Trở lại Nga Thủy
Posted: Mon Aug 10, 2009 2:27 pm
Tôi trở về đây trong một ngày hè oi ả. Nhưng cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái,
xả stress sau những ngày bon chen tại Sài Gòn. Xin mời các bác về quê.

Ngành công nghiệp cói

Đây cói ngắn

Kia cói dài

Trên con đường chính ngang xã, đâu đâu cũng thấy chẻ cói nhộn nhịp.

Những người thợ chẻ cói nhanh thoăn thoắt, nhưng cực kỳ chính xác.
Cái máy chẻ cói này có các lưỡi dao sắc lẹm, bằng thép ở bên trong.
Cói được chẻ thành nhiều sợi nhỏ. Nếu không cẩn thận và phối hợp
nhịp nhàng(người kéo, người đẩy) nó sẽ chẻ đôi ngón tay của họ,
bác tôi vì sơ ý đã từng chẻ ngón tay đến tận xương.
Sau khi cắt cói thì phải chẻ ngay sau đó mới phơi. Nghỉ hè, các em tranh
thủ giúp bố mẹ, cắt và chẻ cói. Sau vài tuần chẻ cói, đôi tay sứt sẹo,
rướm máu. Nếu ai có kinh nghiệm cắt cói bằng liềm hoặc chẻ cói thì
sau vài năm thì đôi tay trở nên chai sần, nhiều vết nứt ngang dọc.

Cây cói có thể dùng vào nhiều mục đích khác nhau: làm chiếu, làm sợi,
đan lát, đồ mỹ nghệ... nên có khi chẻ hoặc không, hoặc phơi khô rồi bó lại.
Dưới dây là cói xuất khẩu sang Trung Quốc, được bó thành từng bó và
được chuyển ra Lạch Sung lên tàu sang Đông Hưng, Trung Quốc

Xe chở cói từ ruộng về phân phối cho từng gia đình. Hầu hết họ đều
đem ra trước sân nhà vừa phơi phóng cho tiện, rồi chẻ luôn tại đấy.

Phút nghỉ ngơi của chú bé. Các em có thể chẻ cói cho nhà hoặc
chẻ cói thuê. Nói thì dễ, làm thì khó, ngửa đôi bàn tay nhỏ bé
lên mới thấy. Nó sần sùi và xấu xí, đáng thương.

Dệt chiếu thủ công: một người dùng 1 cái que-có móc ở đầu-luồn
lần lượt từng sợi cói vào. Hai người dệt được 1 đôi, được 20.000đ,
cả buổi sáng dệt được 2 đôi là nhiều.

Cái móc để luồn, đẩy sợi cói vào. Công nghệ có từ thời Napoleon cởi truồng
Thế mới được vất vả của mẹ tôi với tuổi thơ gắn liền với việc dệt chiếu

Cận cảnh

Chiếu Nga Sơn, bền, chắc và đặc biệt nặng. Nhấc
đôi chiếu của bạn lên thấy nhẹ tay thì đó không phải
là chiếu, cói Nga Sơn.
Dệt chiếu bằng máy: cái máy này được nhập từ Trung Quốc, dệt nhanh
hơn dệt bằng tay, nhưng chiếu không bền như bằng thủ công.
Vì dệt tay các sợi dây luồn dọc là sợi đay, dệt máy phải dùng sợi cước,
vì dùng sợi đay dễ bị rối, kẹt.

#

#

Các sản phẩm thủ công làng nghề địa phương:

-Vỏ bọc chai rượu này xuất khẩu sang Nhật, USA tính bằng USD, quê tôi gia công tính
bằng 1 đến vài ngàn Vietnam Dong.

#

#Thưa các bác! Có sản phẩm nào ở đây trong nhà bếp của các bác?

#Hàng này chuyên xuất đi Nhật bác ạ, chiếu đơn, xếp lại gọn gàng trong 1 cái túi

#Một góc nhỏ trong làng nghề

#Đan từ bèo Tây

#

#

#Cũng từ đây cói Nga Thủy đi các miền xa. Xe ở Ninh Bình vào lấy cói ra huyện Kim Sơn bán

nguồn: sưu tầm
Xin chân thành cám ơn sự đón xem, cảm nghĩ và góp ý của các bạn
xả stress sau những ngày bon chen tại Sài Gòn. Xin mời các bác về quê.

