Page 4 of 6

Posted: Sat Nov 13, 2010 1:55 am
by MaiThuy_PR29
ngày 13/11
Con đường này em đã biết từ lâu, nhưng chưa 1 lần dám thử đặt chân lên đó…do em đã quá quen thuộc với con đường cũ…hay do em còn lo sợ điều gì….Hôm nay…em không còn lý do để từ chối nó, em buộc phải lựa chọn con đường mới….Kì lạ thay…nó khiến em hạnh phúc đến lạ…không có bóng dáng cũ…không có những buồn vui cũ…thoáng hơn, rộng hơn con đường cũ…và cũng cô đơn hơn…nhưng em buộc phải chấp nhận….Nhưng…2 con đường còn 1 lối giao nhau…..em chưa đi đến đó…nhưng sẽ có ngày phải gặp lại con đường cũ…em sẽ vui hay buồn khi gặp lại nó nhỉ?

11h đêm, mùa lạnh, chẳng còn mấy người đi trên con đường của em, ai cũng đang co rúm người hay cố vòng tay ôm thật chặt người thân của mình để tìm chút hơi ấm đêm đông. Em cũng lạnh…1 chiếc áo khoác mỏng mang theo từ trưa không giúp che đi những đợt gió muốn hất tung người…em nhớ lời ai đó đã từng dặn em, nếu em lạnh hãy lấy áo mưa ra mặc nhé…hồi đó xấu hổ, em chịu lạnh còn hơn…nhưng giờ, em phải học cách tự giữ ấm cho mình, em không sợ xấu, em lấy áo mưa ra trùm kín người…vẫn thật lạnh…

Cuộc sống còn tiếp diễn, ít nhất bây giờ, em nên vui vì 1 người đang hạnh phúc…vì “ Cuộc đời còn gì thú vị hơn chứ :x ”…nên em cũng phải vui thôi...
Em sẽ không bỏ con đường cũ đâu…chỉ là chờ đợi thôi….
Cố lên em…vì đời không bạc bẽo với ai đâu…

Posted: Mon Nov 15, 2010 2:10 am
by MaiThuy_PR29
Ngày 15/11, nhật ký cho ngày qua :D

Cả ngày nhàn rỗi,buổi sáng đi làm, chiều về ngủ một giấc rồi chạy sô thấy mệt! đi ăn,rồi tới tấp vô lớp học, còn thảo luận bài tập nhóm môn PR nữa chứ, híc, học như thật í, nói chuyện khàn hết cổ, chưa bao giờ mình thấy lớp mình có một buổi họp thành công như thế, ý tưởng quảng cáo mình nhức đầu nghĩ thì lại ko đc bà con phê duyệt (vì nó ko khả thi
Lhíc) thế mà ý tưởng bất chợt của mình lại trở thành một phát minh vĩ đại cơ chứ^^ ngại quá cơ:”>

Họp xong cả lũ rủ nhau đi phè phỡn :D haizzz, tự sướng ở mọi lúc mọi nơi, lại còn vừa đi đường vừa ngắm zai xuýt bị tai nạn, còn tích tắc nữa là phi thẳng vào 2 anh vượt đèn đỏ, 2 bên cùng phóng nhanh, 2 bên cùng k nhìn đường. hức. Tại cái anh kháu khỉnh dừng xe bên đường i'k mừ, mải liếc quá oa oa. Chết vì dại trai, tin này mà đồn ra thiên hạ thì xí hổ dã man:”>

Mấy ngày hnay mình điên khùng gì í nhở? Toàn ngồi lảm nhảm, rồi bem bem vài thứ linh tinh chả ra đâu vào đâu. hix., Nhiệt độ mùa này cứ phải nói là man mát làm cho mềnh nhiều lúc buồn ngủ dã man. hức. Trời, loạn mùa!

Thi đi, thi lại rồi lại thi đi.......ui, cả đời học và thi cứ quanh quẩn, tuy là không học nhiều nhưng tâm trí toàn nghĩ về học . Ngày nào cũng tung tăng hớn hở tới lớp, ngồi nói chuyện nhiệt tình rồi về, hix. Mai lại thế. lại sắp thi rồi
Lnghĩ đến mà lại thấy nản, nhác quá giờ phải chịu :-s . Năm nào cũng một đống đề cương thế rồi chả trúng cái quái j. Năm nay mềnh rút kinh nghiệm ko học j hết, học nhiều khổ nhiều, có lẽ vẫn sẽ trung thành với phương pháp chém gióJ). Đời thật nhôm nhửa. Thôi thì cố gắng lên, hơn 2năm nữa là hoàn thành nhiệm vụ!

