by Hoa Bat Tu » Sat Oct 27, 2012 1:28 pm
[h=5]Không có một chiến trường lớn nào trong những năm gian khó này mà không có sự chuẩn bị từ hậu phương. Tất cả ông bà tổ tiên chúng ta đã chấp nhận gian khổ, hy sinh cho sự Độc lập và toàn vẹn lãnh thổ. Khu 3, khu 4 là nơi cung cấp quân chính quy nhiều nhất. Chính vì vậy tôi rất đau buồn khi nhìn thấy hàng bia mộ của những người con Xứ Thanh nhiều nhất trong Nghĩa trang Trường Sơn. Không có đợt quyên góp hủ gạo cứu đói nào là không có đóng góp của người dân xứ Thanh (thường là vượt chỉ tiêu gấp nhiều lần), không có đợt tòng quân nào thiếu sức người, xương máu của dân Thanh, thử hỏi với 1 miền đất cằn cỗi nắng mưa thất thường như Thanh Hóa thì lấy đâu ra nhiều gạo mà đóng góp như thế, câu trả lời chính là "Rau má thay cơm". Và không gì có thể phủ nhân câu nói của Bác Hồ: "Thanh hóa anh hùng"
Ngày xưa, từ lâu lắm rồi người già không nhớ nổi, thực dân Pháp lúc này đã hoàn toàn thống trị được VN, chúng tổ chức làm đường xe lửa để vận chuyển các khoáng vật ra Cảng mang về nước. Khi làm đường tàu đến đất Hoằng Hoá thì bị dân Thanh Hoá ta tổ chức phá, làm cho công việc của bọn chúng rất khó khăn. Quan Pháp mới hỏi quan huyện Hoằng Hoá là tại sao lại để dân chúng phá đường tàu? Quan huyện Hoằng Hoá cũng là người yêu nước mới nói rằng: "Thưa quan, dân chúng con khổ quá không có gì ăn nên phải ăn rau má, mà rau má trên đường tàu là non và ngon nhất, dân con không cố ý phá đâu ạ." Đây là câu chuyện có thật, nói lên tinhthần yêu nước của người dân xứ Thanh, vì vậy chẳng có gì là xấu hổ khi bảo là "dân Thanh Hoá ăn rau má, phá đường tàu"
1 ý kiến khác lại cho rằng: "Truyện kể rằng, thời đánh Pháp Thanh Hóa là hậu phương của cuộc kháng chiến. Người dân Thanh Hóa đã huy động hàng vạn dân công, bộ đội phục vụ vận tải và chiến đấu. Gian khổ phải ăn rau má cầm hơi, phá đường tàu của pháp để lột sắt đường tàu rèn thêm dao kiếm."
....P/s :
Tôi không biết các bạn gặp bao nhiêu người xấu trong đời và bao nhiêu trong số đó là người Thanh Hóa , nhưng hãy nhớ rằng đó không phải là tất cả , chúng tôi vẫn tự hào là vùng đất hiếu học , cần cù , biết sống đùm bọc nhau trong gian khổ , mong các bạn hãy một lần nhìn lại lịch sử , nhìn lãi những ng con xứ thanh bạn từng gặp trong đời để hiểu được , chúng tôi , cũng như bao vùng miền khác , cũng có đủ phẩm chất con người Việt Nam.
Còn với mỗi người dân Thanh Hóa, cũng ta chẳng có gì phải xấu hổ khi nghe câu nói này cả, hãy cười với họ và kể cho họ sự tích này. Để xem ai mới là người có hiểu biết. Cũng thật vui khi dân mình có 1 nét đặc trưng riêng. Chúng ta chỉ thực sự buồn khi không thể thay đổi được cuộc sống nghèo khổ của quê hương mình
[/h]

[h=5]Không có một chiến trường lớn nào trong những năm gian khó này mà không có sự chuẩn bị từ hậu phương. Tất cả ông bà tổ tiên chúng ta đã chấp nhận gian khổ, hy sinh cho sự Độc lập và toàn vẹn lãnh thổ. Khu 3, khu 4 là nơi cung cấp quân chính quy nhiều nhất. Chính vì vậy tôi rất đau buồn khi nhìn thấy hàng bia mộ của những người con Xứ Thanh nhiều nhất trong Nghĩa trang Trường Sơn. Không có đợt quyên góp hủ gạo cứu đói nào là không có đóng góp của người dân xứ Thanh (thường là vượt chỉ tiêu gấp nhiều lần), không có đợt tòng quân nào thiếu sức người, xương máu của dân Thanh, thử hỏi với 1 miền đất cằn cỗi nắng mưa thất thường như Thanh Hóa thì lấy đâu ra nhiều gạo mà đóng góp như thế, câu trả lời chính là "Rau má thay cơm". Và không gì có thể phủ nhân câu nói của Bác Hồ: "Thanh hóa anh hùng"
Ngày xưa, từ lâu lắm rồi người già không nhớ nổi, thực dân Pháp lúc này đã hoàn toàn thống trị được VN, chúng tổ chức làm đường xe lửa để vận chuyển các khoáng vật ra Cảng mang về nước. Khi làm đường tàu đến đất Hoằng Hoá thì bị dân Thanh Hoá ta tổ chức phá, làm cho công việc của bọn chúng rất khó khăn. Quan Pháp mới hỏi quan huyện Hoằng Hoá là tại sao lại để dân chúng phá đường tàu? Quan huyện Hoằng Hoá cũng là người yêu nước mới nói rằng: "Thưa quan, dân chúng con khổ quá không có gì ăn nên phải ăn rau má, mà rau má trên đường tàu là non và ngon nhất, dân con không cố ý phá đâu ạ." Đây là câu chuyện có thật, nói lên tinhthần yêu nước của người dân xứ Thanh, vì vậy chẳng có gì là xấu hổ khi bảo là "dân Thanh Hoá ăn rau má, phá đường tàu"
1 ý kiến khác lại cho rằng: "Truyện kể rằng, thời đánh Pháp Thanh Hóa là hậu phương của cuộc kháng chiến. Người dân Thanh Hóa đã huy động hàng vạn dân công, bộ đội phục vụ vận tải và chiến đấu. Gian khổ phải ăn rau má cầm hơi, phá đường tàu của pháp để lột sắt đường tàu rèn thêm dao kiếm."
....P/s :
Tôi không biết các bạn gặp bao nhiêu người xấu trong đời và bao nhiêu trong số đó là người Thanh Hóa , nhưng hãy nhớ rằng đó không phải là tất cả , chúng tôi vẫn tự hào là vùng đất hiếu học , cần cù , biết sống đùm bọc nhau trong gian khổ , mong các bạn hãy một lần nhìn lại lịch sử , nhìn lãi những ng con xứ thanh bạn từng gặp trong đời để hiểu được , chúng tôi , cũng như bao vùng miền khác , cũng có đủ phẩm chất con người Việt Nam.
Còn với mỗi người dân Thanh Hóa, cũng ta chẳng có gì phải xấu hổ khi nghe câu nói này cả, hãy cười với họ và kể cho họ sự tích này. Để xem ai mới là người có hiểu biết. Cũng thật vui khi dân mình có 1 nét đặc trưng riêng. Chúng ta chỉ thực sự buồn khi không thể thay đổi được cuộc sống nghèo khổ của quê hương mình
[/h][url=http://www.facebook.com/photo.php?fbid=158891340922614&set=a.158891334255948.48605.158526894292392&type=1&ref=nf][img]http://sphotos-d.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-ash3/s480x480/14326_158891340922614_262020110_n.jpg[/img][/url]