by Nhim Xu » Sun Aug 28, 2011 11:15 am
Trên đỉnh non cao,anh dăm dăm nhìn xuống
Muốn xuyên suốt sương mù nhận rõ nẻo đường em
A còn nhớ dêm thu năm ấy gió trong lành
E như làn khói bay đi,anh tha hương làm ng lữ khách
Nhìn bầu trời xám,anh đau đaú nghĩ suy
Liệu e còn nhớ lời thề cùng trời đất?
Sao thung lũng kia xanh um tùm rậm rạp
Nay chỉ là dải đất vàng khô,chứa bao nỗi tang thương
Ng vô tình ơi,tôi đếm nỗi đau thương của đất
Ng còn nhớ miền đất núi dồi mơn mởn xanh bất tận?
Lẽ nào Người mãi phiêu linh trong gió bụi mênh mang?
Chẳng rõ tôi còn có thể ở lại bên nàng?
Người dứt tình kia ơi,tôi xoa dịu nỗi đau của đất
Tôi vẫy cánh tung bây,cùng vô biên khát vọng
biết bao năm tháng nhẩn ngơ,tử sinh đôi ngả mịt mờ
Mà chỉ có thể gặp nàng trong những giấc mơ
(Quỷ Cổ Nữ-kì án ánh trăng)
[color="red"]Trên đỉnh non cao,anh dăm dăm nhìn xuống
Muốn xuyên suốt sương mù nhận rõ nẻo đường em
A còn nhớ dêm thu năm ấy gió trong lành
E như làn khói bay đi,anh tha hương làm ng lữ khách
Nhìn bầu trời xám,anh đau đaú nghĩ suy
Liệu e còn nhớ lời thề cùng trời đất?
Sao thung lũng kia xanh um tùm rậm rạp
Nay chỉ là dải đất vàng khô,chứa bao nỗi tang thương
Ng vô tình ơi,tôi đếm nỗi đau thương của đất
Ng còn nhớ miền đất núi dồi mơn mởn xanh bất tận?
Lẽ nào Người mãi phiêu linh trong gió bụi mênh mang?
Chẳng rõ tôi còn có thể ở lại bên nàng?
Người dứt tình kia ơi,tôi xoa dịu nỗi đau của đất
Tôi vẫy cánh tung bây,cùng vô biên khát vọng
biết bao năm tháng nhẩn ngơ,tử sinh đôi ngả mịt mờ
Mà chỉ có thể gặp nàng trong những giấc mơ
(Quỷ Cổ Nữ-kì án ánh trăng)[/color]