Đã lâu rồi mình ko cười nhiều như hôm nay. thấy vui… đúng là vui vẫn tốt hơn buồn…hìhì^^. Soi gương. thấy mình cũng xinh thật>”<keke
Ngày tháng trôi đi, mình thì vẫn dừng lại. Mình vẫn tự thở dài thườn thượt, tự chấn tĩnh mình. Đủ cứng rắn để không ai phải an ủi, nhưng giờ lại thấy run rẩy quá với cái gì đó gọi là cứng rắn và..........vô dụng............
hết 1 ngày oy`, chuẩn bị xem Michael và nicoln thôi nhỉ. Tự hỏi: Ai cũng thix iu người xinh tươi, dzị xấu như mình thì cơ hội chui ở chỗ nào nhỉ. hix oa oa

Vài hạt mưa rơi vì đám mây đen nổi hứng qua khung trời nhà mình. Nắng lại bật lên gay gắt hơn, bình minh bi giờ cũng khác thật í, còn dịu dàng lắm sao? Vài giọt nắng, vài giọt mưa.......đủ để mình bắt đầu 1 ngày với những vu vơ, và.......nặng…

Posted: Thu Nov 18, 2010 12:40 am
by MaiThuy_PR29
18/10
Dạo này đầu óc mình làm sao ý, quên hết cái này đến cái nọ, mình đã quên sinh nhật của một người mà mình yêu quý :( (
ch xin lỗi vì đã quên mất :-s hu hu.
Dạo này mình cũng nhiều chuyện xảy ra quá, thấy nặng nề, thấy hụt hẫng, thấy mình ko sống thật với mình chút nào hết. Sợ lắm một ngày mình mất đi cảm xúc, sợ lắm một ngày mình ko còn là mình. Tại sao mình phải cố làm những việc, những chuyện mình ko thích, những lúc thế này mình muốn ở nhà, ở cạnh bà, được ngửi mùi thơm từ miếng trầu bà ăn, được nhổ tóc sâu cho bà, được nghe bà kể chuyện ngày xưa.
Lạnh quá!!! Ở nhà 1mình thật là đáng sợ, mình ghét phải ở một mình, dù bật điện cả đêm nhưng vẫn lạnh lẽo :(
Hôm nay mình có chuyện ko vui :-s , mình thấy khó chịu, có cái j đó nghẹn nghẹn ở cổ, muốn được hét, được xé một cái j đó :( (

Gửi đến bạn, ng bạn từng là bạn thân nhất của tôi, có thể bạn sẽ ko đọc được, nhưng tôi tin sẽ có một ngày ...........

Đấy! Bạn thấy không, vừa mới nắng to, mà mới đây đã mưa rồi!

Đời cũng thế bạn ạ

Tôi với bạn bằng tuổi nhau, bạn nhìn cuộc đời theo cách này, tôi nhìn cuộc đời theo cách khác. Bạn trưởng thành nhanh hơn tôi, ưu tú hơn tôi, xuất sắc hơn tôi... Có thể, có thể là như vậy! Nhưng giả sử đời bạn ngắn hơn đời tôi, hoặc ngược lại thì chúng ta cũng đi qua được quãng thời gian bằng nhau, chỉ thế thôi!

Cuộc đời không êm đềm như bạn và tôi mong muốn. Ngày hôm nay bạn làm những việc để có 1 ngày mai tốt đẹp hơn, nhưng có thể ngày mai lại không tốt đẹp như ngày hôm nay bạn mong muốn. Có tin không?

Rồi thì hôm nay bạn đã nói với tôi những gì nào? Những lời bạn nói, khiến tôi chạnh lòng.

Tôi không thế này, tôi không thế kia........Bạn hiểu được bao nhiêu lần về tôi nào.

Có 1 ngày, bạn sms cho tôi nói rằng bạn muốn tự tử. Bạn thấy mệt mỏi, và gần như điên lên vì cuộc sống. Chẳng phải bạn đã đậu được trường đại học bạn mong muốn, đã có những ng bạn, và có 1 tình yêu đẹp? còn những điều bạn có, lại là những điều tôi đang cố gắng có được, có nghĩa là tôi không có. Thì, nhìn lại xem........tôi bế tắc, tôi muốn điên lên, khổ sở với những trăn trở......tôi muốn buông xuôi, muốn vứt bỏ..........vứt bỏ cuộc đời mình, vứt bỏ dự định của mình..........vứt bỏ chính bản thân mình.

ừ, tôi là như thế đấy! Một đứa hèn nhát, thiếu tự tin. Tôi không biết cách thiết lập mối quan hệ xã hội, không biết cách luồn lụy, không biết cách tự tin, không biết cách tỏ ra đáng thương tỏ ra đáng ghét và tỏ ra đáng nể như bạn nói. Tôi nông nổi, tự tin thật nhiều nhưng chỉ cần 1 vài lần thất bại thì lại trở lên sợ hãi gấp trăm ngàn lần, tôi mạnh dạn lao vun vút vào những chỗ tôi thích và cả những chỗ tôi không thích nhưng 1 lần bị gạt ra tôi lại lăn tăn, lừng khừng.

