Page 17 of 234

Posted: Sun May 09, 2010 6:35 am
by VuGiang
Đã dặn lòng dậy lúc 6h thế mà mãi 6h5 mới dậy đc. Sợ ghê

Posted: Sun May 09, 2010 6:46 am
by Kira
Chủ nhật mà dậy sớm wa, nhớ cái đt ghê :120:

tôi iu người lắm,có bít hok ?

Posted: Sun May 09, 2010 8:00 am
by Hien
Hạnh phúc...
Khi...kon bạn mừ mới đầu mình ghét,lại trở thành bạn thân của mình,lại giúp mình khi mình gặp khó khăn,đưa ra nhưng lời khuyên chân thành.
Khi...Nhà trọ hết nước gần 1 tuần,nước chỉ đủ đánh răng rửa mặt đi vệ sinh :D ,chở 1 chậu quần áo sang nhà thằng bạn giặt nhờ,ngại lắm ý.Cảm ơn kậu đã xách nước cho tớ giặt,dù cậu đang bận.Tớ rất cảm động,cậu thật tốt :x
Khi...E vu vơ,lạc lối,anh nhắc nhở e học hành,chỉ cho e đâu là giá trị đích thực của tình bạn,tình yêu,cho e bít cuộc sống ngoài HN này không êm đềm và tốt đẹp như ở nhà.Cảm ơn anh trai rất nhìu
Khi...thức đêm cũng nhau ôn thi,nửa đêm bị nháy máy bắt dạy học.Chúng mình hj vọng k chỉ là năm nhất nên mới vui,hj vọng sẽ như thế cả 5 năm sau nhé.Sẽ nhớ lắm,hok quên đâu.
Khi nhớ về giọng nói,tiếng cười của hắn,ta lại bật cười.
-Tớ mà ngồi nét lâu là choét cả mét ý^^!
Và cả ai đó,đã cho tớ biết thế nào là sự lừa dối,thất vọng,để t bít cuộc sống không là màu hồng như tớ vẫn nghĩ.
Ai đó đã cho tớ nghị lực để phân đấu,để thay đổi bản thân.
Cuộc sống sẽ còn nhìu khó khăn.Tình cảm con người lại dễ thay đổi.Nhưng con người ta phấn đấu cả đời,chỉ để đi tìm hạnh phúc.Cho mình và cho mọi người.
Tớ hiện giờ,khác với tớ ngày hum qua,vẻ bề ngoài,cách suy nghĩ,có thể bạn cũng thế,nhưng hãy giữ lại những kỉ niệm đẹp về nhau nhé.
Thế đấy,cuộc sống,ta rất thích mi :) ) haha

Posted: Sun May 09, 2010 8:37 am
by mrguitar
Đêm qua lại 4h mới ngủ. Sáng nay choàng tỉnh lúc 6h. Tỉnh dạy trong bàng hoàng vô định. Không hiểu vì sao. Đi đánh răng rửa mặt,uống cốc nước rồi ngồi ra cửa phòng. Nhìn lên trời thấy cuộc đời nhiều chuyện quá. Lôi cây đàn ra đánh bài Giấc mơ trưa. Sáng chưa ăn gì với cả đang viêm họng giọng ngang như bò chán. Thế là làm bài xẩm" Cuộc đời anh sinh viên hết tiền nhà lại nghèo, người yêu nó chỉ cần tiền..." tự dưng con chó nhà bên sủa inh ỏi. Hóa ra thằng đến thu tiền Gas hôm qua. Thế là lại mất 300k. hic. Đã đói rồi còn nát. Rồi thì ngồi lúc nữa đầu tiên là bà chị đi chơi. Sau đó sang phòng bên cạnh cũng đi phởn hết. Quay lại nhìn . Ớ cả xóm còn mỗi mình ở nhà. Thấy cô đơn, thiếu vắng. Cần 1 gì đó hoặc 1 ai đó cho bớt cái nỗi cô đơn này. Ôi thật là chán.

