Posted: Sun Nov 28, 2010 1:35 am
28/11
27/11, một ngày thứ 7 dài... mùa đông về rồi, lạnh lắm!!! đi ngủ từ 3h mà 6h đã thức, mở cửa sổ, gió thổi...híc...Lạnh. run người. Lấy áo khoác ra đón gió. Cả xóm trọ chưa ai dậy, mình dậy sớm nhất^^. Có j lạ đâu, hôm nay là cuối tuần mà, nhìn mấy con cún nhà bác chủ chơi đùa.yêu thế cơ chứ
Một buổi sáng yên ắng. Thấy chẳng có j khiến mình phải bận tâm, dù cho sắp thi mà vẫn chưa ôn được gì cả
. trở vào trong nhà, nằm nghĩ một lúc rồi ngủ mất lúc nào ko biết 
Tỉnh dậy, lên mạng, nói chuyện với nó, thấy nhạt nhẽo, vô vị quá
, mình vẫn thế, mình vẫn ko quên đc chuyện cũ...haizzz, ko phải là mình ko cố gắng mà dù có cố gắng thì những chuyện đã qua rồi cũng ko thể trở lại như cũ đc. Cầm quyển tư tưởng đọc mà ko vào chữ nào 
2h chiều, mệt, muốn làm 1 cái j đó...3h ra khỏi nhà đến chỗ làm thêm nhưng nghĩ sao lại ko đi đến chỗ làm mà lại ra bến xe bus, thôi thì hôm nay nghỉ làm, mình muốn nghỉ... Tắt máy. lên chuyến xe đầu tiên dừng lại. xe số 32.người lạ.
Xe này lúc nào cũng đông
.
Người lạ. "Nghe nhạc ko?" "uhm.có" . Giai điệu của when you belive. Hay thật, thấy bình yên một chút
. "đi đâu thế?" "ko biết nữa, cứ đi thôi". "văn miếu ko?" uhm.đi vậy.hì" Người lạ khẽ du dương theo điệu nhạc. Mình cũng thế 
Văn Miếu 3h50'
"cùng đi nào" "uhm". văn miếu đẹp, nhẹ nhàng, yên bình. "nhớ nhà hả?" "uhm.nhớ lắm,muốn về lắm". "Lại đây cho xem cái này, nhắm mắt lại, đừng nghĩ j hết, tập trung nghe đi" . "cái j thế?" "suỵt, lặng yên nào. tiếng chim hót đấy." "sao biết". "Một chuyện tình nhẹ nhàng và êm đềm như một bản sonata, một tình yêu như một sự vĩnh hằng, một quãng thời gian êm dịu và 1 bản nhạc piano lúc họ gặp nhau".
Không j cả, chỉ ngồi nghe và ngắm. Tối. Lạnh. "về thôi" uhm". "đi bộ một đoạn nhá" "uhm". "thấy thoải mái hơn chưa?" "sao biết ko thoải mái" "khi ko thoải mái ánh mắt ng ta thường xa xăm" "mắt mình xa xăm ư?" uh". "những lúc như thế nên để đầu óc tĩnh lặng, tập sống đơn giản với những điều phức tạp đi" "uhm. cảm ơn".
Bến xe bus. Tạm biệt người lạ. ko một cái tên, một số điện thoại, một dòng địa chỉ. Đơn giản chỉ là ng lạ. mình thấy ổn hơn rất nhiều rồi.
7h về nhà. Ngủ 1 giấc. 10h dậy
. mở điện thoại. có tin nhắn "sao ko đi làm, ốm rồi hả nhóc?" "sao lại tắt máy, có ổn ko?" .............. mình vẫn ổn mà. Mình sẽ trở lại là mình. Hết một ngày dài. Một ngày mới lại bắt đầu. Đi ngủ thôi 
27/11, một ngày thứ 7 dài... mùa đông về rồi, lạnh lắm!!! đi ngủ từ 3h mà 6h đã thức, mở cửa sổ, gió thổi...híc...Lạnh. run người. Lấy áo khoác ra đón gió. Cả xóm trọ chưa ai dậy, mình dậy sớm nhất^^. Có j lạ đâu, hôm nay là cuối tuần mà, nhìn mấy con cún nhà bác chủ chơi đùa.yêu thế cơ chứ

Một buổi sáng yên ắng. Thấy chẳng có j khiến mình phải bận tâm, dù cho sắp thi mà vẫn chưa ôn được gì cả


Tỉnh dậy, lên mạng, nói chuyện với nó, thấy nhạt nhẽo, vô vị quá


2h chiều, mệt, muốn làm 1 cái j đó...3h ra khỏi nhà đến chỗ làm thêm nhưng nghĩ sao lại ko đi đến chỗ làm mà lại ra bến xe bus, thôi thì hôm nay nghỉ làm, mình muốn nghỉ... Tắt máy. lên chuyến xe đầu tiên dừng lại. xe số 32.người lạ.
Xe này lúc nào cũng đông

Người lạ. "Nghe nhạc ko?" "uhm.có" . Giai điệu của when you belive. Hay thật, thấy bình yên một chút


Văn Miếu 3h50'
"cùng đi nào" "uhm". văn miếu đẹp, nhẹ nhàng, yên bình. "nhớ nhà hả?" "uhm.nhớ lắm,muốn về lắm". "Lại đây cho xem cái này, nhắm mắt lại, đừng nghĩ j hết, tập trung nghe đi" . "cái j thế?" "suỵt, lặng yên nào. tiếng chim hót đấy." "sao biết". "Một chuyện tình nhẹ nhàng và êm đềm như một bản sonata, một tình yêu như một sự vĩnh hằng, một quãng thời gian êm dịu và 1 bản nhạc piano lúc họ gặp nhau".
Không j cả, chỉ ngồi nghe và ngắm. Tối. Lạnh. "về thôi" uhm". "đi bộ một đoạn nhá" "uhm". "thấy thoải mái hơn chưa?" "sao biết ko thoải mái" "khi ko thoải mái ánh mắt ng ta thường xa xăm" "mắt mình xa xăm ư?" uh". "những lúc như thế nên để đầu óc tĩnh lặng, tập sống đơn giản với những điều phức tạp đi" "uhm. cảm ơn".
Bến xe bus. Tạm biệt người lạ. ko một cái tên, một số điện thoại, một dòng địa chỉ. Đơn giản chỉ là ng lạ. mình thấy ổn hơn rất nhiều rồi.
7h về nhà. Ngủ 1 giấc. 10h dậy

