối đá đậm chất ấy.Nhìn cách Inter cho Barca ăn hành là đủ hiểu.Thế mà năm nay,sau trận Elclasico,cả Valdado,người luôn tin tưởng Muo cũng đặt ra nghi vấn.Thật nực cười rằng:Real chưa thể là Inter ăn 3 vĩ đại,và Muo cũng chỉ tới Real từ tháng 8.Còn Guardiola đã tới Barca năm 13 tuổi,quá lâu đủ để thấm vào máu thịt đội bóng này.Cần tới 2 năm để đội bóng trở nên hoàn thiện,cần tới thất bại để thấy mình thiếu sót.Và nên tin rằng,thua 1 trận đánh để thắng cả cuộc chiến.Để cho Muo khoảng lặng,ông ấy ko phải là kẻ cao ngạo tới tuyệt đối mà chẳng biết ai hơn ai kém.

Còn gì ở Muo nữa.1 người đàn ông kín tiếng chuyện gia đình,sau công việc là gia đình.
Một người ăn mặc lịch sự,đẹp và rất đàn ông.
Một người có nụ cười đẹp,có cái nhìn cao ngạo nhưng là cao ngạo của kẻ chiến thắng.
Vì thế,tin ở Muo đi.Thời gian và các danh hiệu sẽ chứng minh tất cả.Và dù ở thời điểm nào,Muo vẫn trong trái tim tôi,1 con người mẫu mực cho công việc,cho gia đình.

[video=youtube;sgnR7a6apfs]http://www.youtube.com/watch?v=sgnR7a6apfs[/video]