Từ bao giờ tôi học cách đề phòng cuộc sống. Đứng trước 1 lựa chọn, tôi không liều lĩnh và tự tin như trước nữa, mà giờ luôn cân nhắc rất kỹ xem tôi có đạt được không, nếu khả năng là không thì chắc chắn tôi sẽ không lựa chọn. Nhưng bạn bảo tôi, đó là khuyết điểm, là sai, tôi cần thay đổi cần phải thất bại nhiều lần nữa.........

Trong số chúng ta chưa ai được gọi là thành công hết. Tôi và bạn cả 2 đều đang bước đi những bước đầu tiên của cuộc đời. Có thể mỗi bước đi của bạn nhiều tính toán, nhiều lựa chọn, nhiều năng lực, nhiều vững vàng hơn tôi, bạn sẽ về đích nhanh hơn tôi. Nhưng dù thế nào thì xã hội đã phân công mỗi người 1 bản lĩnh, 1 con đường, 1 cách sống khác nhau........nếu là bạn tôi, bạn đừng bao giờ khiến tôi chạnh lòng vì tôi không bằng ai đó! Bởi bạn biết không? Tôi còn mong mỏi điều đó hơn bạn.

Bạn nói tôi, bạn nhìn tôi dè dặt, bạn nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi những câu hỏi mà tôi cũng đang tìm câu trả lời, điều đó khiến tôi lúng túng.........và mỗi lúc 1 bế tắc và sợ hãi hơn. Tôi sợ sự vô dụng của mình! Tôi sợ những điều bạn nói là sự thật. Tôi biết tôi phải thay đổi để đạt được mục tiêu tôi mong muốn, nhưng tôi đã cố gắng...........chưa biết cách, hay chưa đủ độ........thì tôi vẫn k thể thay đổi, điều đó làm tôi thấy chán nản!

Bạn là bạn thân của tôi. Trong tim tôi, trong tim bạn......cả 2 biết rất rõ điều đó. Cuộc sống của bạn và cuộc sống của tôi khác nhau lắm bạn ạ, giả sử tôi có thể thay đổi thì không phải thay đổi để phù hợp với bạn, mà là để phù hợp với tôi hơn. Tôi cần bạn cho tôi 1 lời khuyên về cái cách tôi cần để thay đổi chính mình, chứ không phải là những động chạm...........dù nhỏ, rất nhỏ nhưng đủ để tôi thấy quay quồng! Tôi sợ...........sợ sẽ bị bỏ lại phía sau cái cuộc đời này, cái xã hội này!

Có những khi tôi ứa nước mắt, có những khi tôi muốn điên lên và vật vờ không thể nào tưởng tượng được. Có những khi tôi mệt mỏi tưởng như có thể buông xuôi tất cả bao gồm cả cuộc đời mình. Có những khi như thế, tôi cần bạn, bạn ở đâu?.......thì đương nhiên bạn chẳng thể nào biết hôm qua tôi sống ra sao, tôi làm những gì, đã làm những gì, đang trải qua và đã trải qua những gì.......cái mà bạn nhìn thấy chỉ là tôi của ngày hôm nay, nên bạn cho mình cái quyền phán xét tôi??

Tôi không giận bạn, tôi không yêu cầu bạn hiểu tôi, bởi tôi cũng k hiểu gì về bạn. Nhưng ngày hôm nay bạn bất ngờ xuất hiện sau bao ngày bỏ rơi tôi, sau bao ngày bạn chạy đua với cuộc sống với xã hội.......bạn làm tôi thấy hạnh phúc, làm tôi thấy khong còn cô đơn, làm tôi thấy tự tin và có lý do để phấn đấu,...........nhưng bạn lại khiến tôi nặng nề vô cùng, cái hố sâu mà bao ngày tháng tôi chìm xuống...........nay đã thăm thẳm hơn rất nhiều! Tôi định ngoi ngóp dậy, nhưng bạn làm tôi cảm thấy mình k đủ khả năng làm điều đó!

Hôm nay lại là 1 ngày buồn, từ lâu lắm rồi tôi chưa hề có 1 nụ cười thật sự là cười. Cuộc sống của tôi ngày nào cũng bí bách, cũng trăn trở, cũng dằn vặt. Những lần bạn nhắn tin tâm sự, những lần bạn buồn bã tôi bỗng hóa thành mạnh mẽ để ở bên bạn. Với gia đình, với bạn bè, với xung quanh tôi là 1 đứa không hề mềm yếu, lúc nào cũng tự tin và phấn khởi. Tôi vốn ghét những người sống không nghị lực, những người hay than phiền hay buông xuôi.......tôi vốn rất ghét, nhưng nhiều khi tôi lại đáng ghét hơn họ. Tôi nhiều khi cô đơn trong vỏ bọc cuộc đời, người ta tưởng tôi tốt đẹp lắm nhưng tôi chẳng có gì tốt đẹp hết, mọi thứ thuộc về tôi đều tầm thường thậm chí không bằng mức bình thường. Đã rất lâu rồi tôi không thể tập chung vào bất cứ việc gì bởi trong tôi lúc nào cũng khát khao 1 thứ gì đó, 1 thứ không gọi nổi thành tên! Tôi cần lắm, cần những người bạn bên cạnh........nhưng tôi không có, khi đó bạn nơi đâu?..........và bi giờ, ngày hôm nay bạn xuất hiện, lại gieo cho tôi bao bấp bênh........bạn là bạn thân, người mà vẫn hiểu tôi, luôn bên tôi thật ư? Người con trai bạn yêu, bạn nên giữ lấy và nên trân trọng, đừng thực tế quá trong tình iu, bạn hiểu chứ? u`, thì tôi không từng trải hay thành công như bạn, nhưng đó là tâm hồn của tôi, bạn mặc tôi khuyên nhủ bạn vẫn rời bỏ anh ấy......bạn luôn bay hoay giữa được và mất, vậy tại sao tôi lại không được? Bạn là ai, còn tôi thì là gì?!!

