Anh xin lỗi...!
Posted: Tue Sep 01, 2009 4:09 pm
2h13' sáng...
I'd listened to the radio waiting for my favorite songs,when they played I'd sing along it made me smile ...
Tiếng chuông điện thoại quen thuộc của nó vang lên làm nó tỉnh giấc!Một số lạ,nó tưởng là lại có tên dở hơi nào nháy máy giữa đêm khuya!
-Alo!xin lỗi ai đấy ạ?
-...
Nó chỉ nghe bên kia có tiếng thở dài!
Im lặng!
Nó kiên trì hỏi lại
-Xin lỗi ai thế ạ?
-Xin lỗi em!
Tút...tút...tút!
Bên kia đã tắt máy mà nó vẫn ngồi ngẩn ngơ,nước mắt lăn dài trên má...
Đã lâu lắm rồi nó không nghe thấy giọng nói ấy,đã gần 1 năm kể từ ngày nó và người ấy chia tay...ngày chia tay nó cũng chỉ nghe được một lời "anh xin lỗi" từ người ấy...và một lí do rất chi là củ chuối:"anh không thể mang đến cho em hạnh phúc được,mặc dù anh rất yêu em,anh nghĩ mình nên chia tay nhau!"chỉ một sms nó nhận được thế là đã chia tay! Hôm nay nó lại khóc,khóc như lần trước nó nghe lời xin lỗi và cái sms chết tiệt ấy!Nó lại thiếp đi vì mệt...
6h15' sáng
Vẫn tiếng nhạc quen thuộc vang lên,nó đang ngái ngủ,vớ lấy máy và nhận cuộc gọi như vô thức:
-Alo!!!
-Em dậy chưa?Anh xin lỗi!Anh nhớ em quá,anh không chịu nổi nữa rồi!Mình gặp nhau một chút được không?Nếu có thể thì anh chờ em ở chỗ cũ nhé!
...Tút...tút...tút
Nó chưa kịp làm gì chưa kịp nói gì thì bên kia đã tắt máy! Nó băn khoăn
liệu có nên đi hay không? Nó nhớ,nó nhớ lắm,nhưng nó cũng hận,hận lắm!Ngày người ấy đi cuộc đời nó tưởng như xuống dốc,nhưng nó đã nghĩ,có lẽ người ấy sẽ quay lại,nó đã dặn lòng mình nếu người ấy quay lại nó sẽ cho mấy cái bạt tai!
Sau cái ngày ấy nó đã cố gắng gọi điện,nhưng người ấy đã thay số. Nó đã cố gắng hỏi thăm,cố gắng liên lạc,nhưng mọi cố gắng của nó chỉ là vô ích! Thế mà hôm nay...nó đã nguôi ngoai,nó đã phần nào dần quên đi được người ấy,đúng lúc này người ta lại quay lại nói nhớ nó! Nó không biết nên phải làm gì cả!
Đã 8h...ngày xưa 9h là thời gian 2 người gặp nhau cái quán GALAXY cafe! Góc cuối gần cửa sổ,nó vẫn nhớ! Lần cuối nó ngồi ở đấy là ngày sau khi 2 đứa chia tay! Nó đã ngồi cả ngày ở đó mà khóc,mà giận nhưng chẳng ai thèm quan tâm!
Nó vẫn phân vân....
I'd listened to the radio waiting for my favorite songs,when they played I'd sing along it made me smile ...
Tiếng chuông điện thoại quen thuộc của nó vang lên làm nó tỉnh giấc!Một số lạ,nó tưởng là lại có tên dở hơi nào nháy máy giữa đêm khuya!
-Alo!xin lỗi ai đấy ạ?
-...
Nó chỉ nghe bên kia có tiếng thở dài!
Im lặng!
Nó kiên trì hỏi lại
-Xin lỗi ai thế ạ?
-Xin lỗi em!
Tút...tút...tút!
Bên kia đã tắt máy mà nó vẫn ngồi ngẩn ngơ,nước mắt lăn dài trên má...
Đã lâu lắm rồi nó không nghe thấy giọng nói ấy,đã gần 1 năm kể từ ngày nó và người ấy chia tay...ngày chia tay nó cũng chỉ nghe được một lời "anh xin lỗi" từ người ấy...và một lí do rất chi là củ chuối:"anh không thể mang đến cho em hạnh phúc được,mặc dù anh rất yêu em,anh nghĩ mình nên chia tay nhau!"chỉ một sms nó nhận được thế là đã chia tay! Hôm nay nó lại khóc,khóc như lần trước nó nghe lời xin lỗi và cái sms chết tiệt ấy!Nó lại thiếp đi vì mệt...
6h15' sáng
Vẫn tiếng nhạc quen thuộc vang lên,nó đang ngái ngủ,vớ lấy máy và nhận cuộc gọi như vô thức:
-Alo!!!
-Em dậy chưa?Anh xin lỗi!Anh nhớ em quá,anh không chịu nổi nữa rồi!Mình gặp nhau một chút được không?Nếu có thể thì anh chờ em ở chỗ cũ nhé!
...Tút...tút...tút
Nó chưa kịp làm gì chưa kịp nói gì thì bên kia đã tắt máy! Nó băn khoăn
liệu có nên đi hay không? Nó nhớ,nó nhớ lắm,nhưng nó cũng hận,hận lắm!Ngày người ấy đi cuộc đời nó tưởng như xuống dốc,nhưng nó đã nghĩ,có lẽ người ấy sẽ quay lại,nó đã dặn lòng mình nếu người ấy quay lại nó sẽ cho mấy cái bạt tai!
Sau cái ngày ấy nó đã cố gắng gọi điện,nhưng người ấy đã thay số. Nó đã cố gắng hỏi thăm,cố gắng liên lạc,nhưng mọi cố gắng của nó chỉ là vô ích! Thế mà hôm nay...nó đã nguôi ngoai,nó đã phần nào dần quên đi được người ấy,đúng lúc này người ta lại quay lại nói nhớ nó! Nó không biết nên phải làm gì cả!
Đã 8h...ngày xưa 9h là thời gian 2 người gặp nhau cái quán GALAXY cafe! Góc cuối gần cửa sổ,nó vẫn nhớ! Lần cuối nó ngồi ở đấy là ngày sau khi 2 đứa chia tay! Nó đã ngồi cả ngày ở đó mà khóc,mà giận nhưng chẳng ai thèm quan tâm!
Nó vẫn phân vân....
.Nhưng ôg có phải là con gái đâu.Là con gái dù đã quên nhưng ko thể nói là đã hết.Có lẽ con nhỏ đó sẽ ngồi đợi.Còn để làm j thì ai chả biết.....Đời người sống chẳng bao lâu,có lẽ nên tha thứ thật nhanh.Nhìn nhau như 2 người quen biết.Thế thôi.Ko cần hỏi vì sao,ko cần trách móc.Có lẽ hắn có lý do riêng.Như phim Hàn có lẽ chàng ta mắc bệnh hiểm nghèo.Có thể lắm chứ.Nhờ......^^. 
Ko trong hoàn cảnh ấy thì ko ai biết được đâu!Là tôi tôi sẽ vẫn đi,bởi tôi và con bé ngày xưa đã thôi lâu rồi nhưng cho đén tận bây giờ vẫn còn luyến tiêc kinh khủng!Đã có lần giống chàng trai nhắn nhủ vài điều thật ngốc nghếch dù lí do cũng chỉ là rất nhớ!