Ngành công nghiệp cói

Đây cói ngắn

Kia cói dài

Trên con đường chính ngang xã, đâu đâu cũng thấy chẻ cói nhộn nhịp.

Những người thợ chẻ cói nhanh thoăn thoắt, nhưng cực kỳ chính xác.
Cái máy chẻ cói này có các lưỡi dao sắc lẹm, bằng thép ở bên trong.
Cói được chẻ thành nhiều sợi nhỏ. Nếu không cẩn thận và phối hợp
nhịp nhàng(người kéo, người đẩy) nó sẽ chẻ đôi ngón tay của họ,
bác tôi vì sơ ý đã từng chẻ ngón tay đến tận xương.
Sau khi cắt cói thì phải chẻ ngay sau đó mới phơi. Nghỉ hè, các em tranh
thủ giúp bố mẹ, cắt và chẻ cói. Sau vài tuần chẻ cói, đôi tay sứt sẹo,
rướm máu. Nếu ai có kinh nghiệm cắt cói bằng liềm hoặc chẻ cói thì
sau vài năm thì đôi tay trở nên chai sần, nhiều vết nứt ngang dọc.

Cây cói có thể dùng vào nhiều mục đích khác nhau: làm chiếu, làm sợi,
đan lát, đồ mỹ nghệ... nên có khi chẻ hoặc không, hoặc phơi khô rồi bó lại.
Dưới dây là cói xuất khẩu sang Trung Quốc, được bó thành từng bó và
được chuyển ra Lạch Sung lên tàu sang Đông Hưng, Trung Quốc

Xe chở cói từ ruộng về phân phối cho từng gia đình. Hầu hết họ đều
đem ra trước sân nhà vừa phơi phóng cho tiện, rồi chẻ luôn tại đấy.

Phút nghỉ ngơi của chú bé. Các em có thể chẻ cói cho nhà hoặc
chẻ cói thuê. Nói thì dễ, làm thì khó, ngửa đôi bàn tay nhỏ bé
lên mới thấy. Nó sần sùi và xấu xí, đáng thương.

Dệt chiếu thủ công: một người dùng 1 cái que-có móc ở đầu-luồn
lần lượt từng sợi cói vào. Hai người dệt được 1 đôi, được 20.000đ,
cả buổi sáng dệt được 2 đôi là nhiều.

Cái móc để luồn, đẩy sợi cói vào. Công nghệ có từ thời Napoleon cởi truồng
Thế mới được vất vả của mẹ tôi với tuổi thơ gắn liền với việc dệt chiếu

Cận cảnh

Chiếu Nga Sơn, bền, chắc và đặc biệt nặng. Nhấc
đôi chiếu của bạn lên thấy nhẹ tay thì đó không phải
là chiếu, cói Nga Sơn.
Dệt chiếu bằng máy: cái máy này được nhập từ Trung Quốc, dệt nhanh
hơn dệt bằng tay, nhưng chiếu không bền như bằng thủ công.
Vì dệt tay các sợi dây luồn dọc là sợi đay, dệt máy phải dùng sợi cước,
vì dùng sợi đay dễ bị rối, kẹt.

#

#

Các sản phẩm thủ công làng nghề địa phương:

-Vỏ bọc chai rượu này xuất khẩu sang Nhật, USA tính bằng USD, quê tôi gia công tính
bằng 1 đến vài ngàn Vietnam Dong.

#

#Thưa các bác! Có sản phẩm nào ở đây trong nhà bếp của các bác?

#Hàng này chuyên xuất đi Nhật bác ạ, chiếu đơn, xếp lại gọn gàng trong 1 cái túi

#Một góc nhỏ trong làng nghề

#Đan từ bèo Tây

#

#

#Cũng từ đây cói Nga Thủy đi các miền xa. Xe ở Ninh Bình vào lấy cói ra huyện Kim Sơn bán

nguồn: sưu tầm
Xin chân thành cám ơn sự đón xem, cảm nghĩ và góp ý của các bạn