Bạn nhìn thẳng vào mắt tôi lần thứ 2 trong ngày, và nói rằng vẫn luôn là bạn thân của tôi. Tôi không nói gì, bạn không nói gì nữa,..........chúng ta tạm xa nhau, đôi chút trăn trở cho 1 ngày hội ngộ.......thôi nhé, tôi sẽ vững vàng, và bạn cứ vững vàng như thế!

Buồn lắm! giờ chẳng còn chút gì để tôi bám víu, đành tìm lại 1 nơi xa lạ........lại tìm về với góc nhỏ của tôi! 1 nơi dù lạnh, nhưng đủ để tôi k phải kìm nén mọi cảm xúc!

Posted: Sat Nov 20, 2010 11:28 pm
by MaiThuy_PR29
20/11, Những dòng thư khô^^

Khi thức dậy thấy tia nắng hiếm hoi rọi vào ô cửa sổ, cảm giác của tôi thật khác, bởi lâu nay biết mình chẳng yêu quý j cái nhà này, chật chội và kiệm tiếng người. Nắng mưa chẳng thể nào biết được bởi nó quá kín. Ấy vậy mà tia nắng kia tài thật, đánh thức trong tôi bao cảm giác mới lạ và trìu mến. Nắng của mùa Đông, k gay gắt hay chói chang, nó đỏng đảnh đến rồi cười cợt bỏ đi khi người ta còn chưa kịp thấy nhớ nhung xao xuyến, chỉ để lại 1 cái j đó rất lạ mà tôi chẳng thể gọi tên.

Sắp bước vào kì thi rồi, tôi nhốt mình trong nhà cả ngày, hầu như k giao thiệp với thế giới ngoài kia, chỉ để bù lại những ngày tháng rong chơi k suy nghĩ. Hôm nay Tết thầy cô, mọi lời chúc tôi đều đã chúc hôm qua hết r, và điều đó, khiến hôm nay, với riêng tôi, nó vốn dĩ là 1 ngày bình thường và nhàm chán. À, còn có thêm cả một chút áp lực với lượng kiến thức phải nhét vào đầu nữa. Ngoảnh đi ngoảnh lại đã gần 7h tối, cả ngày tôi chẳng nói chuyện với ai cho trọn vẹn 1 câu chuyện, chẳng quan tâm được ai dù chỉ là 1 lời hỏi han. Chợt nghĩ cuộc sống của mình có lúc trôi qua lạnh lẽo đến đáng sợ.

Đồng hồ vẫn tích tắc, thời gian vẫn cứ thế trôi đi, từng giây phút ngao ngán nhìn đống sách vở bề bộn, từng giây phút ngóng trông cái j đó kì tích xuất hiện. Nhà bên cạnh hôm nay cũng thôi gõ gõ, tiếng nhạc đơn âm phòng anh hàng xóm thậm chí cũng chẳng buồn réo rắt. Tiếng Ti vi của bà chủ nhà sao volum cũng âm thầm đến vậy. Quái lạ thật!

Không thấy thằng quỷ online nữa, mà có onl nó cũng invisible. Mà mình cũng thế, rồi cũng thấy k có nhau vẫn ổn, ừ thì lại ngơ ngác nhìn mình trong gương. Lòng ngao ngán!

Gần 1 tháng nữa là hoàn thành học kì 1 năm 2. Xong hết, những bài vở, những giấy bút, những trang viết, những cuộc chém gió tơi bời. Xong hết những khúc mắc tình bạn. Những uể oải. Những hoài nghi. Và chán nản.

Một năm cho quên cái cảm giác làm mất bóng bay, khi đã thấy muốn giữ lại thì nó đã hòa vào trời xanh mất rồi. Nghĩa là xa ta lắm rồi! ta bình yên. ta xao xuyến. Lãng quên.. !

Tất cả những gì có trong tay chỉ là đồ trang trí. Cố chấp níu giữ để làm gì. Hoài mong cũng có ích gì. Khô khốc không phải là k thể trở nên tươi tắn. Nghĩ là gì thì bản thân sẽ là cái đó. Và mình nghĩ mình là người thể gục ngã!

