Page 2 of 2

Posted: Thu Jul 29, 2010 10:22 pm
by Bjn_luv_bball
haha_emne wrote:Câu chuyện hay lắm em à
chị rất thik những câu chuyện e post lên , và aar câu chuyện em viết nữa chứ .
cảm ơn chị ạh.....em chưa đọc Tình ảo của chị...nhưng chắc là hay lắm........... :D

Posted: Thu Jul 29, 2010 10:23 pm
by Bjn_luv_bball
htlun_mix_3993 wrote:Thôi thì chị yêu Bin lun đi hehehehehehehehehe
nói gì thế này......>"<...........hix....t là con gái mà ....... :( (............

Posted: Mon Aug 23, 2010 4:47 pm
by haha_emne
Chị rất thik bài mưa của em , rất hay, nếu em bỏ dở thì tiêk wa,
chị có thể mượn phần đầu của em để viết tiếp chuyện không,

Posted: Mon Oct 25, 2010 8:56 am
by haha_emne
Phần 2: bắt đầu mới
17 tuổi , nó có gì đây.............. một trái tim tan vỡ................. một tình yêu dở dang........... 17 tuổi nó biết thế nào là hạnh phúc là ngọt ngào của tình yêu............... cái say đắm của tình yêu đầu đời............... và cả những giọt nước mắt.............. cái đau đớn xót xa đến tê tái cõi lòng ............. khi một giấc mơ tan vỡ. ............... 17 tuổi nó đánh rơi một nụ cười .............chỉ còn lại một khoảng trống .............. xa xăm.................. và sự tuyệt vọng vào một thứ mà mọi người vẫn gọi là “ tình yêu” ....................... nó ghét anh, sự căm ghét cũng lớn bằng tình yêu nó dành cho anh vậy.................... rồi nó ghét mưa.............. vì mưa là anh........... chợt đến rồi chợt đi...................
Nó mang trái tim tan vỡ đó vào đại học.......................... nó muốn đi thật xa............ nó định chạy trốn ư................... cũng có thể lắm chứ.............. nó đến một nơi rất xa................ một nới không có hình bóng của anh, không có những cơn mưa................... đầu hè chợt đến ............... ào ào............... nhanh lắm............. nhưng lại làm nó ướt sũng đến tê liệt một con tim........................Nó chạy trốn khỏi mưa................. đẻ tìm lại nụ cười cho mình
Rồi nó đi…….. một nơi rất xa……… và chuyện gì đến sẽ đến ……………. Một năm đầu qua đi với nó không nhiều biến động……….. nó vẫn ghét anh, và ghét mưa……… nhưng mỗi lúc mưa về, nó không trốn tránh như trước……….. không đứng từ xa nhìn mưa để những kí ức đau buồn tràn về…………. hình ảnh của một người con trai ………… đến và đi cùng cơn mưa mùa hạ……… và một nụ cười thật hồn nhiên ............ Nhưng có lẽ đó là số phận là sự xắp đặt của ông trời.......... khi một người đã mất đi niềm tin vào tình yêu ....... ...... cũng chính là khi tình yêu dến mà người đó không hề hay biết ................. nó cũng thế ............... người con trai thứ 2 trong cuộc đời nó ............... đén thật bất ngờ và ............... nhẹ nhàng như một cơn mưa xuân chứ không phải là cơn mưa đầu mùa hạ ................. để rồi khi nó nhạn ra mọi chuyện .............. tất cả liệu đã quá muộn?
Những ngày đầu đặt chân vào mảnh đất này, tất cả đều xa lạ .............. và nó gặp anh ........ cũng xa lạ ............ anh khác với nhũng người con trai mà nó đã gặp.......... và tất nhiên cũng rất khác với người đã mang nụ cười nó đi mãi ..................Vì anh biết thổi sáo .............. Chiều ....... nhớ nhà ............ nhớ cả những kí ức nó đang bắt mình phải quên ........... lại một chiều mưa .............. tiếng sáo giữa chiều mưa nghe sao buồn não ruột ...... anh ngân nga bài “ mưa “ nghe sao mà não nề thế ............ nó đã chạy trốn thật xa ........... tại sao vẫn không thể quên được ............ bài hát đó ............. những kỉ niệm về anh ............ nó thèm một nụ cười .......... rồi lại những giọt nước mắt ............. tại sao vậy chứ .......... nó phải làm sao bây giờ ........... ......... cho dù nó có chạy trốn, cố kìm nến .......... nó vẫn biết ......... nó rất yêu anh ........... mãi mãi........... không một ai có thể thế anh trong trái tim của nó .................
