Một giấc ngủ dài......tuổi 18
Posted: Sat Jun 19, 2010 8:07 am
Quân........Quân ơi.......
Mày đâu rồi...tệ thật.....
Sao tiếng gọi này nghe quen thuộc thế....
Phải rồi, đây là tiếng gọi mà tụi lớp tôi năm ngoái hay í ới nó mà.
Nhưng hôm nay sao lại khác với những lúc trước mà tụi tôi thường gọi vậy? tiếng gọi Quân ơi hôm nay sao toàn nước mắt thế kia.....hixhixx.huhu...... hình như không phải riêng mình tôi mà xung quanh tôi là gia đình, bạn bè và rất nhiều người đang khóc. chắc có lẽ qua ngày hôm nay thôi chúng tôi sẽ không cò thấy vẻ mặt mệt mỏi, u buồn của Quân nữa. Có ai biết cái vẻ mật mệt mỏi ấy không phải la` làm gì quá sức hay suy nghĩ một chuyện nào đó mà nó là: một căn bệnh quái ác- ung thư ...cái căn bẹnh ma` Quân đã phải chống chọi với nó mấy năm trời. Tưởng rằng sau khi mổ xong thì số phận sẽ mỉm cười với Quân, cuộc đời sẽ chấp nhận Quân.
Nhưng không ngờ ngày hôm nay đây Quân bỏ lại tất cả để ra đi mà chưa kịp nói gì với mọi người. Để dang dở cái tuổi 18-cái tuổi mà người ta gọi là đẹp nhất, tuổi trăng tròn. Quân có biết sự ra đi của Quân đã làm cho mọi người buồn thế nào không. Bố mẹ Quân vẫn không tin vào điều này, họ vẫn nghĩ rằng đứa con trai bé bỏng của họ chỉ đi đâu xa thôi và 1 lúc nào đó đúa con của họ sẽ trở về với một con người khoẻ mạnh. Ngay cả tôi đây tôi cũng hi vọng điều đó là sự thật nếu có một phép màu nào đó. Quân ơi... tớ muốn gọi thế hằng ngày và muốn nhìn thấy cậu chạy nhảy trước cửa lớp. E rằng điều đó sẽ không được nũa rồi, vì hôm nay đây Quân đã xuông với lòng đất mẹ. hix...... Quân đã ngủ một giấc ngủ dài . Để lại sau lưng tuổii 18 còn dở, những hoài bão cuộc đời, để lại nỗi đau cho gia đình , bạn bè...Quân đã bỏ tất cả để ra đi mà không biết rằng mẹ Quân đang khản giọng gọi tên Quân ơi, bạn bè đang gọi tên Quân ơi và đúa em trai bé bỏng cũng đang chăm chú nhìn vào bức ảnh mà gọi tên anh Quân ơi.... Quân có biết không??? Quân phải biết chứ.. Dù đã năm sâu trong lòng đất mẹ nhưng Quân hãy dõi theo mọi người nhé. Quân hãy nhớ lấy mọi người , mọi người sẽ khôgn bao giờ quên Quân đâu:" nguời ta chỉ chềt khi không còn sống trong lòng người sống nữa mà thôi" .
Quân di rồi........ đi thật rồi sao???.... quân hãy sống tốt khi không có mọi người bên cạnh nhe'. 11b10 luôn nhớ tới Quân- một thành viên của lớp cho dù Quân đã đi xa..... Nếu có kiếp sau Quân sẽ là một thành viên của lớp nhe' nhưng với cơ thể khoẻ mạnh và yêu đời nhé.........
VĨNH BIỆT QUÂN......người bạn của tôi.........
" Mày tệ thật... mày đã bỏ tất cả để ra đi..bỏ gđ bạn bè... bỏ B10 của mày..."
"hãy sống thật tốt nhé...tụi tao luôn bên mày........."
Mày đâu rồi...tệ thật.....
Sao tiếng gọi này nghe quen thuộc thế....
Phải rồi, đây là tiếng gọi mà tụi lớp tôi năm ngoái hay í ới nó mà.
Nhưng hôm nay sao lại khác với những lúc trước mà tụi tôi thường gọi vậy? tiếng gọi Quân ơi hôm nay sao toàn nước mắt thế kia.....hixhixx.huhu...... hình như không phải riêng mình tôi mà xung quanh tôi là gia đình, bạn bè và rất nhiều người đang khóc. chắc có lẽ qua ngày hôm nay thôi chúng tôi sẽ không cò thấy vẻ mặt mệt mỏi, u buồn của Quân nữa. Có ai biết cái vẻ mật mệt mỏi ấy không phải la` làm gì quá sức hay suy nghĩ một chuyện nào đó mà nó là: một căn bệnh quái ác- ung thư ...cái căn bẹnh ma` Quân đã phải chống chọi với nó mấy năm trời. Tưởng rằng sau khi mổ xong thì số phận sẽ mỉm cười với Quân, cuộc đời sẽ chấp nhận Quân.
Nhưng không ngờ ngày hôm nay đây Quân bỏ lại tất cả để ra đi mà chưa kịp nói gì với mọi người. Để dang dở cái tuổi 18-cái tuổi mà người ta gọi là đẹp nhất, tuổi trăng tròn. Quân có biết sự ra đi của Quân đã làm cho mọi người buồn thế nào không. Bố mẹ Quân vẫn không tin vào điều này, họ vẫn nghĩ rằng đứa con trai bé bỏng của họ chỉ đi đâu xa thôi và 1 lúc nào đó đúa con của họ sẽ trở về với một con người khoẻ mạnh. Ngay cả tôi đây tôi cũng hi vọng điều đó là sự thật nếu có một phép màu nào đó. Quân ơi... tớ muốn gọi thế hằng ngày và muốn nhìn thấy cậu chạy nhảy trước cửa lớp. E rằng điều đó sẽ không được nũa rồi, vì hôm nay đây Quân đã xuông với lòng đất mẹ. hix...... Quân đã ngủ một giấc ngủ dài . Để lại sau lưng tuổii 18 còn dở, những hoài bão cuộc đời, để lại nỗi đau cho gia đình , bạn bè...Quân đã bỏ tất cả để ra đi mà không biết rằng mẹ Quân đang khản giọng gọi tên Quân ơi, bạn bè đang gọi tên Quân ơi và đúa em trai bé bỏng cũng đang chăm chú nhìn vào bức ảnh mà gọi tên anh Quân ơi.... Quân có biết không??? Quân phải biết chứ.. Dù đã năm sâu trong lòng đất mẹ nhưng Quân hãy dõi theo mọi người nhé. Quân hãy nhớ lấy mọi người , mọi người sẽ khôgn bao giờ quên Quân đâu:" nguời ta chỉ chềt khi không còn sống trong lòng người sống nữa mà thôi" .
Quân di rồi........ đi thật rồi sao???.... quân hãy sống tốt khi không có mọi người bên cạnh nhe'. 11b10 luôn nhớ tới Quân- một thành viên của lớp cho dù Quân đã đi xa..... Nếu có kiếp sau Quân sẽ là một thành viên của lớp nhe' nhưng với cơ thể khoẻ mạnh và yêu đời nhé.........
VĨNH BIỆT QUÂN......người bạn của tôi.........
" Mày tệ thật... mày đã bỏ tất cả để ra đi..bỏ gđ bạn bè... bỏ B10 của mày..."
"hãy sống thật tốt nhé...tụi tao luôn bên mày........."