Nhật ký Online - Chia sẻ cảm xúc mỗi ngày
- Trung trao tro
- Posts: 1223
- Joined: Thu Sep 10, 2009 2:23 pm
- Contact:
Vâng,mọi bữa cãi nhau,ko buồn,ngược lại có lúc thấy vui!
hôm nay,ko cãi nhau nữa,lại còn có cả lời xl cho mình!...vậy mà sao mình ko vui,thấy sờ sợ mất đi một thứ gì đó,mất đi ai đó mà vất vả lắm ta mới tìm đc!
haizz,dù vẫn biết rằng ta ko phải kẻ nay đây mai đó,hum nay iêu ng này,ngày mai trong tay người khác!!!nhưng ta vẫn sợ sự mất mát vô cùng!!!
nào thì ôn thi,và miên man trong cái mùa hè đầy biến động,mà vui ít hơn là buồn!!!
hôm nay,ko cãi nhau nữa,lại còn có cả lời xl cho mình!...vậy mà sao mình ko vui,thấy sờ sợ mất đi một thứ gì đó,mất đi ai đó mà vất vả lắm ta mới tìm đc!
haizz,dù vẫn biết rằng ta ko phải kẻ nay đây mai đó,hum nay iêu ng này,ngày mai trong tay người khác!!!nhưng ta vẫn sợ sự mất mát vô cùng!!!
nào thì ôn thi,và miên man trong cái mùa hè đầy biến động,mà vui ít hơn là buồn!!!
Ngộ chữ còn tỏ ra thông thái
Ngu còn tỏ ra nguy hiểm

Ngu còn tỏ ra nguy hiểm

- a Trang TAnh
- Posts: 2172
- Joined: Sat Oct 10, 2009 7:51 pm
- Location: National University of Civil Engineering
- Contact:
Đi ăn ốc về,vừa ăn vừa nt với em,dường như lúc thì em quan tâm anh,lúc thì cứ như vô tình.Con gái thật là khó hĩu.Khó ngủ quá,ngày hnay dài ghê ghớm
[CENTER]http://i838.photobucket.com/albums/zz302/alwaysbewith_u/CK.gif
[/CENTER]
[CENTER]My Facebook
[/CENTER]

[/CENTER]
[CENTER]My Facebook
[/CENTER]
- a Trang TAnh
- Posts: 2172
- Joined: Sat Oct 10, 2009 7:51 pm
- Location: National University of Civil Engineering
- Contact:
3h17'
Không ngủ đc,ăn tý ốc nóng mà đau bụng,ko biết đằng ấy đang nghĩ j
Không ngủ đc,ăn tý ốc nóng mà đau bụng,ko biết đằng ấy đang nghĩ j
[CENTER]http://i838.photobucket.com/albums/zz302/alwaysbewith_u/CK.gif
[/CENTER]
[CENTER]My Facebook
[/CENTER]

[/CENTER]
[CENTER]My Facebook
[/CENTER]
- mrguitar
- Posts: 629
- Joined: Wed Feb 03, 2010 5:37 pm
- Location: Đường nhỏ, ngõ nhỏ, nhà nhỏ....
- Contact:
Vẫn là con số 4 . Đêm qua 4h đi ngủ. Nhưng nằm cũng mãi gần 4h30 mới ngủ được. Sáng 7h dạy đi thi. Làm bài tạm. Về nhà thấy chị gái vẫn ở nhà. Hỏi sao hôm nay chị giờ còn chưa làm. Chị bảo chị mệt. Rồi 2 chị em ngồi tâm sự. Chị nói mà mình thấy thương chị quá. Muốn khóc nhưng đàn ông như thế ko tốt. Thấy mình còn bé quá, còn dại quá. Bao giờ mình mới lớn lớn thật sự theo nghĩa của nó. Đến cái lúc lớn mà mình có thể làm cho mọi người cảm tháy yên tâm và thoải mái về mình. Ôi khó quá. Đang còn ít tuổi mà mình thở dài nhiều quá. Phải chăng là đã bắt đầu có gì đó khiến ta phải suy nghĩ. Ôi cái cuộc đời này. Sao nhiều khi nó đen tối quá. Nhìn nghe thấy mà đành bất lực. Ko thể làm được gì khác. Làm gì bây giờ. Nghĩ về bố mẹ anh chị. Uhm nghĩ rồi càng buồn hơn.Mình chưa làm được gì cả. Cần 1 cái gì đó . Tôi cần 1 ai đó chăng. Ai có thể làm tôi khác được ko??????????????????????????????????????????/
.... " Tiếng nấc quyện với tiếng đàn.
