Khát vọng từ những bức ảnh
Posted: Thu Sep 09, 2010 10:35 am
Được công bố vào tháng 9-2009, bộ ảnh 68 tấm về những ngày cuối đời của một cô bé 7 tuổi người Đan Mạch bị mắc chứng ung thư não trên trang Verve Photo đã khiến người xem lặng đi vì xúc động.
Đây được xem là hiện tượng trong làng nhiếp ảnh thế giới vì với một đề tài thực sự không còn mới mẻ, nhà nhiếp ảnh Thomas đã thể hiện được trong những hình ảnh ấy một khát khao được sống, được yêu thương và tình yêu ấm áp của một mái ấm, điều đang bị đe dọa bởi cuộc sống vội vã, đầy áp lực ngày nay.

[CENTER]Vibe ôm hôn cha trước khi bước vào một đợt xạ trị.
[/CENTER]
[CENTER] [/CENTER]
Thomas đã ở bên cạnh Vibe trong một hành trình dài, chụp cô bé lúc tiếp nhận điều trị, lúc đau đớn, lặng yên bên giường bệnh, hay những lúc nở nụ cười thật tươi trong vòng tay cha, mẹ. Đó là bức ảnh cô bé còn để những lọn tóc dài, vẻ mặt còn hồng hào, đang nằm trên giường bệnh trò chuyện cùng cha mẹ, rồi tiếp theo đó là những bức ảnh sau khi Vibe tiếp nhận các đợt hóa trị, xạ trị. Cô bé chìm sâu trong giấc ngủ chập chờn trên chiếc giường được đặt cạnh bàn ăn gia đình.
Trong mỗi bức ảnh chụp Vibe, Thomas đều muốn nói gia đình Vibe luôn bên cạnh cô bé. Một bức ảnh ấn tượng khác chụp lúc cô bé cười hạnh phúc trong vòng tay cha khi được ông âu yếm, vỗ về. Và đến hình ảnh Vibe hiện lên nhạt nhòa qua lớp kính từ phòng bệnh nhìn ra những ngôi nhà sáng choang đèn trong đêm khuya vắng.
Xúc động nhất trong loạt ảnh này có lẽ là hình ảnh cha Vibe khóc òa khi nhìn đứa con gái bé bỏng của mình nằm yên bất động với đôi mắt thâm quầng, da mặt tái nhạt và đôi gò má hốc hác không thể yếu ớt hơn được hay hình ảnh bé đau đớn trong vòng tay của mẹ mình và y tá, bác sĩ khi phải tiếp nhận những đợt điều trị.
Với bộ ảnh này, phóng viên ảnh người Đan Mạch Thomas Lekfeldt được trao tặng hàng loạt giải thưởng lớn như giải nhất thể loại ảnh phóng sự Đan Mạch năm 2010, giải thưởng đặc biệt tại lễ hội báo chí quốc tế lần thứ 24 Festival du Scoop tại Angers, Pháp vào năm 2009, nhận được lời tuyên dương danh dự của Triển lãm ảnh năm 2009 của UNICEF cùng nhiều giải thưởng nhiếp ảnh khác.
Thomas Lekfeldt chia sẻ trên trang web cá nhân http://www.thomaslekfeldt.com rằng quyết định thực hiện bộ ảnh của anh chỉ đơn giản xuất phát từ sự thôi thúc nghề nghiệp, muốn được chụp lại những điều anh trải nghiệm trong cuộc sống. Thông qua bộ ảnh này, anh muốn gửi đi thông điệp nhỏ bé của mình là muốn kéo khoảng cách giữa những thế hệ trong một gia đình lại gần với nhau hơn. Một câu chuyện buồn, một kết thúc không mong muốn nhưng lại sưởi ấm trái tim của nhiều người.
Khi truy cập vào trang web của Thomas, người xem có thể thấy rất nhiều bức ảnh ấn tượng. Đó là bộ ảnh “Dòng sông đen” được anh thực hiện tại con sông Bunriganga ở thủ đô Dhaka của Bangladesh, nơi nguồn nước bị ô nhiễm nghiêm trọng, chuyển màu đen kịt bởi 50.000 tấn rác thải mỗi ngày. Vậy mà người dân nghèo tại đây vẫn ngày ngày lặn ngụp tắm gội, sinh hoạt.
Hay một bộ ảnh khác Thomas thực hiện với những đứa trẻ Senegal đang lăn lộn ngoài đường phố để xin bố thí. Khoảng 100.000 trẻ em tại đây bị cha mẹ bỏ rơi, phải tự kiếm sống ngoài đường phố.
Có một điểm chung mà những bộ ảnh Thomas dành tâm huyết thực hiện và chia sẻ là tất cả đều khắc họa rõ nét số phận và nội tâm của nhân vật cùng cực đang vươn lên, khao khát sống từng ngày và rất cần sự quan tâm, chở che.