Posted: Thu Nov 25, 2010 1:51 am
by MaiThuy_PR29
25/11,
Dành cho những nửa yêu thương!!!

Bố!!^^
Đêm, con choàng tỉnh dậy, nước mắt giàn giụa, tại sao…tại sao… con lại mơ một giấc mơ kinh khủng như vậy??? phải bố, phải bố ko??? Con đã hét đã gọi, sao bố ko trả lời, toàn máu, con sợ, sợ lắm, chuyện j đang xảy ra…Thức dậy trong tiếng nấc thổn thức… nấc nghẹn, con sợ…với tay lấy điện thoại, bấm số của bố mà con lo lắng không yên…
Tút…tút… giọng ấm áp quen thuộc của bố: “con gái bố gọi j mà khuya thế”? híc, bố ko sao cả. “con …con…bố có sao ko?” “cái con bé này! Có con có sao ko thì có, gọi điện giờ này hỏi bố có sao ko là sao? Con ốm hả?” “dạ! ko ạ…híc, chỉ là, chỉ là, con ko ngủ được nên gọi cho bố thôi ạ! bố ko sao thì con yên tâm rồi” “uhm! bố ko sao đâu, ngủ đi con gái, muộn lắm rồi đấy” . Thở phào, nhẹ nhõm, bố ko sao…bố biết ko? Con yêu bố nhiều lắm! Đêm, lạnh, nằm nghe tiếng gió khẽ rít ngoài kia, trời lại lạnh rồi… con biết bố chưa bao giờ có một giấc ngủ trọn vẹn, con còn nhớ, khi con còn học cấp ba, bố đi làm miết có khi cả tháng con chẳng gặp bố lấy 1 lần vì hằng đêm bố về nhà đã là 12h đêm và sáng ra thì 3h sáng bố đã ra khỏi nhà…con chỉ nhớ trong cơn mê, con nhìn thấy tấm lưng của bố. Chúng con càng lớn thì nỗi vất vả của bố càng được nhân lên gấp bội, hồi đó phải hiếm hoi lắm cả gia đình ta mới ăn chung một bữa cơm, gánh nặng cơm áo gạo tiền đè nặng lên vai bố. Bố có mệt lắm ko??? Con ước, con lớn lớn thật nhanh, con đi làm con nuôi bố…rồi khi con đi học xa nhà, bố nói đùa rằng “đuổi đc 1 đứa lắm mồm đi rồi, nhà yên tĩnh hẳn” nhưng con biết bố thương con lắm, chẳng phải thế mà hồi đầu con đi học ngày nào bố cũng gọi điện nhắc nhở con đủ thứ là gì…hìhì. Rồi khi con về quê, bố biết con thích ăn cóc, thế là bố mua bao là nhiêu, nhưng hai đứa em con có đòi bố cũng ko cho, bố bảo đợi chị về mới được ăn…hì…iu bố cực luôn nhá!!! Có thể chưa bao giờ bố nói những lời yêu thương cho chúng con, nhưng những hành động của bố luôn thể hiện rất rõ điều đó, bố nói bố ko phải là người đàn ông hoàn hảo, nhưng trong mắt con bố là nhất nhất của nhữg người đàn ông hoàn hảo bố ạ!!! Đêm nay, con ko hiểu tại sao con lại có giấc mơ khủng khiếp ấy, con chỉ mong, bố bình an thôi, nằm trong chăn ấm, con thấy thương bố lắm, có lẽ giờ này bố vẫn đang trên xe, đuờng gập ghềnh thế làm sao bố có đc giấc ngủ yên…Một dòng tin nhắn cho bố “bố ơi! Con yêu bố! bình yên bố nhé!”