Sẽ gạt đi những nỗi đau.... "
!!!
Sẽ gạt đi những nỗi đau.... "
!!!
- MaiThuy_PR29
- Posts: 461
- Joined: Wed Jan 07, 2009 8:10 am
- Location: Hà Nội
- Contact:
Đêm! Chạm khẽ vào những nỗi buồn trong tim.
Ly cafe đắng chát.
Đêm! Nghĩ về gia đình yêu thương trào nước mắt, thấy ta cần cố gắng.
Đêm! Chân thành muốn được nói lời cảm ơn và xin lỗi.
Cám ơn bố mẹ cho con cuộc sống - để biết buồn vui ước mơ hy vọng.
Cám ơn những người bạn thân luôn ở bên ta những lúc vui buồn, thành công, thất bại.
Cám ơn những người đã vô tình bước qua cuộc đời dạy cho ta những bài học cuộc sống, những bài học có sự chân thành, giả dối, có đắng cay ngọt ngào, có nước mắt niềm vui.
Xin lỗi những ai một lần nào đó trong đời ta đã vô tình, vô tâm làm tổn thương.
Đêm rồi...bình yên nhé
Ly cafe đắng chát.
Đêm! Nghĩ về gia đình yêu thương trào nước mắt, thấy ta cần cố gắng.
Đêm! Chân thành muốn được nói lời cảm ơn và xin lỗi.
Cám ơn bố mẹ cho con cuộc sống - để biết buồn vui ước mơ hy vọng.
Cám ơn những người bạn thân luôn ở bên ta những lúc vui buồn, thành công, thất bại.
Cám ơn những người đã vô tình bước qua cuộc đời dạy cho ta những bài học cuộc sống, những bài học có sự chân thành, giả dối, có đắng cay ngọt ngào, có nước mắt niềm vui.
Xin lỗi những ai một lần nào đó trong đời ta đã vô tình, vô tâm làm tổn thương.
Đêm rồi...bình yên nhé

"Bắt đầu từ vớ vẩn thôi
Kể từ hôm đó đứng ngồi bơ vơ
Nửa yêu thương, nửa đợi chờ
Nửa buồn, nửa giận, nửa ngờ người ơi"
Kể từ hôm đó đứng ngồi bơ vơ
Nửa yêu thương, nửa đợi chờ
Nửa buồn, nửa giận, nửa ngờ người ơi"
- traitimthanbi_90
- Posts: 28
- Joined: Sun Nov 08, 2009 9:50 pm
- Location: HÀ NỘI
- Contact:
- Kiniembuon
- Posts: 1525
- Joined: Fri Sep 11, 2009 8:46 pm
- Location: Hà Nội
- Contact:
@haha_emne: Giờ thì tôi đã hiểu được ý bạn rồi
Bạn cho tôi hỏi 1 câu có được không : Bạn rút ra được nhưng gì từ lời khuyên của tôi
Tôi trà lời thay bạn được không.Đó là không gì cả ngoài 1 chữ BIẾT.Bạn biết bạn nên làm thế này không nên làm thế kia.Bạn nghĩ biết được là 1 chuyện còn làm được hay không lại là 1 chuyện khác.Nhưng đối với tôi.Tôi chỉ cần bạn biết được 1 từ thôi.