@Someone: Chuyện của mình là của mình! Các bạn ko biết, ko hiểu xin đừng có cố tìm cách xía vào! Và cũng xin các bạn đừng có lôi mình ra làm chủ đề để bình luận. Đừng có biến mình thành 1 câu chuyện để kể. Cho dù ko biết là gì, nhưng điều đó làm mình rất khó chịu!
----------
lâu lắm rồi ko có 1 ngày cuối tuần vui vẻ, tuần nào cũng đủ thứ chuyện xảy ra...
Nhật ký Online - Chia sẻ cảm xúc mỗi ngày
Một ngày nữa xắp bắt đầu, nên gọi là đêm hay ngày nhỉ, thôi là đêm đi, tại mọi người đều ngủ cả mà.
Đêm ............... thấy nhớ quá đi, nhớ một ngày, nhớ một nơi, và nhớ những con người ấy.
Nhớ một ngày đặc biệt, phải mất gần một tuần chờ đợi, để cuối cùng , khi bước lên xe, vẫn phảng phất một chút sợ hãi, Nhớ một nơi, mà nới đó giờ này vẫn còn mưa lắm, lạnh buốt và tê tái, những cơn mưa lúc âm ỉ, rả rích, lúc ào ào, đáng sợ, Ở nơi đó, còn có biết bao ngừoi vô tội đang chới với tìm sự sống nhỏ nhoi, mong manh, biết làm gì đây, với 2 bàn tay trắng, và những nỗi đâu biết khi nào mới lành sẹo. Ở nơi đó, đã 1thag trời ròng rã, các cụ già leo lét trên những mái nhà, giữ cơn mưa trút nước, giữa cái giận dữ của thiên nhiên, những em bé, nằm co ro trong những chiếc thuyền con con lêng đênh trên mặt nước. Họ sẽ ra sao đây, có ai dám trả lời câu hỏi ấy?
Thấy nhớ những con người ấy, Ôi yêu các anh các chị quá đi, em gái út nhớ mọi ngừoi nhiều lắm bít không, không biết có khi nào gặp lại không nhỉ, những con người xa lạ, lần đầu tiên gặp nhau, đã coi em như đứa em gái út, thương em nhất, chiều em nhất, Em sẽ nhớ mãi mọi người, 2ngay, cùng nhau chia sẻ bao buồn vui nỗi buồn, bao khó khăn nguy hiểm, Cảm ơn đã dạy cho em thế nào là tình người, là lòng nhân ái, là cuộc sống, sự biết ơn, là vay trả, và cố gắng. Nhất định một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại đúng không các anh chị.
Ngày mới rồi, cuối tuần, với những nhiệm vụ mới phải hoàn thành,
Đêm ............... thấy nhớ quá đi, nhớ một ngày, nhớ một nơi, và nhớ những con người ấy.
Nhớ một ngày đặc biệt, phải mất gần một tuần chờ đợi, để cuối cùng , khi bước lên xe, vẫn phảng phất một chút sợ hãi, Nhớ một nơi, mà nới đó giờ này vẫn còn mưa lắm, lạnh buốt và tê tái, những cơn mưa lúc âm ỉ, rả rích, lúc ào ào, đáng sợ, Ở nơi đó, còn có biết bao ngừoi vô tội đang chới với tìm sự sống nhỏ nhoi, mong manh, biết làm gì đây, với 2 bàn tay trắng, và những nỗi đâu biết khi nào mới lành sẹo. Ở nơi đó, đã 1thag trời ròng rã, các cụ già leo lét trên những mái nhà, giữ cơn mưa trút nước, giữa cái giận dữ của thiên nhiên, những em bé, nằm co ro trong những chiếc thuyền con con lêng đênh trên mặt nước. Họ sẽ ra sao đây, có ai dám trả lời câu hỏi ấy?
Thấy nhớ những con người ấy, Ôi yêu các anh các chị quá đi, em gái út nhớ mọi ngừoi nhiều lắm bít không, không biết có khi nào gặp lại không nhỉ, những con người xa lạ, lần đầu tiên gặp nhau, đã coi em như đứa em gái út, thương em nhất, chiều em nhất, Em sẽ nhớ mãi mọi người, 2ngay, cùng nhau chia sẻ bao buồn vui nỗi buồn, bao khó khăn nguy hiểm, Cảm ơn đã dạy cho em thế nào là tình người, là lòng nhân ái, là cuộc sống, sự biết ơn, là vay trả, và cố gắng. Nhất định một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại đúng không các anh chị.
Ngày mới rồi, cuối tuần, với những nhiệm vụ mới phải hoàn thành,
저는 바람입니다.
Nói chung là mình ghét nhậu nhẹt x.x Đau đầu kinh khủng... Mệt mỏi vật vã...