[CENTER]Nguồn:http://www.sggp.org.vn/thegioi/2010/4/222459/[/CENTER]
Đây được xem là hiện tượng trong làng nhiếp ảnh thế giới vì với một đề tài thực sự không còn mới mẻ, nhà nhiếp ảnh Thomas đã thể hiện được trong những hình ảnh ấy một khát khao được sống, được yêu thương và tình yêu ấm áp của một mái ấm, điều đang bị đe dọa bởi cuộc sống vội vã, đầy áp lực ngày nay.

[CENTER]Vibe ôm hôn cha trước khi bước vào một đợt xạ trị.
[/CENTER]
[CENTER] [/CENTER]
Thomas đã ở bên cạnh Vibe trong một hành trình dài, chụp cô bé lúc tiếp nhận điều trị, lúc đau đớn, lặng yên bên giường bệnh, hay những lúc nở nụ cười thật tươi trong vòng tay cha, mẹ. Đó là bức ảnh cô bé còn để những lọn tóc dài, vẻ mặt còn hồng hào, đang nằm trên giường bệnh trò chuyện cùng cha mẹ, rồi tiếp theo đó là những bức ảnh sau khi Vibe tiếp nhận các đợt hóa trị, xạ trị. Cô bé chìm sâu trong giấc ngủ chập chờn trên chiếc giường được đặt cạnh bàn ăn gia đình.
Trong mỗi bức ảnh chụp Vibe, Thomas đều muốn nói gia đình Vibe luôn bên cạnh cô bé. Một bức ảnh ấn tượng khác chụp lúc cô bé cười hạnh phúc trong vòng tay cha khi được ông âu yếm, vỗ về. Và đến hình ảnh Vibe hiện lên nhạt nhòa qua lớp kính từ phòng bệnh nhìn ra những ngôi nhà sáng choang đèn trong đêm khuya vắng.
Xúc động nhất trong loạt ảnh này có lẽ là hình ảnh cha Vibe khóc òa khi nhìn đứa con gái bé bỏng của mình nằm yên bất động với đôi mắt thâm quầng, da mặt tái nhạt và đôi gò má hốc hác không thể yếu ớt hơn được hay hình ảnh bé đau đớn trong vòng tay của mẹ mình và y tá, bác sĩ khi phải tiếp nhận những đợt điều trị.
Với bộ ảnh này, phóng viên ảnh người Đan Mạch Thomas Lekfeldt được trao tặng hàng loạt giải thưởng lớn như giải nhất thể loại ảnh phóng sự Đan Mạch năm 2010, giải thưởng đặc biệt tại lễ hội báo chí quốc tế lần thứ 24 Festival du Scoop tại Angers, Pháp vào năm 2009, nhận được lời tuyên dương danh dự của Triển lãm ảnh năm 2009 của UNICEF cùng nhiều giải thưởng nhiếp ảnh khác.
Thomas Lekfeldt chia sẻ trên trang web cá nhân http://www.thomaslekfeldt.com rằng quyết định thực hiện bộ ảnh của anh chỉ đơn giản xuất phát từ sự thôi thúc nghề nghiệp, muốn được chụp lại những điều anh trải nghiệm trong cuộc sống. Thông qua bộ ảnh này, anh muốn gửi đi thông điệp nhỏ bé của mình là muốn kéo khoảng cách giữa những thế hệ trong một gia đình lại gần với nhau hơn. Một câu chuyện buồn, một kết thúc không mong muốn nhưng lại sưởi ấm trái tim của nhiều người.
Khi truy cập vào trang web của Thomas, người xem có thể thấy rất nhiều bức ảnh ấn tượng. Đó là bộ ảnh “Dòng sông đen” được anh thực hiện tại con sông Bunriganga ở thủ đô Dhaka của Bangladesh, nơi nguồn nước bị ô nhiễm nghiêm trọng, chuyển màu đen kịt bởi 50.000 tấn rác thải mỗi ngày. Vậy mà người dân nghèo tại đây vẫn ngày ngày lặn ngụp tắm gội, sinh hoạt.
Hay một bộ ảnh khác Thomas thực hiện với những đứa trẻ Senegal đang lăn lộn ngoài đường phố để xin bố thí. Khoảng 100.000 trẻ em tại đây bị cha mẹ bỏ rơi, phải tự kiếm sống ngoài đường phố.
Có một điểm chung mà những bộ ảnh Thomas dành tâm huyết thực hiện và chia sẻ là tất cả đều khắc họa rõ nét số phận và nội tâm của nhân vật cùng cực đang vươn lên, khao khát sống từng ngày và rất cần sự quan tâm, chở che.
[CENTER]Nguồn:http://www.sggp.org.vn/thegioi/2010/4/222459/[/CENTER]