Đó là từ HIỂU.Có nhiều người cho rằng Từ HIỂU và BIẾT là 2 có nghĩa hoàn toàn giống nhau.Cũng như từ MUỐN và THÍCH vậy.Có thể nó giống nhau về từ nhưng hoàn toàn khác nhau về nghĩa.Những lời tôi khuyên bạn nó không phải là những lời bình thường đâu.Mà trong đó nó còn là sự tin tưởng ,hi vọng,và lạc quan ở nơi bạn.Bạn nghĩ tôi là người mạnh mẽ,tôi là người đào hoa ư.Không,không phải.Tôi cũng giống như bạn mà thôi.Đã có 1 thời từng chìm trong đau khổ và tuyệt vọng,luôn sống trong quá khứ và hoài niệm đến nỗi không thoát ra được.vì sao ư.Vì tôi biết nhưng không làm được chỉ vì tôi không hiểu được ý nghĩa của cuộc sống này là gì,không hiểu được tôi cần làm gì để có thể thoát khỏi nó.Đối với tôi người đó là quan trọng nhất.Điều này tôi không dám thể hiện bên ngoài.Vì với tôi tôi thích sống nội tâm hơn 1 chút.Nên vì thế bạn bè nghĩ tôi yêu người ấy là tình cảm bình thường mà thôi và khuyên tôi nên quyên nó đi.Tìm đứa khác thích hợp hơn mà yêu.Nếu có thể quên dễ vậy thì tôi đâu phải đau khổ như vậy.Nhưng có chuyện sảy ra với tôi nó đã giúp cho tôi từ bóng tôi bước ra ánh sáng.Từ địa ngục trở về với thực tại.Nó đã cho tôi hiểu được tôi cần phải làm gì.Nó đã cho tôi niềm tin+ý chí+mục tiêu để cho tôi tự đi bằng đôi chân của mình ra khỏi hố sâu mà tôi đã bước vào đó.Và tôi đã nghĩ thời gian có thể xoa dịu tất cả.Cũng may cho tôi.Tôi và người ấy cách xa nhau gần 15km nên tình cờ gặp nhau là chuyện khó sảy ra.Có thể bạn đang nghĩ là có nhiều thứ mà cho dù mất cả cuộc đời cũng không hề quên được.Diều đó là điều chắc chắn.Tôi dùng thời gian không phải là để quên đi hình bóng đã in sâu trong tâm trí tôi mà chỉ là tạm thời giam cầm nó mà thôi để đến lúc nào đó tôi thực sự nhận ra rằng niềm hạnh phúc của người đó cũng là niềm hạnh phúc với tôi và tôi sẽ lưu dữ mãi những kỉ niệm đẹp về người đó.Sự ích kỉ cũng dần biến mất trong tôi.Đến một lúc tự nhiên hình bóng đó sẽ dần biến mất và bỏ lại đó không phải là sự tiếc nuối hay đại loại 1 cái gì đó mà chỉ là những hình ảnh đẹp mà tôi muốn lưu giữ như 1 kỉ niệm mà thôi.Và sau này nếu người ấy biết được cũng sẽ vui mừng khi thấy tôi đã hiểu được người ấy muốn gì ở tôi.Đó là cho tôi biết tình yêu là gì.Mỗi người có một cách hiểu riêng.Riêng tôi tình yêu là tình cảm xuất phát từ 2 phía,và tình yêu đến lúc nào thi hãy suy nghĩ và cảm nhận nó.Có phải không bạn???
Giờ bạn có thể hiểu vì sao tôi lại nói những điều này với bạn rồi phải không.Điều quan trọng không phải tôi nói như thế nào mà là bạn hiểu được những gì từ lời tôi nói.
