Page 1 of 1

Hoa Tình bạn

Posted: Fri Feb 20, 2009 10:18 am
by HSBD
Hoa Tình Bạn
[RIGHT]Truyện ngắn - Nguyễn Văn Ngọc - Học sinh khóa 39[/RIGHT]
[LEFT]Men theo đồi cọ, Thanh đến trường với niềm vui của một ngày đầu tuần tháng 10. Con đường mòn đất đỏ gập nghềnh đá ong, lúp xúp hoa sim, hoa mua, gai xấu hổ. Trường đây rồi, ngôi trường cấp III soi bóng trên dòng sông xanh vẫn chảy hiền hòa. Thanh đến trường sớm quá. Lớp chưa ai đi học. Bước vào chỗ ngồi, mắt Thanh sáng lên khi thấy dưới ngăn bàn, một đóa hoa xinh xinh đang hé nở. Phải, một đóa hoa cúc tần trông như những đám mây vàng kì diệu. Gọi đó là một đóa hoa chứ thực ra chỉ là một chùm hoa được xếp và buộc gọn vào bằng dây chun mà thôi! Thì ra đã có người đến lớp trước Thanh rồi sao? Lại cho Thanh một đóa hoa đồng nội màu vàng dịu dàng tươi mát, song nó đẹp một cách lạ lùng. Thanh mân mê đóa hoa nhỏ rồi tự nghĩ: "Ai là người tốt bụng tặng Thanh món quà này nhỉ?". Thanh rất muốn biết để cảm ơn. Tan học, Thanh háo hức về nhà và cắm đóa hoa vào lọ. Một ngày đầu tuần trôi đi trong Thanh thật đẹp, nó gắn liền với đóa hoa kia..., gắn liền với một người bạn vô danh...

[/LEFT]
[LEFT]Hôm sau đi học Thanh lại càng ngạc nhiên hơn vì lại có thêm một đóa hoa như hôm qua đặt ngay ngắn trong ngăn bàn. Cứ như thế, ngày nào Thanh cũng nhận được món quà đáng yêu đó trong thế giới bí ẩn kia-cái ngăn bàn. Thanh rất sợ hoa tàn, hoa sẽ héo, sẽ mất đi vẻ dẹp mà Thanh yêu quý, mà hoa thì cứ nhiều hơn, nhiều hơn. Và Thanh nghĩ ra một cách. Cô ép hoa vào một góc quyển sổ. Khi hoa khô, cô lại lấy băng dán cẩn thận vào trang sổ cho đẹp. Quyển sưu tập hoa của Thanh ngày một đẹp hơn, dày hơn và Thanh thích lắm. Thanh có thể ngồi hàng giờ để lật, ngắm nghía, mân mê cuốn sổ. Khi các bạn trong lớp vui chơi thì Thanh chỉ thích thú với thế giới hoa của mình. Và thế giới ấy sẽ phong phú hơn nếu không có một ngày...

[/LEFT]
[LEFT]Hôm ấy vào lớp, Thanh nghe bàn tán xôn xao về chuyện Năm sắp chuyển vào nam học. Trong lớp Năm bao giờ cũng xếp vào hàng "sao" về học tập. Tính tình vui vẻ, dễ hòa dồng nên bạn bè ai cũng quý mến. Còn Thanh, mặc kệ, Thanh chẳng quan tâm tới việc cậu ta chuyển trường hay ở lại. Cô bé chẳng thích tụm năm tụm bảy bàn tán nọ kia mà chỉ say mê với những cánh hoa dại kia thôi. Nhưng Thanh đâu có ngờ, cái ngày Năm chia tay lớp khi chuyển đi lại là ngày đã trở thành kí ức tuổi học trò của Thanh.

[/LEFT]
[LEFT]Để kỉ niệm cho các bạn trong lớp, Năm đã chuẩn bị rất nhiều món quà để tặng các bạn. Thanh cũng hồi hộp lắm. Chẳng biết Năm sẽ tặng cho Thanh cái gì nhỉ? Cả buổi học, Thanh chẳng có món quà nào cả. Nhưng đến khi tan học... Năm nhìn Thanh bằng ánh mắt kì lạ. Cái nhìn của Năm khiến Thanh bối rối. Thanh đứng sững, lặng cả người khi từ đằng sau lưng, Năm đưa ra một đóa... Hoa cúc tần-đóa hoa bí ẩn mà hàng ngày vẫn nép mình trong ngăn bàn Thanh.

[/LEFT]
[LEFT]Đây là món quà mình tặng Thanh. Chúc Thanh vui, khỏe và học giỏi!-Năm nói như cố giấu xúc động.[/LEFT]
[LEFT]-Con người vô danh kia là Năm ư?-Thanh ấp úng, tay run run cầm đóa hoa nhỏ.[/LEFT]
[LEFT]-Thôi chào Thanh, mình di nhé![/LEFT]
[LEFT]Năm chầm chậm bước xuống sân trường, để lại Thanh đứng như trời trồng giữa lớp vắng lặng. Hình như có cái gì mách bảo, Thanh chạy ra ngoài hành lang nhìn xuống. Khi Năm ngoái lên, Thanh đưa cánh tay cầm hoa vẫy chào...

[/LEFT]
[LEFT]Hôm sau đến lớp, Thanh tấy chỗ Năm để trống. Chẳng có đóa hoa ngào ngạt nào chờ Thanh cả. Cái ngăn bàn kia cũng vậy. Thanh ngồi thật lâu để ngắm những cánh hoa trong sổ. Bất giác, Thanh thầm nói: "thế đấy, đã có một người bạn, một người bạn gắn với những đóa cúc tần kia..."[/LEFT]
[RIGHT]2003[/RIGHT]