by Kiniembuon » Sat May 07, 2011 12:13 am
Bài 1
Răng chú cứ nhìn tui
Chú cứ nhìn tui hoài
Làm cho tui thẹn lắm
Toàn những lời chi chi
Thôi chú đừng nói nữa
Tui có biết chi mô
Răng chú ni hay rứa?
Làm cho tui mất ngủ
Mai không học được bài
Lại còn rủ đi chơi
Hai người đi mới chết
Thôi thôi , tui xin chú
Tha cho tui được nhờ
Rồi một hôm chú đến
Nói với cha mẹ tui
Xin cho tui đi chơi
Eo ơi nói như thật
Tui không đi mô cả
Tui có biết chi mô
Hôm sau chú lại đến
Rủ tôi đi bằng được
Ừ thì cứ thử đi
Đời sợ cái đếch chi
Vì tui là con nít
Bài 2
Cái gàu thì bảo cái đài
Ra sân thì bảo ra ngoài cái cươi
Chộ tức là thấy đó anh ơi
Trụng tức là nhúng đó đừng cười nghe anh
Thich chi thì bảo là sèm
Nghe ai bảo đọi thi mang bát vào
Cá quả thì gọi cá tràu
Vo trốc là bảo gội đầu đó anh
Nghe ai dọng bắc êm êm
Bà con hàng xóm đến xem chật nhà
Răng chưa sang nhởi bên choa
Bà o đã nhốt con ga trong chuồng
Anh cười bối rối mà thương
Thương anh một lại trăm đường thương quê
Gió lào thổi rạc bờ tre
Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhăn
Chắt từ đá sỏi đất cằn
Nên yêu thương mới mặn nồng đó anh.
[size=100][color=red]Bài 1[/color][/size]
[size=100][/size]
[color=blue]Răng chú cứ nhìn tui
Chú cứ nhìn tui hoài
Làm cho tui thẹn lắm
Toàn những lời chi chi
Thôi chú đừng nói nữa
Tui có biết chi mô
Răng chú ni hay rứa?[/color]
[color=blue]Làm cho tui mất ngủ
Mai không học được bài
Lại còn rủ đi chơi
Hai người đi mới chết
Thôi thôi , tui xin chú
Tha cho tui được nhờ[/color]
[color=blue]
Rồi một hôm chú đến
Nói với cha mẹ tui[/color]
[color=blue]Xin cho tui đi chơi[/color]
[color=blue] Eo ơi nói như thật
Tui không đi mô cả
Tui có biết chi mô
Hôm sau chú lại đến
Rủ tôi đi bằng được
Ừ thì cứ thử đi
Đời sợ cái đếch chi
Vì tui là con nít[/color]
[size=100][color=red]Bài 2[/color][/size]
[color=blue]Cái gàu thì bảo cái đài
Ra sân thì bảo ra ngoài cái cươi
Chộ tức là thấy đó anh ơi
Trụng tức là nhúng đó đừng cười nghe anh
Thich chi thì bảo là sèm
Nghe ai bảo đọi thi mang bát vào
Cá quả thì gọi cá tràu
Vo trốc là bảo gội đầu đó anh
Nghe ai dọng bắc êm êm
Bà con hàng xóm đến xem chật nhà
Răng chưa sang nhởi bên choa
Bà o đã nhốt con ga trong chuồng
Anh cười bối rối mà thương
Thương anh một lại trăm đường thương quê
Gió lào thổi rạc bờ tre
Chỉ nghe giọng nói đã nghe nhọc nhăn
Chắt từ đá sỏi đất cằn
Nên yêu thương mới mặn nồng đó anh.[/color]