Bạn cho tôi hỏi 1 câu có được không : Bạn rút ra được nhưng gì từ lời khuyên của tôi
Tôi trà lời thay bạn được không.Đó là không gì cả ngoài 1 chữ BIẾT.Bạn biết bạn nên làm thế này không nên làm thế kia.Bạn nghĩ biết được là 1 chuyện còn làm được hay không lại là 1 chuyện khác.Nhưng đối với tôi.Tôi chỉ cần bạn biết được 1 từ thôi.Đó là từ HIỂU.Có nhiều người cho rằng Từ HIỂU và BIẾT là 2 có nghĩa hoàn toàn giống nhau.Cũng như từ MUỐN và THÍCH vậy.Có thể nó giống nhau về từ nhưng hoàn toàn khác nhau về nghĩa.Những lời tôi khuyên bạn nó không phải là những lời bình thường đâu.Mà trong đó nó còn là sự tin tưởng ,hi vọng,và lạc quan ở nơi bạn.Bạn nghĩ tôi là người mạnh mẽ,tôi là người đào hoa ư.Không,không phải.Tôi cũng giống như bạn mà thôi.Đã có 1 thời từng chìm trong đau khổ và tuyệt vọng,luôn sống trong quá khứ và hoài niệm đến nỗi không thoát ra được.vì sao ư.Vì tôi biết nhưng không làm được chỉ vì tôi không hiểu được ý nghĩa của cuộc sống này là gì,không hiểu được tôi cần làm gì để có thể thoát khỏi nó.Đối với tôi người đó là quan trọng nhất.Điều này tôi không dám thể hiện bên ngoài.Vì với tôi tôi thích sống nội tâm hơn 1 chút.Nên vì thế bạn bè nghĩ tôi yêu người ấy là tình cảm bình thường mà thôi và khuyên tôi nên quyên nó đi.Tìm đứa khác thích hợp hơn mà yêu.Nếu có thể quên dễ vậy thì tôi đâu phải đau khổ như vậy.Nhưng có chuyện sảy ra với tôi nó đã giúp cho tôi từ bóng tôi bước ra ánh sáng.Từ địa ngục trở về với thực tại.Nó đã cho tôi hiểu được tôi cần phải làm gì.Nó đã cho tôi niềm tin+ý chí+mục tiêu để cho tôi tự đi bằng đôi chân của mình ra khỏi hố sâu mà tôi đã bước vào đó.Và tôi đã nghĩ thời gian có thể xoa dịu tất cả.Cũng may cho tôi.Tôi và người ấy cách xa nhau gần 15km nên tình cờ gặp nhau là chuyện khó sảy ra.Có thể bạn đang nghĩ là có nhiều thứ mà cho dù mất cả cuộc đời cũng không hề quên được.Diều đó là điều chắc chắn.Tôi dùng thời gian không phải là để quên đi hình bóng đã in sâu trong tâm trí tôi mà chỉ là tạm thời giam cầm nó mà thôi để đến lúc nào đó tôi thực sự nhận ra rằng niềm hạnh phúc của người đó cũng là niềm hạnh phúc với tôi và tôi sẽ lưu dữ mãi những kỉ niệm đẹp về người đó.Sự ích kỉ cũng dần biến mất trong tôi.Đến một lúc tự nhiên hình bóng đó sẽ dần biến mất và bỏ lại đó không phải là sự tiếc nuối hay đại loại 1 cái gì đó mà chỉ là những hình ảnh đẹp mà tôi muốn lưu giữ như 1 kỉ niệm mà thôi.Và sau này nếu người ấy biết được cũng sẽ vui mừng khi thấy tôi đã hiểu được người ấy muốn gì ở tôi.Đó là cho tôi biết tình yêu là gì.Mỗi người có một cách hiểu riêng.Riêng tôi tình yêu là tình cảm xuất phát từ 2 phía,và tình yêu đến lúc nào thi hãy suy nghĩ và cảm nhận nó.Có phải không bạn???
Giờ bạn có thể hiểu vì sao tôi lại nói những điều này với bạn rồi phải không.Điều quan trọng không phải tôi nói như thế nào mà là bạn hiểu được những gì từ lời tôi nói.
