by Keep Going » Tue Jul 26, 2011 1:51 pm
Bạn là đứa con ngoan vì đã biết vâng lời mẹ. Nhưng nếu là bạn,tôi cũng sẽ có những suy nghĩ như thế thôi. Nếu không đủ tự tin thì có thể viết thư gửi mẹ(t đã làm cách này nhiều lần).chẳng có gì phải ngại ngần khi chẳng ai là hoàn hảo.Có những cái đáng để nể trọng,kính phục.yêu thương nhưng cũng có đôi khi cần được góp ý chân thành để cả hai cùng hiểu,từ đó mà hành động và ứng xử đúng chuẩn mực,chính đáng.
Sống ở môi trường đời sống xã hội ko ngừng phát triển,điều kiện được tiếp xúc,đc cọ xát với cs thực sự rất cần thiết.Nó sẽ là tiền tố để bạn đúc kết kinh nghiệm sống cho bản thân,trau dồi kiến thức cần thiết cũng như việc hoàn thiện về suy nghĩ thực tế và nhân cách của bản thân. (Hẳn bạn hiểu điều này).
Bố mẹ những tưởng cấm khẩu con cái,ấp ủ chúng dưới một mái ấm đầy tình thương,săn sóc chu đáo và tạo mọi đk để chúng học tập....thì chúng sẽ phát triển toàn diện? Dường như hiện trạng nhầm tưởng này còn tồn tại khá phổ biến. Không còn cách nào khác là bản thân phải tỏ bày,chia sẻ...Tôi tin mẹ của bạn sẽ hiểu ngay thôi. 18 tuổi ko nhỏ,cũng chẳng phải là cái tuổi trưởng thành thực thụ.Bạn lại là con gái,nỗi lo lắng về những hệ lụy mà xã hội đầy rẫy những cạm bẫy luôn khiến mẹ bạn phải mệt lòng.mẹ cũng chỉ vì lo lắng,quan tâm cho chúng ta thôi...Ấy nhưng mà cũng cần có sự quan tâm đúng mực. Sống cần có va vấp thì mới có cơ hội trưởng thành.và nói như bạn,được là chính mình để khai thác và tìm ra giá trị cũng như sức mạnh vốn có của bản thân...Nếu tiếp tục bó hẹp như thế,nó có thể bị ngủ quên,...và một lúc cần sử dụng sẽ ko kịp để tỉnh giấc.

Mẹ tôi là một người rất nghiêm khắc,rất mực quan tâm,săn sóc tận tình.Nhưng chính mẹ,luôn tạo đk và động viên t tham gia những hđ xã hội cũng như việc tiếp cận.cọ xát và giao tiếp...Bản thân tôi cũng chưa từng giấu mẹ bất cứ chuyện gì...Bạn bè những ai ra sao,chơi thế nào...vv... t đều kể mẹ nghe và mẹ lại góp ý để t có cách ứng xử đúng chuẩn mực và lịch thiệp...Điều quan trọng là phải có sự chân thành,sẵn sàng bày tỏ và chia sẻ từ hai phía.Đồng thời cũng nên biết thụ lý những cái đúng,cái sai để chỉnh sửa và hoàn thiện.
Mạnh dạn hơn nữa bạn nhé! Bác gái sẽ hiểu ngay thôi. Chúc cô bé vui vẻ!

Đừng quên...là chính mình nhưng cũng là con ngoan của gia đình.Tránh để vết nhơ của xã hội làm hoen ố suy nghĩ và nhân cách. Đó mới là cái ta cần để đc tồn tại.
Bạn là đứa con ngoan vì đã biết vâng lời mẹ. Nhưng nếu là bạn,tôi cũng sẽ có những suy nghĩ như thế thôi. Nếu không đủ tự tin thì có thể viết thư gửi mẹ(t đã làm cách này nhiều lần).chẳng có gì phải ngại ngần khi chẳng ai là hoàn hảo.Có những cái đáng để nể trọng,kính phục.yêu thương nhưng cũng có đôi khi cần được góp ý chân thành để cả hai cùng hiểu,từ đó mà hành động và ứng xử đúng chuẩn mực,chính đáng.
Sống ở môi trường đời sống xã hội ko ngừng phát triển,điều kiện được tiếp xúc,đc cọ xát với cs thực sự rất cần thiết.Nó sẽ là tiền tố để bạn đúc kết kinh nghiệm sống cho bản thân,trau dồi kiến thức cần thiết cũng như việc hoàn thiện về suy nghĩ thực tế và nhân cách của bản thân. (Hẳn bạn hiểu điều này).
Bố mẹ những tưởng cấm khẩu con cái,ấp ủ chúng dưới một mái ấm đầy tình thương,săn sóc chu đáo và tạo mọi đk để chúng học tập....thì chúng sẽ phát triển toàn diện? Dường như hiện trạng nhầm tưởng này còn tồn tại khá phổ biến. Không còn cách nào khác là bản thân phải tỏ bày,chia sẻ...Tôi tin mẹ của bạn sẽ hiểu ngay thôi. 18 tuổi ko nhỏ,cũng chẳng phải là cái tuổi trưởng thành thực thụ.Bạn lại là con gái,nỗi lo lắng về những hệ lụy mà xã hội đầy rẫy những cạm bẫy luôn khiến mẹ bạn phải mệt lòng.mẹ cũng chỉ vì lo lắng,quan tâm cho chúng ta thôi...Ấy nhưng mà cũng cần có sự quan tâm đúng mực. Sống cần có va vấp thì mới có cơ hội trưởng thành.và nói như bạn,được là chính mình để khai thác và tìm ra giá trị cũng như sức mạnh vốn có của bản thân...Nếu tiếp tục bó hẹp như thế,nó có thể bị ngủ quên,...và một lúc cần sử dụng sẽ ko kịp để tỉnh giấc. :|
Mẹ tôi là một người rất nghiêm khắc,rất mực quan tâm,săn sóc tận tình.Nhưng chính mẹ,luôn tạo đk và động viên t tham gia những hđ xã hội cũng như việc tiếp cận.cọ xát và giao tiếp...Bản thân tôi cũng chưa từng giấu mẹ bất cứ chuyện gì...Bạn bè những ai ra sao,chơi thế nào...vv... t đều kể mẹ nghe và mẹ lại góp ý để t có cách ứng xử đúng chuẩn mực và lịch thiệp...Điều quan trọng là phải có sự chân thành,sẵn sàng bày tỏ và chia sẻ từ hai phía.Đồng thời cũng nên biết thụ lý những cái đúng,cái sai để chỉnh sửa và hoàn thiện.
Mạnh dạn hơn nữa bạn nhé! Bác gái sẽ hiểu ngay thôi. Chúc cô bé vui vẻ! :)
Đừng quên...là chính mình nhưng cũng là con ngoan của gia đình.Tránh để vết nhơ của xã hội làm hoen ố suy nghĩ và nhân cách. Đó mới là cái ta cần để đc tồn tại.