viết ra những dòng dưới kia đọc lại ta cũng chẳng hiểu ta đang viết gì,nhưng mờ nếu ai lỡ có vô đọc rồi thì để lại comment cho ta nhớ,một chữ thôi cũng đc ta sẽ vui lắm đấy,chúc mọi người luôn vui vẻ hạnh phúc,đừng bao giờ như con bé dở hơi trong bài viết của ta
Có những khi ta muốn là trăng
Trong đêm tối mang thêm cho đời chút sáng
Nhưng rồi ta nhận ra , trăng lạnh lắm ...
Mặt trời kia cho trăng ánh sáng , nhưng ko cho trăng khả năng sưởi ấm con ng
Và ta nhận ra con người ta cũng thế , mang cho nhau nụ cười , cho nhau niềm vui nhưng làm sao mang cho nhau đc hơi ấm con tim , Có lẽ ngày ta cứ cố cười nhiều quá nên đêm thấy nhạt
Có những khi ta muốn là gió
Làm cho cái chuông gió kêu leng keng
Cho cái chong chóng xoay xoay
Để được nghe bọn trẻ con cãi nhau xem cái nào hơn cái nào
Nhưng rồi ta nhận ra , gió lạnh lùng cô độc
Nó đi qua rồi cái chuông gió lặng im chỉ còn là những thanh sắt vô hồn , cái chong chóng chỉ còn là một bông hoa giấy. Và nó lặng im nhìn bọn trẻ con vứt bỏ cái mà vừa mới trước đó thôi còn là một niềm vui . Có lẽ ngày ta cứ cố vui nhiều quá nên đêm thấy nhạt
Và những đêm dài ta muốn say ...
Vì cái sự nhạt nhẽo mà ngày mang lại
Đêm qua ta buồn,buồn lắm , có lúc đã muốn có 1 ai đó gọi để đỡ cái cảm giác một mình nhưng rồi lại đủ tỉnh để tắt điện thoại
có lúc ta vừa đi vừa hát nhưng rồi lại đủ tỉnh để nhớ những ai buồn cũng vừa đi vừa hát thế này,thế là ta lại im
Có lúc ta muốn bất cứ ai đó onl để cho ta lảm nhảm những điều rất thật nhưng rồi lại đủ tỉnh để nằm xuống và ngủ thiếp đi
có lúc ta muốn say, nhưng lại đủ tỉnh để hỏi bao nhiêu rượu để ta thôi thấy nhạt như lúc này đây
có những lúc ta viết ra đây nhưng vẫn biết viết rồi để xoá
ta nhạt quá ta ơi
Và ta muốn cảm ơn một người vì đêm qua đã ngồi nghe ta lảm nhảm
thank you very much
[color="Purple"]viết ra những dòng dưới kia đọc lại ta cũng chẳng hiểu ta đang viết gì,nhưng mờ nếu ai lỡ có vô đọc rồi thì để lại comment cho ta nhớ,một chữ thôi cũng đc ta sẽ vui lắm đấy,chúc mọi người luôn vui vẻ hạnh phúc,đừng bao giờ như con bé dở hơi trong bài viết của ta [/color]
Có những khi ta muốn là trăng
Trong đêm tối mang thêm cho đời chút sáng
Nhưng rồi ta nhận ra , trăng lạnh lắm ...
Mặt trời kia cho trăng ánh sáng , nhưng ko cho trăng khả năng sưởi ấm con ng
Và ta nhận ra con người ta cũng thế , mang cho nhau nụ cười , cho nhau niềm vui nhưng làm sao mang cho nhau đc hơi ấm con tim , Có lẽ ngày ta cứ cố cười nhiều quá nên đêm thấy nhạt
Có những khi ta muốn là gió
Làm cho cái chuông gió kêu leng keng
Cho cái chong chóng xoay xoay
Để được nghe bọn trẻ con cãi nhau xem cái nào hơn cái nào
Nhưng rồi ta nhận ra , gió lạnh lùng cô độc
Nó đi qua rồi cái chuông gió lặng im chỉ còn là những thanh sắt vô hồn , cái chong chóng chỉ còn là một bông hoa giấy. Và nó lặng im nhìn bọn trẻ con vứt bỏ cái mà vừa mới trước đó thôi còn là một niềm vui . Có lẽ ngày ta cứ cố vui nhiều quá nên đêm thấy nhạt
Và những đêm dài ta muốn say ...
Vì cái sự nhạt nhẽo mà ngày mang lại
Đêm qua ta buồn,buồn lắm , có lúc đã muốn có 1 ai đó gọi để đỡ cái cảm giác một mình nhưng rồi lại đủ tỉnh để tắt điện thoại
có lúc ta vừa đi vừa hát nhưng rồi lại đủ tỉnh để nhớ những ai buồn cũng vừa đi vừa hát thế này,thế là ta lại im
Có lúc ta muốn bất cứ ai đó onl để cho ta lảm nhảm những điều rất thật nhưng rồi lại đủ tỉnh để nằm xuống và ngủ thiếp đi
có lúc ta muốn say, nhưng lại đủ tỉnh để hỏi bao nhiêu rượu để ta thôi thấy nhạt như lúc này đây
có những lúc ta viết ra đây nhưng vẫn biết viết rồi để xoá
ta nhạt quá ta ơi
[color="Purple"]Và ta muốn cảm ơn một người vì đêm qua đã ngồi nghe ta lảm nhảm :) [/color][color="Green"]thank you very much[/color]