Ngủ từ đầu tối, 9h dậy ăn cơm rồi lại ngủ tiếp...
Ngủ nhiều nên 5h đã tỉnh
Oáp! lại bắt đầu 1 tuần mới. Cố lên nào!
Cuối tuần dự định đi Bảo Lộc - Lâm Đồng. Chẹp!
Ngủ từ đầu tối, 9h dậy ăn cơm rồi lại ngủ tiếp...
Ngủ nhiều nên 5h đã tỉnh

Oáp! lại bắt đầu 1 tuần mới. Cố lên nào!
Cuối tuần dự định đi Bảo Lộc - Lâm Đồng. Chẹp!
<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>
Một ngày có bao điều để nói, nhưng cuối cùng, chỉ là một dấu chấm thôi, k có gì để nói cả, mà đúng hơn, có than thở cũng chẳng để làm gì, thấy mình bất lực sao, ích kỉ sao, thì đúng thế mà, ôi cái tôi, bị thương sao?
Gọi điện về cho bố, ôi lâu rồi không nghe giọng nói của bố, vẫn cái cảm giác sờ sợ ấy, nhưng bây giờ sao thấy nhớ thế nhỉ, muốn về quá, về để bị la mắng cũng được, giờ mới biết, Huế xa thật đó, xa hơn mình nghĩ rất nhiều,
_ Khi nào tranh thủ về nhà đi , lâu rồi đó.
_ Dạ vâng, nhưng không được nghỉ bố ạ, chắc tết con mới về được,
Nhớ quá đi, nhớ miền bắc, nhớ mùa đông, nhớ cái lạnh của quê hương, ở nơi này, con đã tìm nhưng không có, Xa lại lắm, phải chăng mình đã sai khi đó là một cuộc chạy trốn, và mình đã thua chính bản thân mình.
Sẽ qua nhanh thôi, lại mua rồi, mưa ướt lạnh, ngày mai , lại thấy yêu đời thôi.
Gọi điện về cho bố, ôi lâu rồi không nghe giọng nói của bố, vẫn cái cảm giác sờ sợ ấy, nhưng bây giờ sao thấy nhớ thế nhỉ, muốn về quá, về để bị la mắng cũng được, giờ mới biết, Huế xa thật đó, xa hơn mình nghĩ rất nhiều,
_ Khi nào tranh thủ về nhà đi , lâu rồi đó.
_ Dạ vâng, nhưng không được nghỉ bố ạ, chắc tết con mới về được,
Nhớ quá đi, nhớ miền bắc, nhớ mùa đông, nhớ cái lạnh của quê hương, ở nơi này, con đã tìm nhưng không có, Xa lại lắm, phải chăng mình đã sai khi đó là một cuộc chạy trốn, và mình đã thua chính bản thân mình.
Sẽ qua nhanh thôi, lại mua rồi, mưa ướt lạnh, ngày mai , lại thấy yêu đời thôi.
저는 바람입니다.
hĩ...và hum nay đã đến...tồi tệ quá...
đầu giờ sao đứa nào đứa đấy vui vẻ thế...thế mà....
"""tiết 1:bik điểm toán....buồn
tiết 2:bik điểm anh.....nản...
tiết 4:bik điểm văn.....chán...
tiết 5: cầm cái danh sách xếp thứ tự....... Rụng rời...
về đến nhà:bố hỏi bik điểm chưa????
chưa......"""
bjo thì chết thật rồi...với kái điểm số này thì ko giám nhin f mặt ai nữa...trời ơi.... bjo con phải làm sao ddaay...huhuh
đầu giờ sao đứa nào đứa đấy vui vẻ thế...thế mà....
"""tiết 1:bik điểm toán....buồn
tiết 2:bik điểm anh.....nản...
tiết 4:bik điểm văn.....chán...
tiết 5: cầm cái danh sách xếp thứ tự....... Rụng rời...
về đến nhà:bố hỏi bik điểm chưa????
chưa......"""
bjo thì chết thật rồi...với kái điểm số này thì ko giám nhin f mặt ai nữa...trời ơi.... bjo con phải làm sao ddaay...huhuh
..NGẨNG MẶT LÊN TRỜI ==> BỈM SƠN VÔ ĐỐI..
.............CÚI XUỐNG GỐI ==> VÔ ĐỐI THẬT SAO...???
.............CÚI XUỐNG GỐI ==> VÔ ĐỐI THẬT SAO...???
Thời oanh liệt nay còn đâuNhớ Rừng - Thế Lữ wrote:...Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn
Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới?
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?
-- Than ôi! thời oanh liệt nay còn đâu?...

<font style="text-shadow: 0px 0px 6px #C71585, 0px 0px 5px #C71585, 0px 0px 5px #C71585;" color="#ffffff">Just be who you want to be</br>Not others want you to see</font>