Chẳng là gì!
Posted: Tue May 11, 2010 10:48 am
Anh là gì? Là gì của em?
Anh chẳng là gì hết-1 ng xa lạ-lí trí của em luôn nhắc nhở mình như thế. Những cuốn note của em luôn dày đặc dòng chữ"Ur nothing",nhật kí em luôn là tên anh với những nét bút gạch chồng chéo... Anh chẳng là gì...
Nhưng
Đứa con gái kiêu hãnh trong em vẫn phải cúi đầu chấp nhận. Rằng trong em,anh-không chỉ là 1-người-quen-bình-thường. Em cúi đầu mỗi khi nhìn thấy anh-em run rẩy khi đứng gần bên anh-em nín thở nghe từng câu đùa của anh vs những cô bé xinh đẹp xung quanh-em nghẹn ngào dõi theo từng dòng tâm sự của anh trên fb......
Vâng đúng-chẳng là gì-nhưng k phải anh không là gì-mà với anh-em chẳng là gì cả. 1 ng quen bình thường-1 trong số 2 triệu ng vẫn lứớt qua anh mỗi ngày trong cái thành phố bé nhỏ này. Với anh-em chỉ là ng xa lạ.
Em biết-mãi mãi kiếp này-em trong anh vẫn chẳng có 1 định nghĩa,1 khái niệm gì. Vì ta quá khác nhau-vì nơi anh đứng cách xa em ngàn thước.
Đôi khi em ngồi mơ mộng-nếu 1 ngày-anh đến bên và nói"Tối nay em đi ăn cùng anh được không"(Như phim hàng loạt phim Mỹ hđ í-khi em nghĩ như thế-là em đã đặt anh-em vào 1 thế giới tương lai-khi em đã lớn-không còn là 1 con nhóc sv ngô nghê nữa anh ạ) thì em sẽ lạnh lùng mà lắc đầu. Anh sẽ ngạc nhiên-vâng-anh thấy tự ái lắm. Khi 1 người đàn ông như anh-ngỏ lời mời 1 con bé tầm thường như em-mà lại nhận lại lời từ chối thẳng thừng. Em cũng sẽ chẳng vui gì đâu anh... Nhưng....
Dù thật lòng trong em-anh là 1 miền nhớ khắc khoải..Nhưng
Em sẽ không bao giờ chấp nhận mình sinh ra là để làm chiếc bóng của 1 ai đó. Em muốn ng em yêu trọn vẹn thuộc về em. Vâng-đó là ích kỉ. Và anh sẽ không bao giờ có thể mang đến cho lòng tự trọng của đứa con gái trong em 1 liều thuốc an thần.
Em biết thật nực cười-khi 1 đứa con gái chẳng có gì nổi bật như em lại dám tưởng tượng 1 kịch bản như thế với anh-dẫu chỉ là tưởng tượng. Chẳng sao cả-em có tất cả trong tay-ở thế giới này-tg riêng của em.
Em sẽ k buồn vì với anh em là vô nghĩa. Chẳg sao cả. K phải muốn là được phải k anh. Đôi khi cũng phải biết từ bỏ-thật khó-vâng em biết. Nhnưg có lẽ 1 ngày nào đó-1 ngày nào đó-anh sẽ là 1 kỉ niệm-đơn phương nhớ mà thôi.
Anh chẳng là gì hết-1 ng xa lạ-lí trí của em luôn nhắc nhở mình như thế. Những cuốn note của em luôn dày đặc dòng chữ"Ur nothing",nhật kí em luôn là tên anh với những nét bút gạch chồng chéo... Anh chẳng là gì...
Nhưng
Đứa con gái kiêu hãnh trong em vẫn phải cúi đầu chấp nhận. Rằng trong em,anh-không chỉ là 1-người-quen-bình-thường. Em cúi đầu mỗi khi nhìn thấy anh-em run rẩy khi đứng gần bên anh-em nín thở nghe từng câu đùa của anh vs những cô bé xinh đẹp xung quanh-em nghẹn ngào dõi theo từng dòng tâm sự của anh trên fb......
Vâng đúng-chẳng là gì-nhưng k phải anh không là gì-mà với anh-em chẳng là gì cả. 1 ng quen bình thường-1 trong số 2 triệu ng vẫn lứớt qua anh mỗi ngày trong cái thành phố bé nhỏ này. Với anh-em chỉ là ng xa lạ.
Em biết-mãi mãi kiếp này-em trong anh vẫn chẳng có 1 định nghĩa,1 khái niệm gì. Vì ta quá khác nhau-vì nơi anh đứng cách xa em ngàn thước.
Đôi khi em ngồi mơ mộng-nếu 1 ngày-anh đến bên và nói"Tối nay em đi ăn cùng anh được không"(Như phim hàng loạt phim Mỹ hđ í-khi em nghĩ như thế-là em đã đặt anh-em vào 1 thế giới tương lai-khi em đã lớn-không còn là 1 con nhóc sv ngô nghê nữa anh ạ) thì em sẽ lạnh lùng mà lắc đầu. Anh sẽ ngạc nhiên-vâng-anh thấy tự ái lắm. Khi 1 người đàn ông như anh-ngỏ lời mời 1 con bé tầm thường như em-mà lại nhận lại lời từ chối thẳng thừng. Em cũng sẽ chẳng vui gì đâu anh... Nhưng....
Dù thật lòng trong em-anh là 1 miền nhớ khắc khoải..Nhưng
Em sẽ không bao giờ chấp nhận mình sinh ra là để làm chiếc bóng của 1 ai đó. Em muốn ng em yêu trọn vẹn thuộc về em. Vâng-đó là ích kỉ. Và anh sẽ không bao giờ có thể mang đến cho lòng tự trọng của đứa con gái trong em 1 liều thuốc an thần.
Em biết thật nực cười-khi 1 đứa con gái chẳng có gì nổi bật như em lại dám tưởng tượng 1 kịch bản như thế với anh-dẫu chỉ là tưởng tượng. Chẳng sao cả-em có tất cả trong tay-ở thế giới này-tg riêng của em.
Em sẽ k buồn vì với anh em là vô nghĩa. Chẳg sao cả. K phải muốn là được phải k anh. Đôi khi cũng phải biết từ bỏ-thật khó-vâng em biết. Nhnưg có lẽ 1 ngày nào đó-1 ngày nào đó-anh sẽ là 1 kỉ niệm-đơn phương nhớ mà thôi.