Mẹ!!^^

Dù sao thì đã tỉnh rồi con cũng chẳng thể ngủ lại được nữa, con viết về mẹ vậy, nhớ ngày xưa, mẹ nhắc con học bài, con toàn buồn ngủ, bị mẹ mắng hoài. Trong ba chị em con, con là đứa bị mẹ mắng nhiều nhất, lúc nào mẹ cũng bảo “con gái lớn tướng thế này rồi mà ko biết làm việc j cho ra hồn, không biết sau này có đứa nào nó rước cái của nợ này đi ko cho tôi nhờ!” híc…con là con nhớ câu này dai lắm, nếu có ng rước cái “của nợ” này đi mẹ đừng có khóc đấy nhá! Hì hì… dạo này con hay mất ngủ lắm mẹ ạ, đi ngủ rồi lại tỉnh, con thích được mẹ hát ru như ngày xưa ý ( mặc dù mẹ hát ko được hay lắm=.=) con nhớ mẹ, nhớ cách mẹ mắng yêu con, nhớ cách mẹ dặn dò con đủ thứ khi con đi học, mẹ dặn ko được yêu sớm vì sợ con bị lừa, mẹ dặn cố gắng chăm chỉ học…ôi biét bao nhiêu thứ trên đời…nhìn dáng mẹ càng ngày càng gầy đi vì chúng con, con thương mẹ biết bao, mẹ biết ko? Có những đêm nằm, con nhớ mẹ kinh khủng, con tự trách mình, tại sao trước đây con hay cãi mẹ thế, ròi mẹ đánh con, con còn giận mẹ nữa chứ!!! giờ nghĩ lại thấy mình hư quá, mẹ bảo mẹ dỗi con ba ngày, ko thèm nói chuyện với con, thế mà mới có ngày thứ 2 ko chịu được đã gọi điện cho con rồi…hì hì. Dạo này con thấy mẹ ốm lắm, mẹ đừng có tham việc mà ốm ra thì khổ mẹ nhé!!! Con gái mẹ lớn rồi, mẹ đừng lúc nào cũng coi con như con nít nữa, con biết tự lo cho bản thân, mẹ đừng suy nghĩ nhiều, nhanh già, nhanh xấu bố ko yêu thì đừng có than với tụi con đấy nhé….Mẹ bảo con mua đồ cho mẹ làm gì, tốn tiền , thế mà con để ý, hôm nào mẹ cũng mặc nó đấy nhá^^ lại còn đi nói với hàng xóm là con gái lớn nhà tôi mua đấy…trẻ con thế ko biết@.@ Mẹ thích con để tóc dài, con ko chịu thế là con cắt tóc, mẹ giận, ko thèm nói chuyện với con, nhưng mẹ ơi, con lớn rồi, cho con tự quyết định đi, tóc con dài nhanh lắm, nó sẽ lại dài ra thôi…Mẹ giận thế rồi khi con đi lại nói, cắt tóc đi trông xinh hơn đấy, nhưg ko đc cắt nữa đâu đấy, hì con nhớ rồi ạ. Con biết, mẹ mắng con nhiều, nhưng mẹ vẫn yêu con nhiều lắm đúng ko??? Và con nhận ra rằng, yêu thương đâu cần phải nói ra, nó ở ngay trong ánh mắt, cử chỉ, lời nói và cách quan tâm lẫn nhau giữa người với người…Con yêu mẹ lắm!

Bà!!^^

“Bà ơi! Bà à” “gọi gì mà gọi lắm thế? Có chuyện j nào?” “hì! Ko có chuyện j cả bà ạ! chỉ là cháu nhớ bà cháu gọi bà thôi” “cha bố cô! lắm chuyện” thế là hai bà cháu lại cười, bà toàn mắng “lớn tướng thế này rồi mà suốt ngày nhõng nhẽo, bà mà nói ra hàng xóm cười cho thối mũi” “hehe…bà nói đi, cháu cứ thích nhõng nhẽo đấy” bà ơi, yêu bà lắm. mỗi lần bà mà giận, cháu vừa hát, vừa múa bài này thế là bà lại hết giận…^^ . Bà già rồi, yếu lắm, nhưng tóc bà vẫn đen, miệng bà lúc nào cũng cười. Cháu ghét lũ tóc sâu lắm bà ạ, nó làm cho bà ngứa ngáy, khó chịu, mỗi lần nhổ là cháu muốn vặt sạch hết cho nó khỏi làm bà khó chịu nữa bà cười bảo : “ cô nhổ sạch hết thì tôi trọc à” haha… bà hài quá đi mất, uh nhỉ, bà già rồi mà cái đầu trọc lóc thì sao đây??? Hôhô>.< Yêu bà lắm, mỗi khi về quê, mà bà nhá, cháu đã mũm mĩm thế này rồi, còn để dành biết bao là thứ cho cháu, lần nào về quê cũng bị tăng cân đấy…híc…cháu thích ăn những món ăn bà nấu lắm, bà khéo tay thật đấy, cái gì cũng biết làm, chả bù cho cháu động vào cái j hỏng cái đó…cháu thích được ngủ với bà nhất, tại hồi cháu mới được 9tháng thì mẹ lại có em bé mới thế là mình bị đẩy ra với bà, cháu quen ngửi mùi bà rồi, mùi của ng già cộng thêm mùi hương của trầu cứ mặn mặn nồng nồng- mùi hương quen thuộc lắm , cháu yêu cái mùi là lạ đó rồi bà ạ. Mỗi lần nói thế, bà toàn cốc đầu cháu bảo “hoá ra mày nói ng bà bốc mùi à” he he…bà thật là…rồi khi cháu đi học, bà lại đùm lớn đùm nhỏ cho cháu, cháu biết bà lo cháu ra đó ăn uống ko đủ chất rồi lại ốm…À bà ơi!! Cháu thích nắm tay bà lắm, tay bà to dễ sợ^^ lại còn bị chai, thô ráp và cứng nữa chứ, đời bà đã vất vả nhiều rồi, nhìn đôi bàn tay cháu thương bà lắm+_+ có những điều dù cho cháu có kể đến sáng cũng chẳng hết được, giờ đây trong cháu bao kỷ niệm đang hiện về, cháu mong bà sống lâu thật là lâu để còn chờ cháu trưởng thành, chờ mà bế chắt nữa bà nhé!! Hi hi…

