Page 14 of 14
Posted: Wed Dec 21, 2011 11:58 pm
by Bom
<Huyền Băng>
Posted: Sat Feb 25, 2012 10:35 pm
by Bom
[CENTER]Buồn
Nỗi buồn nhẹ đến theo mây
Choàng trên đỉnh nắng thêm gầy lối xưa
Buồn như hôm ấy tiễn đưa
Cầm tay không nói cũng thừa xót xa
Từ em khóa kín hồn ta
Còn đây hơi thở phôi pha từng ngày
Đường mưa mấy độ bùn lầy
Bước chân cô lẻ đã dày nhớ mong
Ta đi làm cỏ ngủ đông
Chờ em về lại hong nồng giá băng...
Lã Thế Phong[/CENTER]
Posted: Sun Feb 26, 2012 12:14 am
by Bom
Làm Biếng Yêu
Đã trót lỡ chờ em từ kiếp trước
Nên kiếp này chẳng vội kiếm tìm nhau
Em sẽ đến, tôi vẫn tin như thế
Không hôm này, có lẽ chắc hôm sau
Ai không mang một tâm hồn mong mỏi
Một trái tim cảm ứng tiếng gọi tình
Ở đâu đó nơi cõi đời vô định
Giữa xốn xang có kẻ cũng chờ mình
Một lúc nào chợt nghe lòng nao núng
Hoa sau vườn uống nắng bỗng tươi hơn
Tiếng chim hót rộn ràng như ngày Tết
Là bước em len lén đã về gần
Tôi đã quyết, cứ chờ, chờ thêm nữa
Làm biếng yêu nên thơ đọng chút sầu
Xin người đừng nhìn tôi bằng thương hại
Có phước phần vạn nhất phải lo âu
Lã Thế Phong
Posted: Sun Feb 26, 2012 12:21 am
by Bom
Ru Em Mùa Đông
Ta ru em bằng điệu ru mùa Đông
Hãy ngủ thật sâu cho qua lần ray rứt
Thế giới sẽ buồn hơn nếu hai ta cùng thức
Giấc mộng đời đâu còn chỗ để thăng hoa
Hiểu nhau nhiều, đâu cần phải nói ra
Em và ta có chung niềm khắc khoải
Hai cánh chim côi trở về từ hoang dại
Đã một thời tê cóng cả đôi chân
Bình minh xa không hẹn cũng về gần
Lối vào tim vẫn chìm trong thăm thẳm
Tương lai chập chờn đưa tay muốn nắm
Mà nỗi lòng còn nhẹ lắm một niềm tin
Điềm mơ nào đẹp em cho ta xin
Như đã lâu ta chưa hề bắt gặp
Mai em có bơ vơ bên đời tấp nập
Ta sẽ lấy mơ này làm tay gối dịu êm
Lã Thế Phong
Posted: Sun Feb 26, 2012 12:46 am
by Bom
Café Đêm
Từ trong tiếng nhạc ru êm
Có ngày xưa đó khua đêm nhịp nhàng
Choàng qua tia mắt vội vàng
Em nghiêng tay hất thiên đàng tôi rơi
Thôi rồi, gót mộng rong chơi
Bỗng dưng chựng lại giữa đời phong ba
Em là giọt đắng nõn nà
Nhỏ hương tình đậm vào cà phê thơm
Ta về thức nốt vài hôm
Để xem nỗi nhớ gầy còm đến đâu…
Lã Thế Phong
Posted: Mon Feb 27, 2012 5:30 pm
by Bom
Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác.
Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa
Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác...
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh...
Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.
Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa...
Em nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng,vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?
(st)
Posted: Fri May 11, 2012 10:18 am
by Bom
[LEFT]Lưu luyến!
Ai bắt giùm tôi một chú ve
Đem về cho lũ cháu tôi nghe
Để biết tuổi thơ là như thế
Và biết thêm yêu nắng trưa hè
Ai ngắt giùm tôi một nhành hoa
Phượng hồng rực rỡ những ngày qua
Chẳng nhớ bao năm rồi ấy nhỉ?
Tuổi học trò đã mãi đi xa...
HN, 11/5/2012
[/LEFT]
Posted: Fri Jun 01, 2012 9:51 am
by Bom
Không cách nào...Không cách nào để ta lại yêu nhau
Anh và em đã trên hai đường khác
Nửa vầng trăng, nửa cánh diều trôi dạt
Anh có còn gì trong mắt em đâu.
Không cách nào để ta lại bên nhau
Dù rằng mình nào đâu xa cách mấy
Em là em, là con người vẫn vậy
Em vẫn vô tình, đi lướt qua nhanh.
Không cách nào để em lại yêu anh...
HN, 1/6/2012
Posted: Mon Dec 10, 2012 8:15 am
by Bom
Cứ Ngỡ
Sương bay nhuộm trắng con đường
Người dưng cứ ngỡ người thương đứng chờ
Mịt mù cứ ngỡ trong mơ
Lặng im cứ ngỡ thờ ơ lạnh lùng.
Nơi đây đồi núi điệp trùng
Mà sao cứ ngỡ bập bùng gió mây
Nắng chiều le lói rừng cây
Ngỡ hoàng hôn đã qua tay mất rồi.
Câu thơ dễ nói bằng lời
Tình yêu ngỡ dễ một đời lặng im
Ai ngờ lơ đãng trái tim
Để người đánh cắp sao tìm được đây?
Kỷ niệm Sapa -09.12.2012