Posted: Sun May 09, 2010 10:56 pm
by Kiniembuon
@ haha_emne: Nếu lúc nào bạn cũng suy nghĩ mình là 1 kẻ yếu đuối thì mình nghĩ bạn sẽ không bào giờ quên được nó đâu.Vì lúc nào cái suy nghĩ đó cũng chi phối mọi suy nghĩ và hành động của bạn.Bạn phải thay đổi nó ngay lúc này,ngay bây giờ nếu bạn còn có thể.Và việc đầu tiên bạn phải làm là thay đổi suy nghĩ của mình.thay đổi hoàn toàn và hãy suy nghĩ theo chiều hướng tích cực.Hãy chiến thắng cái tôi đang ngự trị ở trong bạn.Và hãy tạo cho mình một NIỀM TIN cũng như một lời khẳng định.Mình sẽ chiến thắng được nó.Đừng sống trong ảo tưởng và tuyệt vọng nữa.Càng ngày nó càng kéo bạn xuống và đến một lúc nào đó bạn muốn lên cũng không lên được
Mình làm bài toán nhỏ này nha.
Nếu bạn dùng khoảng 5 để suy nghĩ,Chìm đắm trong quá khứ
Vậy 1 năm bạn sẽ lãng phí 1825h
Bạn yêu người ấy tròng vòng 3 năm.Nếu quên được thì mất khoảng 5 năm
Trong 5 năm đó thời gian bạn lãng phí là 9125h
Lấy 9125h chia cho 24 bạn sẽ được 380 này
Bạn nghĩ xem.Bạn dùng 380 ngày lãng phí này để làm những việc bạn muốn làm thì sao ???
Mình cũng từng yêu đơn phương như bạn.Và tình yêu của mình cũng chết theo người đó.Mình cũng từng trãi qua cái cảm giác mà bạn có bây giờ cũng như hành động mà bạn đang làm.Những điều mình nói là những điều mà mình rút ra từ chuyện ấy.Chỉ đơn giản 1 điều.Mình hiểu nên mình không muốn bạn như vậy

Posted: Sun May 09, 2010 11:10 pm
by MaiThuy_PR29
Đêm! Yên lặng mơ được trở về tuổi thơ.
Tuổi thơ có riêng khoảng trời bình yên rộng lớn, có nụ cười trong veo không vương chút bụi. Từ khi nào ta bỏ quên sự hồn nhiên. Ta trầm lặng! Cô độc! Ta gặm nhấm những tổn thương để lớn lên. Bước chân chông chênh giữa hai bờ buồn vui của cuộc sống. Nếu ta không đi qua những ngày tháng đổ vỡ tâm hồn đó, thì bây giờ ta là ai ? Ta có là ta yếu đuối thế này không ? Câu trả lời là dấu chấm lặng ! Thời gian có khi nào quay trở lại. Con tàu nào rời ga lăn bánh về tuổi thơ. Điều ước nào là viển vông. Điều ước nào là có thực cho cuộc sống bộn bề này.

Posted: Mon May 10, 2010 2:39 am
by haha_emne
Ngày cuối tuần bận rộn
Một ngày của những chuyến đi , mệt , nhưng thấy thật thoải mái , không buồn , không cô đơn , không khóc không bi quan như hôm qua , thấy mình thật giỏi , thật tốt , thật có ý nghĩa
Có nhanh không nhỉ hôm qua mình còn đau khổ vì trở thành trò đùa của người khác , mà hôm nay đã vui vẻ nói cười thế này , ừh , đã qua 1 ngày , 1 ngày 24h , buồn thế đủ rồi , tự biết mình thế nào , nhanh buồn rồi cũng nhanh vui ,
Mọt ngày của những chuyến đi , đi từ sáng sớm , đến tối mới về , thật xa , Chiếc xe đạp của mình chắc tổn thọ mất , đường rừng núi , dốc lên dốc xuống , trời thì nắng nóng , nắng khủng khiếp ,
Khu trại trẻ hôm nay đến xa thật , đi hơn 1 tiếng đồng hồ mới đén nơi , mệt rũ , còn sức đâu mà chăm sốc bọn trẻ con nữa chứ m cúng may đội đi cả ngày nên vẫn có time để vừ làm việc vừa nghỉ ngơi
Đúng trẻ con , đáng yêu quá , bọn nhỏ thật ngây thơ , trong sáng , ước gì mình mãi là trẻ con như bọn nhỏ đó nhỉ .........
Tối về đến nhà , mệt , đói , buồn ngủ , một giấc ngủ thật ngon , tỉnh dậy thấy đời vẫn đẹp như thường , lại thik viết lung tung gì đó, thấy thoải mái hơn nhiều ...........
Ôi cái cuộc đời này , đáng yêu chết đi được ,

Posted: Mon May 10, 2010 10:02 am
by a Trang TAnh
Vừa đi thj quy hoạch kiến trúc về,thuyết trình méo hết cả mồm,hjc.Cứ thj theo kiểu này chắc chết quá,hjc

Posted: Mon May 10, 2010 3:24 pm
by pamita_91
Buồn à? Không biết. Thấy mệt mỏi.
Tối nay mình sẽ đi chơi. Đi đâu thì chưa biết-cứ đạp xe đi. Để đôi chân đưa ta đi đến bất cứ nơi nào. Lại 1 mình rong ruổi. Lại 1 mình.....lang thang thôi tôi ơi.

Posted: Mon May 10, 2010 5:10 pm
by a Trang TAnh
Trưa ko ngủ,ngồi học,ngủ từ khj nào k biết,có lẽ là 3h.Thức dậy,nghe tiếng radio của phường-1 bài hát buồn.Chợt nhận ra mình đang thật cô đơn,bất chợt lòng thấy buồn man mác...