Yêu thương không cần phải rèn luyện, chỉ là ai có trái tim, người đó ắt sẽ yêu thương con người!
Yêu thương cũng không đơn giản là tiếng yêu mà còn là hành động! Nhưng khi bạn nói yêu ai đó, cũng là cơ hội để bạn gần gũi và tạo nên những hành động thương yêu!
Đừng để người khác mòn mỏi chờ đợi 1 lời yêu thương, vì ai biết đâu ngày mai là gì! Ai kiệm yêu thì sẽ hối hận khi người thân của mình không còn nữa để nói ra, để thể hiện những tình cảm chân thật của mình…

Nếu quá hèn nhát, nếu quá ích kỷ… thì đừng yêu để PHẢI nói tiếng yêu!


Mùa đông!!^^

Đồ ngốc, em thích anh lắm, mùa đông ạ!!! chẳng hiểu sao, mình thích mùa đông thế ko biết, thích mùa đông nên sẽ yêu luôn tất cả nhũng ai thích mùa đông giống mình:”>
Mùa đông lạnh run cả tay. Chun mũi. Đút tay vào túi. ấm lạ.
Mùa đông mà em thích, là mùa đông lạnh thật lạnh, buốt đôi tay, tái tê đôi chân, để cuống lên tìm găng tay và tất để đeo..
Mùa đông mà em thích, là mùa đông trời âm u, lặng gió, tan sương, nhưng đi xuyên qua cái lạnh, với trái tim ấm áp yêu thương, để trở về với gia đình, nơi mà e thấy ấm nhất, yên tâm nhất..
Mùa đông mà em thích, là mùa đông được ngồi quây quần bên mâm cơm khói nghi ngút, ăn món cá kho dưa của mẹ, nhắc bố mặc thêm áo ấm..
Mùa đông mà em thích, là mùa đông có mưa, mưa nhỏ, nhưng buốt lạnh... đi dưới mưa, thấy lòng trống trải và lạc lõng... để rồi nghĩ "Sao mình vẫn chưa có ny nhỉ?", rồi bắt đầu mơ mộng, nếu có ny, mình sẽ ko lạnh thế này đâu nhỉ...
Mùa đông mà em thích, là mùa đông lạnh theo đúng nghĩa của nó, chỉ hơi hé miệng đã thấy tỏa ra làn khói...

Thích mùa đông và thích mưa...

Mình cứ thích bài hát nào là phải repeat nó nghe cho đến khi chán thì thôi...

Lần nào nghe Lê Hiếu cũng nghĩ tới 1 chàng trai có 1 trái tim yêu hết lòng, nhận hết đau thương về mình, 1 chút yếu đuối, 1 chút lãng mạn, nhưng cũng rất mạnh mẽ... nghe LH buồn quá...

Cơn mưa mùa đông_Lê Hiếu

Có cơn mưa nào về đêm mùa đông
Có đêm đông nào trời không lạnh giá
Còn ai đứng trên con phố vắng tênh
Lòng ôm nỗi cô đơn ôi quạnh hiu
Có cơn mưa nào lạnh ướt bờ vai
Dáng ai héo gầy chìm trong bóng tối
Tìm không thấy chiếc bóng kia đâu
Chỉ còn thấy nỗi cô đơn buồn bã
Giá như người ở bên tôi phút giây này
Giá như mình đắm say như xưa

Còn gì cho nhau chỉ là thương đau
Người về nơi xa khuất lấp sau màn mưa
Con đường hoang vắng lê từng bước chân
Nghe niềm thương nhớ
Nghe xa rồi từng giọt buồn rơi
Nghe trong cơn mưa mùa đông buốt giá

Ngập tràn tim tôi nụ cười đôi mươi
Một người tôi yêu khuất lấp trong màn đêm
Cho mùa đông sẽ ấm nồng chân tình
Cho tình yêu thắp trong tim người lại một lần sau cuối
Xa rồi cơn mưa mùa đông đã xa...

Posted: Thu Nov 25, 2010 2:19 am
by Kiniembuon
Không sao đâu em.Chỉ là giấc mơ mà :)

Posted: Thu Nov 25, 2010 3:48 am
by haha_emne
Bài viết của em hay lắm, đọc xong , đôi mắt cay cay, hình như mình đã khóc

Posted: Thu Nov 25, 2010 8:14 am
by Bom
Chẹp. tết về chú qua nhà em chơi nhá :tongue: qua chúc tết "những nửa yêu thương" của em xong chú tranh thủ kiếm lì xì luôn :hihihi:

Posted: Sat Nov 27, 2010 12:11 am
by MaiThuy_PR29
[font=&quot]27.11

20:45 PM 26.11

Trên đ[/font]
ườ[font=&quot]ng Ph[/font][font=&quot]m Hùng[/font][font=&quot]