Nêu có ai nói cho nó biết phải mất bao lâu để quên một người ........ đã chết ....... nó sẽ hồi hộp mà chờ đợi đến giay phút đó ngay .............. mà cũng có ai đó nói với nó rằng để ghét một người thật đau khổ ................... yêu bao nhiêu .......... ghét bây nhiêu ........ và cuối cùng chỉ mình ta .......... đau đớn giữa 2 thái cực của tình cảm .............. Mỗi chiều về anh chàng cùng dãy trọ lại thổi sáo........ nó thik tiếng sáo , thật nhẹ nhàng ................ thật bình yên .............. nhưng cũng buồn lắm ........... và như một thói quen ............. mỗi lần nghe tiếng sáo và nhìn mưa......... nó lại khóc .................. là tiếng mưa hay tiếng của con tim................... là thói quen hay nhưng yêu thương và nỗi đau của quá khứ lại trỗi dậy trong lòng nó .................... Nó yêu tiếng sáo ............. còn người thổi sáo ........... không một ấn tượng gì ................. vì tim nó đã chết ............. và tim nó luôn mang một bóng hình ............ và vì nó vẫn chưa tìm thấy nụ cười đã bỏ quên trong một đêm mưa…………
Người con trai thứ 2 trong cuộc đời nó ............. nhẹ nhàng mà thật xa xăm........... Đêm nào anh cũng thổi sáo.................. tiếng sáo êm ả............... nhưng da diết ............. một người con trai biết thổi sáo ................ với nó cũng là rất đặc biệt rồi ................ cái thời của “ đồng tiền “ có mấy người còn thời gian để thả hồn vào những trò như thế nữa chứ ............... mà có thì cũng chẳng mấy người lại chọn một thứ nhạc cụ ............ thuộc loại cũ rích như vậy chứ ................. và một lí do đặc biệt hơn .................... chỉ mình nó biết ..................... tiếng sáo luôn mang lại cho nó một nỗi buồn ................ của riêng nó ................
Tiếng sáo trong đêm mưa ......... tự lúc nào trở nên quên thuộc với nó .................... ngày nào cũng thế .............. nó chờ để nghe ....................... và nhiều khi................... chờ đợi để thấy lòng mình bình yên hơn ............... tĩnh lặng hơn .................... và cũng yếu đuối hơn .................... để luôn cảm thấy cần một ai đó ............... để đủ can đảm chờ đợi một người đã đi xa cuộc đời nó …………

Mảnh đất mới, xa lạ , mọi thứ đều xa lạ.............. với một đứa con gái từ bé đến lớn sống trong vòng tay chở che của cha mẹ thì càng xa lạ hơn rất nhiều ................... nhưng chính nó đã chọn cuộc sống như thế .................... nó phải tự chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình chứ. ............... Nó sợ, cuộc sống xa nhà có nhiều vấn đề hơn nó nghĩ rất nhiều.......... Nhớ nhà....................... mưa .................... những cơn mưa dai dẳng , triền miên ............... ngày này qua ngày khác.................... nó thấy hối hận rồi ................ tại sao lại chạy trốn chứ............... tại sao phải rời bỏ cái nới đó chứ.............. vì thật ra mà nói................ nó có chạy trốn vậy đi nữa..................... thì nó vẫn không thể quên đi một người............... đơn giản vì người đó chưa bao giờ ròi xa trái tim nó. ……………. Có những sự thật mà cho dù nó có cố gắng để che dấu thì vẫn không thể dấu được chính bản thân mình ............... cũng giống như nó không thể ghét mưa được ..............cho dù nó đã cố ép mình phải ghét mưa....................