[CENTER]Khi bạn sinh ra mọi người cười còn bạn khóc[/CENTER]
[CENTER]Hãy sống sao cho khi bạn chết đi họ khóc còn bạn cười[/CENTER]
[CENTER]http://cc2.upanh.com/25.938.33114101.eEo0/kiniembuon.png[/CENTER]
[CENTER]Hãy sống sao cho khi bạn chết đi họ khóc còn bạn cười[/CENTER]
[CENTER]http://cc2.upanh.com/25.938.33114101.eEo0/kiniembuon.png[/CENTER]
@ Kiniembuon: Cho tôi làm bạn tốt của bạn nhé
Tôi muốn biết bạn là ai , đơn giản chỉ để nói một câu cảm ơn , lời cảm ơn chân thành giữa con người với con người , cảm ơn vì những lời khuyên ,, những chia sẻ của bạn , đã đọc , đã hiểu và đã mất công ghi những tâm sự của bạn cho tôi , và dặc biệt cảm ơn ............ vì bạn là một người Thanh Hóa
Chúng ta học cùng khóa , xét về tuổi có khi bạn còn ít hơn tôi , nhưng nếu xét về kinh nghiệm cuộc sống , về sự từng trải thì tôi lại thua bạn rất nhiều , tôi mỡi chỉ là sinh viên năm nhất thôi , năm đầu tiên phải xa gia đình , phải tự lập , phải một mình đối chọi với những cám dỗ của cuộc sống
vẫn biết cuộc sống nhiều chông gai , đòi hỏi mỗi chúng ta cần phải có bản lĩnh , có hiểu biết thì mới có thể tồn tại được ,
Bạn nói đúng có trảu qua thất bại ta mới có thê kinh nghiệm sống , mà kinh nghiệm sống tốt nhấ đó là tự mình rút ra ,
khi đọc những dòng chữ của bạn tôi biết mình còn phải học hỏi rất nhiều , vì tôi suy nghĩ sai lầm rất nhiều ,
Bây giờ tôi nghĩ mình biết nên làm gì , cho dù tôi vẫn chưa thể làm được tốt tấ cả nhưng điều đó , nhung ít ra tôi đã có thêm niêm tin , vì tôi biêt có những người bạn sẽ luôn ủng hộ tôi , động viên tôi , những người thanh Hóa mà tôi đã từng rất ghét , rất thát vọng , những người bạn đặc biệt mà tôi không biêt là ai cả
Cảm ơn và chúc bạn thành công ..........
Tôi muốn biết bạn là ai , đơn giản chỉ để nói một câu cảm ơn , lời cảm ơn chân thành giữa con người với con người , cảm ơn vì những lời khuyên ,, những chia sẻ của bạn , đã đọc , đã hiểu và đã mất công ghi những tâm sự của bạn cho tôi , và dặc biệt cảm ơn ............ vì bạn là một người Thanh Hóa
Chúng ta học cùng khóa , xét về tuổi có khi bạn còn ít hơn tôi , nhưng nếu xét về kinh nghiệm cuộc sống , về sự từng trải thì tôi lại thua bạn rất nhiều , tôi mỡi chỉ là sinh viên năm nhất thôi , năm đầu tiên phải xa gia đình , phải tự lập , phải một mình đối chọi với những cám dỗ của cuộc sống
vẫn biết cuộc sống nhiều chông gai , đòi hỏi mỗi chúng ta cần phải có bản lĩnh , có hiểu biết thì mới có thể tồn tại được ,
Bạn nói đúng có trảu qua thất bại ta mới có thê kinh nghiệm sống , mà kinh nghiệm sống tốt nhấ đó là tự mình rút ra ,
khi đọc những dòng chữ của bạn tôi biết mình còn phải học hỏi rất nhiều , vì tôi suy nghĩ sai lầm rất nhiều ,
Bây giờ tôi nghĩ mình biết nên làm gì , cho dù tôi vẫn chưa thể làm được tốt tấ cả nhưng điều đó , nhung ít ra tôi đã có thêm niêm tin , vì tôi biêt có những người bạn sẽ luôn ủng hộ tôi , động viên tôi , những người thanh Hóa mà tôi đã từng rất ghét , rất thát vọng , những người bạn đặc biệt mà tôi không biêt là ai cả
Cảm ơn và chúc bạn thành công ..........
저는 바람입니다.