- 1 nhóm b[/font]
[font=&quot]n t[/font][font=&quot] t[/font][font=&quot]p, váy áo s[/font][font=&quot]c s[/font][font=&quot], chu[/font][font=&quot]n b[/font][font=&quot] đi ch[/font]ơ[font=&quot]i[/font][font=&quot]

- 1 contener....m[/font]
[font=&quot]c k[/font][font=&quot]t, --[/font][font=&quot]> t[/font][font=&quot]c đ[/font]ườ[font=&quot]ng 20 phút[/font][font=&quot]

- 1 taxi ch[/font]
[font=&quot]y c[/font][font=&quot]nh sát giao[/font][font=&quot] thông

- 1 đôi trai gái iu nhau đang ríu rít trên xe

- 1 bà già đi t[/font]
[font=&quot]p th[/font][font=&quot] d[/font][font=&quot]c --[/font][font=&quot]> 1 mình

- 1 boy nghi[/font]
[font=&quot]n --[/font][font=&quot]> đang chích

- 1 cô gái b[/font]
[font=&quot] gi[/font][font=&quot]t đi[/font][font=&quot]n tho[/font][font=&quot]i[/font][font=&quot]

- 1 c[/font]
[font=&quot]a hàng qu[/font][font=&quot]n áo đông ngh[/font][font=&quot]t khách[/font][font=&quot]

- 1 c[/font]
[font=&quot]a hàng không có ai[/font][font=&quot]

.......................................

- 1 ng[/font]
ườ[font=&quot]i đi làm v[/font][font=&quot],.........nghĩ ng[/font][font=&quot]i miên man v[/font][font=&quot] cu[/font][font=&quot]c[/font][font=&quot] s[/font][font=&quot]ng![/font][font=&quot]

........................................

27/11
B[/font]
[font=&quot]t đ[/font][font=&quot]u[/font][font=&quot] thôi, hãy thay đ[/font][font=&quot]i và ki[/font][font=&quot]m soát chính mình tr[/font]ướ[font=&quot]c khi mu[/font][font=&quot]n ki[/font][font=&quot]m soát cu[/font][font=&quot]c[/font][font=&quot] s[/font][font=&quot]ng![/font][font=&quot]

N[/font]
ế[font=&quot]u không d[/font][font=&quot]ng l[/font][font=&quot]i ăn s[/font][font=&quot]a chua --[/font][font=&quot]> chi[/font]ế[font=&quot]c taxi không v[/font]ượ[font=&quot]t đèn đ[/font][font=&quot],[/font][font=&quot] c[/font][font=&quot]nh sát giao thông không c[/font][font=&quot] tình đu[/font][font=&quot]i theo--[/font][font=&quot]> chi[/font]ế[font=&quot]c xe c[/font][font=&quot]ont không đi qua c[/font][font=&quot]u[/font][font=&quot] ngang, không t[/font][font=&quot]c đ[/font]ườ[font=&quot]ng --[/font][font=&quot]> shop qu[/font][font=&quot]n áo không bán giá quá cao so v[/font][font=&quot]i shop bên[/font][font=&quot] --> bà già có thêm ông lão nào đó đi cùng --> Ngày x[/font]ư[font=&quot]a mình cũng nh[/font]ư[font=&quot] nhóm[/font][font=&quot] b[/font][font=&quot]n đang t[/font][font=&quot] t[/font][font=&quot]p kia --[/font][font=&quot]> Ai đó không sa ngã, và không nghi[/font][font=&quot]n --[/font][font=&quot]> Cô gái í không nghe đi[/font][font=&quot]n tho[/font][font=&quot]i, không có tên c[/font]ướ[font=&quot]p nào trên đ[/font]ườ[font=&quot]ng --[/font][font=&quot]> Ai cũng đ[/font]ượ[font=&quot]c ríu[/font][font=&quot] rít bên ng[/font]ườ[font=&quot]i iu, không có th[/font][font=&quot] g[/font][font=&quot]i là cô đ[/font]ơ[font=&quot]n....[/font][font=&quot]

N[/font]
ế[font=&quot]u, đ[/font][font=&quot]i cho ta 1 ch[/font][font=&quot] "n[/font]ế[font=&quot]u" --[/font][font=&quot]> m[/font][font=&quot]i th[/font][font=&quot] đ[/font][font=&quot]u hoàn h[/font][font=&quot]o![/font][font=&quot]

Thay đ[/font]
[font=&quot]i thôi, vì không có ch[/font][font=&quot] n[/font]ế[font=&quot]u nào[/font][font=&quot] giành cho ta h[/font]ế[font=&quot]t![/font][font=&quot]

B[/font]
[font=&quot]t đ[/font][font=&quot]u nhé! 27/11. B[/font][font=&quot]t[/font][font=&quot] đ[/font][font=&quot]u[/font][font=&quot]![/font]

Posted: Sat Nov 27, 2010 12:15 am
by MaiThuy_PR29
[video=youtube;F6VzCtd-Nwo]http://www.youtube.com/watch?v=F6VzCtd-Nwo[/video]